Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 630: Con mồi hay thợ săn.

Nếu tên này biết món đồ đó là huân chương của Thần, chắc chắn sẽ không để mình lấy đi.
Còn có kỹ năng kia và huân chương Vương Tước trên người không phải đều là do mình lập nhiều công lao mà giành được sao?
“Ngươi đừng nhầm lẫn như vậy chứ!”
Tô Mộ cũng nổi giận, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn.
“Chỉ những món mà ngươi cho không đáng là đồ tốt gì với ta cả!”
Ngăn cách bởi Lá Chắn Thần Quang, Tô Mộ không cho vị nghị trưởng này chút mặt mũi nào, nói xong lập tức dựng ngón giữa lên.
“Ta xxx, ngươi cái đồ xxx”
Nghị trưởng hoàn toàn tan vỡ, không còn dáng vẻ cao quý kia nữa, rống lên như một người đàn bà chanh chua chửi đổng.
Tô Mộ không để ý đến những lời chửi bới đó.
Người mắng mình nhiều vô cùng, nếu mắng người có tác dụng, vậy thì mình sớm đã chết hàng nghìn hàng chục nghìn lần rồi.
“Nghị trưởng đại nhân gì chứ, đồ bỏ đi, mẹ kiếp rác rưởi thật!”
“Ngay cả lá chắn của ta cũng không đánh vỡ được, thật khiến người ta cười chết mất!”
Tô Mộ lộ ra một nụ cười đẹp mắt, tiếp tục đâm chọt vị nghị trưởng này.
“Ngươi đợi đó cho ta, đánh vỡ lá chắn này thì nơi này sẽ là phần mộ của ngươi!”
“Ta sẽ vây chặt linh hồn của ngươi, khiến cho ngươi mãi mãi không được siêu sinh!”
Nghị trưởng vừa gầm thét, vừa không ngừng công kích Lá Chắn Thần Quang.
Hắn sử dụng không ít kỹ năng, cộng thêm công kích của hai người còn lại, trị số Lá Chắn bị loại bỏ cuối cùng đạt đến mười triệu.
Nhưng trước mặt trị số Lá Chắn hơn trăm triệu kia, chút tổn thương này căn bản không đáng nhắc tới.
Cho dù không có Lá Chắn Thần Quang, Tô Mộ đứng đó cho nghị trưởng đánh, ba người này chẳng qua cũng chỉ đánh được mười triệu lượng HP.
Có tác dụng sao?
Rõ ràng không có tác dụng!
“Hai người các ngươi đi trước đi!”
Tô Mộ cũng không gấp gáp tiễn nghị trưởng lên đường, lựa chọn mục tiêu là hai người đứng phía sau của hắn.
“Lôi Điện Kỳ Lân!”
Trong lối đi lôi điện nổi lên bốn phía, tiếng sét đánh vang vọng không ngừng.
Lôi Điện Kỳ Lân thành hình, mạnh mẽ đánh về phía một người trong số đó.
‘Ngươi đã đánh chết thành viên nghị viện Vương Đô’
So với sát thương không phá nổi phòng ngự của đối phương, một đòn này trực tiếp khiến hắn chết ngay lập tức.
Ngay cả Tô Mộ cũng nhìn đến ngẩn ngơ.
Thành công cũng dễ dàng quá nhỉ?
Xem ra không phải thành viên nghị viện nào của Vương Đô cũng đều có kỹ năng bảo toàn sinh mệnh!
“Ngươi dừng tay lại cho ta!”
Cấp dưới bị Tô Mộ giết chết, rõ ràng nghị trưởng cũng nóng vội.
Hắn làm ra điệu bộ cao cao tại thượng, ý đồ dùng mệnh lệnh ngăn cản Tô Mộ.
“Stop!”
Tô Mộ bĩu môi, ánh mắt xác định người còn lại.
“Ta liều mạng với ngươi đây!”
Người đó cảm nhận được áp lực cực lớn, vậy mà lại xông thẳng về phía của Tô Mộ.
Xung quanh cơ thể của hắn xuất hiện một luồng năng lượng khí lưu, giống như một cây dao nhọn đâm về phía của Tô Mộ.
“Keng!”
“Bùm bùm đùng đùng!”
‘Ngươi đã đánh chết thành viên nghị viện Vương Đô!”
Đầu của người kia vừa đụng vào Lá Chắn Thần Quang, một giây sau đã bị một phát Lôi Điện Kỳ Lân lập tức tiễn đi.
“Chỉ còn lại hai người chúng ta thôi!”
Tô Mộ lộ ra một nụ cười giống như ác ma với nghị trưởng.
Tình tiết vở kịch này thoạt nhìn cũng đúng là như thế.
Nhà thám hiểm mạnh mẽ trưởng thành, quay đầu tiến hành tru sát NPC.
Nghị trưởng không nói nên lời.
Hắn dẫn đến mười thành viên nghị viện để đánh chết Tô Mộ ở trong lăng mộ này.
Nhưng mà kết quả lại cực kỳ nằm ngoài dự đoán của hắn.
Mười sức chiến đấu cao nhất của Vương Đô nằm bẹp trước mặt Tô Mộ giống như tờ giấy.
Cho dù hắn sử dụng kỹ năng mạnh nhất để phá vỡ Lá Chắn Thần Quang thì đã sao?
Trước khi kỹ năng đó cooldown, hắn lấy gì để tiêu diệt Tô Mộ?
Càng không cần nói Tô Mộ còn học được kỹ năng bảo toàn sinh mệnh của hắn.
“Ngươi thật sự cảm thấy mình thắng rồi à?”
Nghị trưởng đột nhiên dừng tấn công.
Hắn lui về sau một bước, sự phẫn nộ trên gương mặt biến mất, thay vào đó là vẻ bình tĩnh cực độ.
“Ngươi còn thủ đoạn gì nữa thì cứ sử dụng là được rồi!”
Tô Mộ nhún vai, cho vị nghị trưởng này đầy đủ thời gian để phát huy.
Cứ thế kết thúc trận chiến đấu thật sự là quá vô vị rồi.
Mình thật sự muốn xem thử lão gia này còn có thể sử dụng lá bài tẩy gì.
Đợi sau khi hắn sử dụng hết lá bài tẩy, mình muốn hỏi gì cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
“Ngươi không phải là muốn biết tại sao ta không để ngươi tiến vào lăng mộ này sao?”
Nghị trưởng nở nụ cười.
Tô Mộ chau mày lại: “Bây giờ có thể nói cho ta biết rồi à?”
“Ha ha! Ha!”
Nghị trưởng phát ra tiếng cười lớn.
“Nói cho ngươi biết cũng không sao.”
“Nơi này là lăng mộ của tổ tiên ta!”
“Hôm nay, nơi này cũng sẽ trở thành lăng mộ của ngươi!”
Sau khi nghị trưởng nói dứt lời, pháp tắc trong lăng mộ này đột nhiên phòng mạnh vào cơ thể của hắn.
“Ặc!”
Tô Mộ nhìn thấy cảnh tượng này, có một loại cảm giác đã từng quen biết.
Lúc Chúa Tể Sa Đọa đối phó với mình cũng không phải là dùng một chiêu này sao?
“Các ngươi còn muốn ngủ đến khi nào!”
Dưới trợ lực của lực pháp tắc, nghị trưởng thoạt nhìn giống như là biến thành một người khác.
Âm thanh tràn đây uy nghiêm của hắn vang lên.
Trong tiếng la hét này dường như xen lẫn loại lực pháp tắc nào đó.
Một giây sau, thi thể của những thành viên nghị viện nằm rải rác trong tầng này toàn bộ đều xảy ra biến hóa.

Thế giới hiện thực.
“Đi tìm những người chơi kia, nhất định phải khiến cho bọn họ biết thủ đoạn của chúng ta!”
“Không cần khách sáo, tùy các ngươi chơi thế nào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận