Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 755: Chương 755: Mặt xám mày tro.

Quả nhiên, Thánh Quang cản sấm chớp pháp tắc lại.
Dưới Thánh Quang, Tô Mộ không bị tổn hao gì.
“Ầm ầm!”
Không trung dậy lên tiếng vang rền dữ dội.
Lại thêm vài tia sấm chớp pháp tắc dày đặc hơn giáng xuống.
“Hầy!”
Thấy thế, Tô Mộ bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Pháp tắc trong thành Diệu Nhật cũng giống với pháp tắc mình đã gặp được tại tầng khí quyển.
Nếu mình tiếp tục, những sấm chớp pháp tắc này sẽ chỉ ngày càng mạnh hơn.
Vùng Từ Trường Trọng Lực đang bao phủ tất cả người sống lại bất chợt biến mất.
Ngay sau đó, tiếng đùng đoàng trên thành Diệu Nhật cũng biến mất theo.
Từng người sống lại bò dậy.
Họ không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn Tô Mộ.
Không một ai hó hé, đám người sống lại này chỉ gắt gao trừng Tô Mộ.
Sự căm hận ngút trời xông thẳng lên cao.
Nhưng tương tự, trong thâm tâm họ cũng không tài nào che giấu được nỗi sợ hãi.
Hắn chống lại lực pháp tắc buộc họ phải quỳ dưới đất khoảng chừng một phút.
Thực lực của Tô Pháp Thần này đã vượt xa tưởng tượng của họ rồi.
Sắc mặt của Thác Bạt Thiên Dũng và những thiếu chủ người sống lại xanh xám, muốn nói gì đó nhưng lời đến khóe miệng lại không thốt ra được.
Như họ đã nói.
Kẻ yếu phải bị kẻ mạnh giẫm dưới chân.
Người không có thực lực, nói nhiều cũng chỉ làm trò cười cho người khác mà thôi.
“Đi!”
Sau một chốc, một người sống lại dẫn thuộc hạ quay đầu bỏ đi.
Những người khác cũng không do dự mà nhao nhao giải tán.
Hàng chục nghìn người sống lại, phải nói là hôi đầu thổ kiểm!
“Thần Lạc đại nhân, có nhà thám hiểm ngang nhiên chống lại trật tự trong thành, ngươi xem phải làm gì đây ạ?”
Trong thành Diệu Nhật, một vệ binh vô cùng lo lắng chạy đến chỗ làm việc của Thần Lạc.
“Hửm?”
Nghe vậy, Thần Lạc dừng việc đang làm dở rồi cau mày trách cứ:”Chuyện nhỏ này còn cần xin chỉ thị của ta sao? Nên làm cái gì thì cứ làm cái đó đi chứ!”
“Thế nhưng người làm trái trật tự là Tô Mộ ạ.” Vệ binh oan ức đáp.
Nếu là người bình thường làm trái trật tự trong thành, hắn chẳng cần đến xin chỉ thị của Thần Lạc làm gì.
Nhưng bây giờ ai cũng biết Tô Mộ và Thần Lạc khá thân.
Hơn nữa, với địa vị của Tô Mộ tại thành Diệu Nhật, hắn không thể tuỳ tiện giam giữ người ta được.
“Ài!” Thần Lạc nụ cười khổ.
Hắn tiến thối lưỡng nan quá!
Không xử phạt thì không thể nào nói được, nhưng hắn thật sự có thể xử phạt sao?
“Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Rơi vào đường cùng, Thần Lạc hỏi thăm chi tiết cụ thể.
Thủ vệ thuật lại rõ sự thật.
“Chuyện này!”
Thần Lạc nói không thành lời.
Ngay cả sấm chớp pháp tắc trong thành Diệu Nhật cũng bị quấy rầy, hắn xử phạt còn hữu dụng sao?
“Tên kia đứng trên tường thành thì tính là trái trật tự gì chứ?”
Suy nghĩ một lát, Thần Lạc nói.
“Đại nhân nói đúng, trong thành dường như không có quy định không được đứng trên tường thành!”
Thủ vệ mỉm cười ngầm hiểu.

“Tô Pháp Thần! Tô Pháp Thần!”
Cổng Bắc dưới tường thành, sau khi người sống lại rời đi, các người chơi hét lớn rần trời.
Họ không cần phải sử dụng bất kỳ ngôn ngữ gì để trào phúng những người sống lại kia nữa.
Có Tô Pháp Thần ở đây, sự hiện diện của người sống lại đã biến thành một trò cười.
“Long đội trưởng!”
Tô Mộ ra hiệu cho mọi người yên lặng rồi nhìn về phía Long Phi.
Long Phi lập tức phản ứng lại, cao giọng hô lớn:”Lần này Tô Pháp Thần trở về, đã chuẩn bị rất nhiều trang bị và đồng vàng ban thưởng cho mọi người.”
“Để cổ vũ mọi người chống lại người sống lại, trong thời gian tới, mong các ngươi có thể tranh thủ luyện cấp, cố gắng tăng thực lực!”
Nghe vậy, mắt của tất cả người chơi đều phát sáng.
Xem ra, Tô Pháp Thần muốn dẫn dắt họ phát động phản kích những người sống lại kia rồi!
“Ta đảm bảo sẽ liều mạng luyện cấp, mong Tô Pháp Thần cho ta một cơ hội, ta muốn báo thù cho bạn thân của ta!”
“Từ giờ trở đi, ta sẽ không logout, tất cả tinh lực đều dùng để luyện cấp!”
“Trang bị và đồng vàng không quan trọng, quan trọng là quyết tâm và dũng khí của chúng ta!”
“Người sống lại chẳng có gì ghê gớm, vùng đất này thuộc về chúng ta!”
Sau những gì vừa xảy ra, sĩ khí của người chơi tăng vọt đáng kể.
“Ta hi vọng mọi người dồn hết tâm huyết.”
“Những chuyện tiếp theo sẽ do Long đội trưởng an bài!”
Tô Mộ đứng trên tường thành, từ tốn nói.
Thú thực, thấy sự hào hứng trên gương mặt của các người chơi, lòng mình cũng có chút rạo rực.
Miễn tất cả mọi người đoàn kết nhất trí thì người sống lại chắc chắn không có chỗ dung thân.
Còn những lão tổ phía sau bọn chúng?
“Nếu đám người kia biết chiến tích của ta trong vị diện kia, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào?”
Tô Mộ nhoẻn cười.
Đối với mình bây giờ, người sống lại cấp lão tổ và phổ thông đã sớm chẳng khác gì nhau rồi.
Không, vẫn có chút ít khác biệt.
Dù sao trong tay những lão tổ còn có”vật liệu” mà mình cần.
Vừa nghĩ, Tô Mộ đã biến mất trên tường thành.
Trở về nơi ở, hắn mở Kho tàng Hoàng Kim ra.
Sau khi chuyển không ít thứ từ kho tàng thành Diệu Nhật về, nơi này trông không còn quá vắng vẻ.
Tô Mộ lấy mảnh huân chương của Thần hoàn chỉnh thu được từ Kim Tự Tháp.
Dựa theo pháp tắc trò chơi, mình có thể trực tiếp lựa chọn kỹ năng kết hợp với mảnh huân chương của Thần này, để tăng kỹ năng đó lên tới cấp Chân Thần.
“Dùng trực tiếp ư?”
“Dùng để tăng kỹ năng công kích ma pháp chăng?”
Nhìn hàng đống kỹ năng, Tô Mộ hơi do dự.
Nếu đề cập tới nhược điểm, ma pháp công kích của mình chưa đột phá tới hàng triệu đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận