Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 597: “Mảnh tư liệu” mới.

“Đây là năng lực diệt thế, nhất định là truyền thừa thượng cổ, tên kia là người thừa kế ư?”
“Cho dù hắn thật sự là người thừa kế, ở giai đoạn này, với thực lực của hắn, làm sao có thể phóng ra kỹ năng đáng sợ như vậy?”
Một đám lão tổ người sống lại không ngừng bàn luận.
Dưới cái nhìn của bọn họ, tất cả điều này quá bất thường!
“Haiz, bàn bạc kỹ hơn đi!”
Một tiếng thở dài đột nhiên vang lên.
Lão tổ phong Thần của Lâm gia trở nên già nua trong chớp mắt, khuôn mặt trẻ tuổi xuất hiện nếp nhăn, mái tóc vốn đen nhánh đã trở thành muối tiêu.
Vì trợ giúp bốn người Lâm đại vượt giới, hắn đã trả giá không nhỏ.
“Cứ quên đi như vậy sao? Uổng phí ba mảnh huân chương của Thần ư?”
“Tính cả Lâm gia ngươi, vậy Tô Mộ đã tập hợp đủ bốn mảnh rồi? Lại thêm một mảnh nữa, vậy chẳng phải là có thể phong Thần rồi sao?”
“Chờ đợi vô số tháng năm, cuối cùng lại rơi vào kết cục toàn bộ đổ sông đổ bể?”
“Thật sự cứ bỏ đi như vậy sao?”
Nghe Lâm tổ nói, đại đa số người sống lại đều lộ vẻ không cam lòng.
Nhất là ba gia tộc phái ra ba vị lão tổ.
Huân chương của Thần tuyệt đối là nội tình trong nhất tộc, sao có thể rơi vào tay người khác được?
“Đủ rồi!”
Tiếng cãi vã không ngừng vang lên, một giọng nói giận dữ vang lên.
Lão tổ phong Thần Lâm gia tức giận nhìn mọi người, âm thanh trầm thấp: “Lúc trước ta đã nói muốn đích thân vượt giới, nhưng các ngươi thì sao?”
“Bây giờ rơi vào cục diện này, cần gì phải nói nhiều?”
Lời này vừa nói ra, không khí dường như ngưng đọng.
Những người sống lại ở đây đều lộ sắc mặt âm trầm, im lặng không nói.
“Chúng ta sai rồi, nhưng nhất định phải nhanh chóng loại bỏ Tô Mộ kia, nếu không đợi hắn phong Thần, tất nhiên sẽ trở thành mối hoạ lớn của chúng ta!”
Một lúc sau, có người hành lễ với Lâm ttổ.
“Kế hoạch bây giờ, chỉ có thể mời Lâm tổ đích thân ra tay!”
Rất nhanh, những người khác cũng phụ họa theo, tới tấp hành lễ với Lâm tổ.
Lâm tổ thấy thế, ngửa mặt lên trời thở dài.
Gương mặt hắn toát ra vẻ mệt mỏi khó có thể hình dung, chậm rãi phun ra bốn chữ.
“Thời cơ chưa tới!”
...
Trong Vương Đô thành.
Tô Mộ đang ở trong nhà sửa sang lại đồ đạc.
Bốn vị lão tổ không phải pháp sư, trang bị mang đến cũng không hoàn toàn thích hợp với hắn.
Ngoại trừ trang bị của cung tiễn thủ có thể cho Hiên Viên, còn lại chỉ có một món trang bị của mục sư kia tương đối thích hợp với hắn.
‘Thánh Diệu Thiên Hoàn (đặc biệt): Giá trị tinh thần +5000, khi phóng thích kỹ năng hệ mục sư, hiệu quả hồi phục tạo thành tăng lên 50%.’
Đối với một pháp sư, tinh thần tăng lên năm ngàn vô cùng lớn, hơn nữa hiệu quả sau kia cũng có tác dụng nhất định đối với hắn.
“Trang bị của cung tiễn thủ, đến Hoa Đô đưa cho Hiên Viên là được.”
“Nhưng thanh cung này cũng không có tác dụng gì!”
Người đàn ông mắt ưng bạo ra một bộ trang bị cung thủ, thanh vũ khí kia chính là món tốt nhất.
Nhưng Hiên Viên đã có cung Quần Tinh, thứ này cũng chẳng có tác dụng gì.
“Đặt toàn bộ ở trên người, những trang bị này đều là cực phẩm!”
Không để những trang bị này trong tầng hầm, Tô Mộ đặt chúng trên người.
Đối với các “rác” khác, hắn đã đặt tất cả trong tầng hầm.
Làm xong những việc này, Tô Mộ cũng chuẩn bị rời khỏi trò chơi.
“Cốc cốc!”
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, hơi dồn dập.
“Hử?”
Tô Mộ nhướng mày, lóe một cái ra đến cửa.
“Thần Lạc đại nhân?”
Mở cửa ra, nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, Tô Mộ sửng sốt một chút.
Tô Mộ đã từng nói nơi ở của mình cho Thần Lạc, hắn có thể tìm được chỗ này cũng không có gì kỳ quái, kỳ quái là vì sao hắn đột nhiên tìm tới cửa.
“Tìm ta có việc gì à?”
Đều là người quen cũ, Tô Mộ trực tiếp hỏi.
“Có việc, còn là việc lớn!” Thần Lạc cười cười, liếc mắt nhìn vào trong phòng “Không mời ta vào ngồi một chút sao?”
“Xin mời!”
Tô Mộ mời Thần Lạc vào phòng.
“Ta cũng không thường xuyên ở lại đây, không có đồ đạc gì để chiêu đãi.”
“Không cần!”
Thần Lạc khoát tay áo, không có ý trách cứ.
“Lần này tới là muốn nói cho ngươi biết một chuyện lớn, ngoài Vương Đô thành đang thiết lập một cánh cửa truyền tống!”
“Cánh cửa truyền tống?”
Tô Mộ lập tức hứng thú: “Đi tới đâu?”
“Ngươi có biết lịch sử của Vương Đô này không?” Thần Lạc nói chuyện nửa che nừa lộ.
Tô Mộ lắc đầu, biểu cảm trên mặt càng thêm tò mò.
“Tòa Vương Đô này, từng là một chiến trường, hoặc có thế nói Vương Đô này hình thành, là do vô số hài cốt xây đắp mà thành.”
“Ở dưới Vương Đô, tồn tại một lăng mộ khổng lồ!”
Thần Lạc giải thích chậm rãi.
“Trong khoảng thời gian gần đây, nghị viện đã phát sinh rất nhiều khí tức bất tử, rất có thể là lăng mộ dưới lòng đất xuất hiện vấn đề.”
“Nghị viện quyết định mở lối vào lăng mộ, cho phép tất cả các nhà thám hiểm đi vào thăm dò, hơn nữa còn trả thù lao hậu hĩnh!”
Nói đến đây, Tô Mộ cũng phản ứng lại.
Điều này đồng nghĩa với việc trò chơi đã đạt đến một giai đoạn nhất định, sắp sửa mở một “mảnh dữ liệu” hoàn toàn mới!
“Vậy là dưới lòng đất Vương Đô có một phó bản sao?” Tô Mộ lên tiếng hỏi.
“Đối với nhà thám hiểm như các ngươi thì là vậy!”
Thần Lạc khẽ mỉm cười nhưng trong giọng nói lại hơi chua xót.
“Lần này, ngoài nhà thám hiểm, vệ binh trong Vương Đô thành đều phải tiến vào lăng mộ ngầm, tiến hành chiến đấu với những sinh vật bất tử đó để tăng thực lực.”
“Đây tuyệt đối không phải là một trận chiến có thể thắng một cách dễ dàng!”
Nhà thám hiểm có thể sống lại, nhưng NPC thì không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận