Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 353: Tìm ra hắn cho ta!

“Nghe nói cấp bậc của tiểu tử này ít nhất cũng đã đạt đến tam giai, thậm chí có khả năng đã tới tứ giai rồi, hơn nữa hắn còn lấy được một kỹ năng cấp Thần.”
Miệng người này cứ lẩm bẩm.
Nói xong, hắn thoát khỏi game, trở về hiện thực.
Ở trong thành phố lớn như vậy, hắn cứ như bị ai đó điều khiển, đi nhanh tới một chỗ.
Một lúc sau, hắn đến bên ngoài một ngôi biệt thự.
“Ngươi đến rồi sao?”
Cửa biệt thự mở ra, bên trong là một người đàn ông trông có vẻ bừa bãi.
“Thiếu chủ!” Người đó hành lễ với người đàn ông.
“Thế giới này bây giờ, đúng là thú vị mà!” Người đàn ông cười xấu xa.
“Ưm! Ưm!”
Vài âm thanh vang lên, bên trong đại sảnh của gian phòng, có hai người bị trói chéo hai tay ra sau.
“Đừng ồn nữa, nếu còn làm ồn, ta giết hết các ngươi!”
Người đàn ông tàn bạo trừng hai người, giọng nói lạnh lùng.
Hai người kia lập tức yên lặng.
Người kia ở bên cạnh không nhìn hai người bị trói, lên tiếng: “Ta đã xem xét chọn cho ngươi một người cũng ổn, hắn không những cấp bậc cao, mà còn nắm giữ một kỹ năng cấp Thần.”
Bốn chữ “kỹ năng cấp Thần” vừa nói ra, người đàn ông mất bình tĩnh.
“Ngươi chắc chứ?”
“Thuộc hạ chắc chắn!”
Nghe được sự khẳng định, người đàn ông cong khoé miệng, mặt lộ vẻ vui mừng: “Cho dù chúng ta không giống với đám người đó, chỉ cần tiến vào game là có thể sở hữu thiên phú được thêm vào, nhưng kỹ năng cấp Thần cũng không kém thiên phú của chúng ta, ta nhất định phải lấy được tinh thể của người này!”
“Tìm ra hắn cho ta!” Người đàn ông đưa ra mệnh lệnh.
“Thuộc hạ đã rõ!” Người kia nhanh chóng nhận mệnh.
Mặc dù bọn họ không quá am hiểu về thế giới này, dù là thế giới này vô cùng rộng lớn, tìm một người như mò kim đáy biển, nhưng bọn họ thì khác.
“Đợi đã!”
Ngay lúc người kia chuẩn bị đi tìm người, người đàn ông gọi hắn lại.
“Thiếu chủ còn có gì cần dặn dò sao?”
Người đàn ông cau mày suy nghĩ.
“Tiểu tử kia là một cái bánh thơm, ngoài chúng ta ra, có lẽ vẫn còn những người khác nhắm vào hắn!”
“Triệu tập hết người của chúng ta lại, trước tiên dùng bí pháp tìm tiểu tử đó, đem tinh thể của hắn đến đây cho ta!”
Hắn bày ra dáng vẻ bắt buộc phải có.
“Nếu có những người khác tranh đoạt, không cần nương tay với bọn họ, giết hết không tha!”
“Thuộc hạ đã rõ rồi!”
Người kia hành lễ, quay người rời đi.
Người đàn ông đóng cửa biệt thự lại, quay lại nhìn hai tên trong đại sảnh, vẻ mặt nghiền ngẫm.
“Ta rất thích nơi này, bắt đầu từ bây giờ, nơi này chính là của ta!”
Hắn nhìn nỗi hoảng sợ trong mắt của hai người kia, có vẻ vô cùng hưởng thụ.
Một giọng nói cực kỳ ngạo mạn theo sát vang lên.
“Không chỉ nơi này, tất cả mọi thứ đều thuộc về ta!”
Khu thương mại Vương đô.
Cho dù không có người chơi đến đây, chỗ này vẫn cứ vô cùng nhộn nhịp.
Tô Mộ đeo huy chương kim cương, đi đến trung tâm quản lý cửa hàng của khu thương mại.
“Xin chào, nhà thám hiểm, có gì cần hỗ trợ không?” Sau khi nhìn thấy huy chương kim cương, người phụ trách ở đây cực kỳ nhiệt tình.
“Ta muốn mua một cửa hàng!”
Trên tay có đủ đồng vàng, Tô Mộ cũng có ý định mua một điểm dừng chân ở Vương đô.
Không giống với cửa hàng ở thành Tiếu Nguyệt, cửa hàng ở Vương đô lớn hơn, không gian rộng hơn.
Mình hoàn toàn có thể đa dụng hóa cửa hàng này.
“Dựa vào thân phận của ngươi, tất cả cửa hàng của khu thương mại đều có thể hưởng ưu đãi giảm 20%. Đây là những cửa hàng hiện tại có thể mua, ngươi xem qua trước đi!” Người phụ trách rất nhanh chóng lấy ra bản vẽ xây dựng của một vài cửa hàng.
Tô Mộ cầm lấy những bản vẽ đó, xem qua từng tờ một.
Phong cách của kiến trúc và không gian sử dụng cũng đều có sự kinh ngạc không nhỏ.
Cửa hàng có phong cách càng xa hoa, không gian sử dụng càng lớn, giá tiền cũng sẽ càng mắc.
Trong đó có một cửa hàng ba tầng đã thu hút được sự chú ý của Tô Mộ.
Cửa hàng này có hai tầng trên, dưới đất còn có một tầng là kho để trữ vật phẩm.
Không gian cũng rất rộng rãi, một tầng tầm khoảng ba trăm mét vuông, còn được tặng khá nhiều thứ.
“Lầu một dùng để bán đồ, lầu hai có thể dùng để nghỉ ngơi.”
“Còn về tầng hầm, ngoại trừ việc dùng để trữ đồ, còn có thể làm phòng thí nghiệm!”
Tô Mộ cực kỳ hài lòng đối với cửa hàng này.
Trong thanh vật phẩm của mình cũng còn không ít những phụ kiện công trình lấy được từ Lev.
Hơn nữa, ngoại trừ công trình học ra, mình còn muốn làm một phòng thí nghiệm luyện kim.
Không gian của tầng hầm cửa hàng dư sức rồi.
Nhưng vấn đề chính là giá tiền của cửa hàng này.
Trên đó niêm yết giá là hai triệu đồng vàng, cho dù được giảm 20%, cũng còn cần tới một triệu sáu trăm nghìn đồng vàng.
“Có thể bớt thêm chút nữa được không?”
Tô Mộ nhìn về phía người phụ trách, bắt đầu trả giá.
“Đây đã là giá thấp nhất rồi!” Người phụ trách bày ra vẻ mặt khó xử trả lời.
Các cửa hàng ở thành Diệu Nhật đều được niêm yết giá cả rõ ràng, người phụ trách là hắn cũng không có quyền giảm giá.
“Được thôi!”
Tô Mộ cầm lấy bản vẽ đó, chìm vào trong suy nghĩ.
Trong tay mình vẫn còn không ít những vật phẩm đáng giá, hoặc là đi ra bên ngoài bức tường giết thêm mấy đợt ma vật, cũng có thể gom đủ đồng vàng rồi.
Tuy nhiên, hắn lại có một ý định khác.
Trở về thành Tiếu Nguyệt!
Những vật phẩm lúc trước để ở đó có lẽ đều đã bán hết, thu lại đồng vàng ở đó cũng đủ tiền để mua cửa hàng rồi, sẵn tiện đi bổ sung thêm hàng hoá.
Trước mắt mà nói, cửa hàng ở thành Tiếu Nguyệt mới là nơi kiếm được nhiều tiền nhất.
“Không cần ngồi phi thuyền nữa, ta bây giờ hoàn toàn có thể bay thẳng về thành Tiếu Nguyệt rồi!”
Đặt bản vẽ xuống, Tô Mộ xoay người rời đi, cũng không hề lo lắng cửa hàng này sẽ bị người khác mua mất.
“Hoả Diễm Phi Vũ!”
Sau khi ra khỏi thành Diệu Nhật, sau lưng Tô Mộ xoè ra đôi Cánh Hoả Diễm, bay như tên bắn về hướng thành Tiếu Nguyệt.
Mặc dù sử dụng trận truyền tống có thể tới nơi nhanh hơn nhưng đá quý ma pháp quá là quý hiếm, hơn nữa mình cũng không gấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận