Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 522: Lão tứ Lâm gia phản công.

Tô Mộ ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vỗ mặt Lão tứ Lâm gia.
“Nếu ta nói cho ngươi, ngươi có thể cho ta một con đường sống không?” Lão tứ Lâm gia khẩn cầu.
“Có thể!”
Tô Mộ khẽ mỉm cười và đồng ý.
“Chắc hẳn ngươi đã biết rất nhiều về game Thần Đồ rồi đúng không?” Lão tứ Lâm gia hỏi.
“Coi như là biết một ít!” Tô Mộ trả lời.
“Vậy chắc là ngươi đã đi qua ngoài tường rồi đúng không?”
“Đi rồi!”
Lão tứ Lâm gia im lặng một lúc rồi tiếp tục nói: “Ngươi hẳn là biết, game Thần Đồ từng nói, ở nơi nào đó ngoài tường có một tòa tháp cao, mà bước lên tầng cao nhất của toà tháp đó là có thể trở thành Thần.”
“Đúng là như vậy.”
Tô Mộ nhớ lại rồi gật đầu.
Lão tứ Lâm gia đột nhiên nở nụ cười: “Nhưng tòa tháp đó không tồn tại trong thế giới Thần Đồ!”
Nghe thấy thế, Tô Mộ khẽ nhướng mày.
Trong game Thần Đồ, thế giới ngoài tường rộng lớn vô biên, nếu có người nói tồn tại một toà tháp như vậy thì hắn sẽ tin.
Nhưng bây giờ Lão tứ Lâm gia lại nói toà tháp đó không tồn tại trong thế giới Thần Đồ, vậy rốt cuộc nó nằm ở đâu?
“Tòa tháp đó ở đâu?”
Muốn biết đáp án, Tô Mộ chỉ có thể hỏi vị lão tổ này.
“Theo ý của ngươi, sự tồn tại của tường thật sự chỉ là vì ngăn cản ma vật xâm lấn thôi à?” Lão tứ Lâm gia không trả lời mà hỏi ngược lại.
Tô Mộ sửng sốt rồi vội vàng hỏi: “Ngươi có ý gì?”
“Chắc ngươi cũng đi qua phía sau cánh cửa truyền tống rồi đúng không?” Lão tứ Lâm gia vẫn không trả lời, chỉ tiếp tục nói: “Ngươi không cảm thấy phía sau những cánh cửa truyền tống đó có nhiều nơi rất đặc biệt à?”
“Ngươi biết game Thần Đồ xuất hiện như thế nào không?”
“Ngươi biết vì sao người sống lại phải tới thế giới hiện thực không?”
Vị lão tổ này liên tục hỏi một đống vấn đề.
Tô Mộ không thể trả lời, hắn trợn trắng mắt: “Rốt cuộc là ta đang hỏi ngươi, hay ngươi đang hỏi ta?”
Lão tứ Lâm gia nở nụ cười khổ: “Có những thứ ta không thể nói thẳng cho ngươi được!”
“Ặc!”
Tô Mộ không biết nên nói gì.
Lão tứ Lâm gia hỏi nhiều vấn đề như vậy hiển nhiên là muốn hắn lĩnh ngộ!
“Điểm bắt đầu cũng là điểm kết thúc!” Lão tứ Lâm gia lại nói thêm một câu nghe rất là cao thâm.
Tô Mộ nghe vậy lập tức nhíu mày rơi vào trầm tư.
Xâu chuỗi những vấn đề của Lão tứ Lâm gia với nhau, cộng thêm câu cuối cùng, hắn mơ hồ hiểu ra một vài điều.
Nhưng vẫn còn cách chân tướng một khoảng.
“Chính là lúc này!”
Đúng lúc này, trong mắt Lão tứ Lâm gia đột nhiên xuất hiện sát ý mãnh liệt.
Cơ thể không thể cử động được của hắn đột nhiên tách ra thành bốn bóng người.
Bốn bóng người cùng tấn công, liên tục thay đổi vị trí, làm người ta không thể né tránh.
Tô Mộ bị vây xung quanh, trên người liên tục bị đánh trúng.
Lão tứ Lâm gia thấy vậy không nhịn được mà nở nụ cười.
Hắn đang chờ Tô Mộ phân tâm.
Một đòn này là đòn tấn công mạnh nhất của hắn, cho dù bị khống chế không thể cử động, hắn vẫn có thể phát động một đòn chắc chắn phải chết này!
“Ngươi quá coi thường ta, là do ngươi tự tìm đường chết!”
Lão tứ Lâm gia đọc tuyên ngôn của người vừa chuyển bại thành thắng.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Hiên Viên đang đứng cách đó không xa.
Chỉ cần có thể né tránh mũi tên của Hiên Viên là hắn có thể chạy đi!
“Hả?”
Nhưng đợi một lúc lâu, luồng trọng lực đè trên người hắn hoàn toàn không có dấu hiệu biến mất.
Đôi mắt Lão tứ Lâm gia mở to, vội vàng nhìn về phía Tô Mộ ở bên cạnh.
Bốn bóng người kia đã biến mất, Tô Mộ mỉm cười nhìn hắn.
“Ngươi không chết?” Lão tứ Lâm gia hô to theo bản năng.
Thân là một thích khách đứng đầu, một đòn toàn lực lại không thể giết chết một pháp sư?
Hơn nữa kỹ năng hắn dùng còn là kỹ năng cấp Thần!
Khuôn mặt Tô Mộ đầy ý cười, trong ánh mắt mang theo sát ý sắc bén.
Một đòn này của Lão tứ Lâm gia thật sự vô cùng tàn nhẫn.
Nếu không phải trong chớp mắt đó, mình cảm nhận được uy hiếp, mở Lá Chắn Ma Pháp kịp thời thì có thể đã phải đứng im chịu đánh rồi.
Đương nhiên, lão tứ Lâm gia muốn xử lý mình thì còn kém xa!
Hành động phản công trước khi chết của hắn chỉ là trò cười trong mắt mình mà thôi.
Tô Mộ lộ ra một hàm răng trắng.
“Giữ lại ngươi cũng không có tác dụng gì!”
“Đừng giết ta, ta xin ngươi đừng giết ta!”
Lúc này Tô Mộ nghiễm nhiên trở thành ác ma trong mắt của Lão tứ Lâm gia.
“Chỉ cần ngươi cho ta một con đường sống, bất kể ngươi muốn ta làm gì, ta cũng có thể làm theo!”
“Ngươi không phải muốn biết những điều bí ẩn kia sao? Ta có thể nói cho ngươi từng chút từng chút một!”
“Không chỉ như thế, ta còn có thể hỗ trợ giới thiệu ngươi với lão tổ tông của Lâm gia ta, hắn là tồn tại Phong Thần, liên minh với hắn thì ngươi cũng có thể có thêm một phần trợ lực trên chiến trường cuối cùng!”
Vì để có thể được sống tiếp, Lão tứ Lâm gia từ bỏ tất cả, cho dù là trở thành nô bộc của ác ma.
Nhưng cho dù hắn gào thét lớn tiếng thế nào, sát ý trong mắt của Tô Mộ cũng không hề thuyên giảm.
Một nhân vật cấp lão tổ không dễ dàng nắm trong tay.
Giữ Lão tứ Lâm gia lại bên mình, mình còn phải luôn luôn đề phòng hắn.
Nếu mình bước vào trò chơi, còn có những vùng cấm ngoài tường kia, cũng không có cách nào dẫn theo tên này.
Về phần lấy được bí ẩn từ miệng của hắn?
Có tồn tại của trật tự pháp tắc, điều này tuyệt đối là tốn sức nhất.
Điều mà hắn có thể nói chắc chắn vừa rồi đều đã nói rồi.
“Đi chết đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận