Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 758: Con Rối Thí Thần.

Các đòn tấn công dày đặc bay lên không trung, hình thành một”tấm lưới” khổng lồ.
Tô Mộ lắc đầu, để những đòn tấn công đó rơi vào người mình.
Cấp độ của những con Thực Nhân Ma này không cao và sát thương gây ra là rất thấp.
“Để ta tiễn các ngươi một đoạn!”
Tô Mộ vung tay lên, một số Hỏa Cầu cực lớn xuất hiện.
Khi Thiên Hỏa trên bầu trời cùng lúc rơi xuống, hắn đến nhìn còn không nhìn lũ Thực Nhân Ma một cái, cứ vậy phi nước đại mà đi.
Ngay lập tức, vô số Thực Nhân Ma bị bao trùm trong Hỏa Diệm.
Đối với bọn chúng, kỹ năng của Tô Mộ đã không còn gọi là công kích nữa rồi.
Mà là một thảm họa!

Thế giới hiện thực, Bắc Bộ, sâu trong núi tuyết.
Tuyết bay đầy trời, bao phủ một màng trắng xóa.
Những thân cây to lớn bị bao trùm bởi một lớp băng.
Đây là một cảnh tuyết cực kỳ đẹp.
Tuy nhiên, ở một nơi mà được bao phủ bởi tuyết dày, căn bản không ai có thể sống sót cả.
Đột nhiên, một người xuất hiện trên mặt tuyết.
Hắn đi về phía đỉnh núi, giẫm lên tuyết trắng và thậm chí không để lại dấu chân.
Càng lên cao, khung cảnh xung quanh càng trở nên trắng xóa.
Nhiệt độ trên núi cao thấp đến đáng sợ nhưng người đó lại chỉ mặc quần áo mỏng.
Một lúc sau, cuối cùng hắn cũng lên đến đỉnh núi.
Nhìn mặt đất phủ đầy tuyết, ánh mắt hắn vội vàng tìm kiếm.
Một lúc sau, hắn đến một khoảng đất trống.
Khi đôi chân hắn giẫm lên tuyết, tuyết bốn phía xung quanh bắt đầu tan chảy với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Mấy chục giây sau, toàn cảnh khoảng đất trống lộ ra.
Đây là một tế đàn!
Tế đàn khắc đầy phù văn, dường như ẩn chứa một loại sức mạnh mạnh mẽ nào đó.
“Phù!”
Người đó thở ra một cách nặng nề.
“Tổ tiên tại thượng, nếu không phải là thời khắc cuối cùng, ta cũng sẽ không động đến con bài cuối này!”
Hắn hét lên trong vô vọng.
Giây sau, tế đàn này dường như đã nhận được một loại phản ứng nào đó, và tất cả các phù văn trên đó đều phát sáng rực rỡ.
Nhưng đây còn chưa đủ!
Người đó đi đến giữa tế đàn, lấy ra một con dao găm và cắt lòng bàn tay.
Máu tươi nhỏ từng giọt trên tế đàn.
Lúc này, toàn bộ tế đàn đột nhiên phát ra ánh sáng cao ngất trời.
Tất cả các tia sáng hội tụ tại một điểm và dần biến thành hình người.
Nói là ở hình người, nhưng người này trông mười phần đờ đẫn, giống như một con rối hơn.
Người đó nhìn con rối trong không trung với vẻ mặt bình thản.
“Con Rối Thí Thần!”
Một tiếng hô vang lên.
Con rối trên không lập tức có phản ứng lại, hướng về phía người trên tế đàn mà bay qua.
Người đó nhỏ máu từ lòng bàn tay lên người con rối.
Đôi mắt của con rối lập tức đỏ bừng.
Tất cả ánh sáng trên tế đàn vụt tắt.
Con rối cao ba mét quỳ dưới chân người đó.
“Đi thôi!”
Hắn chậm rãi nói với con rối.
“Cùng ta đi hội ngộ với tên đó!”
Trong rừng.
Hàng ngàn người chơi đang tò mò khám phá nơi này.
“Nơi này là chỗ tốt nha!”
“Không biết gần đó có con mồi nào không, nhưng sẽ thật tốt nếu có thể bắt được một vài con mồi!”
“Ở đây có rất nhiều gỗ, chúng ta có thể xây vài căn nhà gỗ.”
Không ít người cảm thấy vô cùng hài lòng với nơi đây.
Non xanh nước biếc, không khí trong lành.
Điều quan trọng hơn là không có sự xâm nhập từ những người sống lại và ma vật.
“Tại sao lại có một cái cây ở đây?”
“Ừm, cả một khu rửng mà chỉ có một cái cây? Kì lạ quá mà!”
Không bao lâu, có người phát hiện ra sự quái đản.
Trang rừng chất đầy những khúc gỗ bị cưa đứt đoạn, nhưng ở giữa lại trồng một cái cây.
“Tại sao cây này không có lá?”
“Trên đó có rất nhiều dây leo, ta chưa từng thấy cái cây nào kỳ quái như vậy.”
Rất nhiều người đến bên gốc cây lớn tò mò xem xét.
Một vài người to gan vươn tay về phía cái cây lớn.
“Quá kì lạ rồi, cái cây này có nhiệt độ!”
“Thật hay giả vậy? Ta đến xem thử!”
“Vãi thật, nó thực sự có nhiệt độ, điều này là có chút thần kỳ nha!”
Sau khi phát hiện ra sự khác lạ của loài cây này, mọi người càng tò mò hơn.
Như thế nào thì những người này cũng đã từng nhìn thấy một số cảnh tượng, đã sớm thoát khỏi phạm trù của người bình thường, tự nhiên sẽ không sợ hãi một cái cây.
Tuy nhiên chính vào lúc này, dây leo trên cây đột nhiên động đậy.
“Xào!”
Tốc độ của dây leo cực nhanh, lập tức quấn lấy người gần nhất.
“Á!”
Một tiếng la thất thanh vang lên, vô số gai mọc ra từ dây leo, đâm xuyên qua cơ thể người đó.
Điều này vẫn chưa kết thúc, những dây leo còn lại đã tấn công những người chơi khác.
“Không bình thường, mau chạy!”
“Chạy cái gì chứ, nó chỉ là một cái cây lạ mà thôi, chém nó đi!”
Những tiếng kêu khác nhau hét lên cùng lúc.
Một số người bàng hoàng chạy trốn, trong khi một số người rút vũ khí và chống lại dây leo.
“Lạch cạch!”
Đột nhiên, toàn bộ mặt đất của khu rừng mọc lên vô số dây leo.
“Á!”
“Cứu ta, cứu ta!”
“Đây rốt cuộc nơi quỷ gì thế?”
“Thiên Lâm thì sao? Tại sao hắn không qua đây?
“Chúng ta bị lừa rồi!”
Từng tiếng hét thảm thiết vang lên, cho dù có thực lực chắc chắn, đối mặt với những dây leo đáng sợ kia, người chơi căn bản không phải đối thủ.
Bọn họ vào giờ khắc này cũng triệt để phản ứng lại.
Người đã cứu họ khỏi móng vuốt của người sống lại đã đẩy họ xuống một vực thẳm khác!

“Ha ha ha!”
Bên ngoài khu rừng, nghe thấy âm thanh bên trong, Thiên Lâm lớn tiếng cười phá lên.
Thiên Bằng - người đang đứng bên cạnh hắn với vẻ mặt ủ rũ và đôi tay nắm chặt nắm đấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận