Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 693: Tuyệt sát? (2)

Một nguồn sức mạnh khổng lồ bộc phát ra từ cơ thể của chín Lão Tổ cùng một lúc và được liên thông với nhau.
Những sức mạnh này tạo thành một vòng tròn, cố gắng giam cầm những con kỳ lân đó trong vòng tròn.
Mặc nhiên, bọn chúng đã đánh giá thấp sức sát thương của Lôi Điện Kỳ Lân.
Không hề nói quá, sát thương hiện tại của Lôi Điện Kỳ Lân ít nhất cũng phải mấy trăm triệu lần.
“Bùng!”
Kì lân sấm sét đánh vào vòng tròn, năng lượng điện đáng sợ dâng trào vô tận.
Đồng thời chín Lão Tổ phải chịu phản phệ dữ dội, cơ thể bị sét đánh đến tê liệt.
“Không được rồi!”
Tô Mộ duỗi một ngón tay ra hiệu với giọng điệu giễu cợt.
Lão Tổ Tông của nhà Thượng Quan nhìn thấy cảnh này, ánh mắt trở nên âm u có thể tích ra nước.
Bóng hình của hắn nhoáng một cái, trong nháy mắt đã tới sau lưng Tô Mộ.
Tên Lão Tổ Tông cầm hai con dao găm và nhảy múa trên không trung.
Với tốc độ cực nhanh, một dư ảnh xuất hiện trên con dao găm.
“Bùng!”
Lá Chắn Thần Quang cũng kiên trì không nổi nữa, trực tiếp vỡ tan tành.
“Phệ ảnh tuyệt sát!”
Lão Tổ Tông của nhà Thượng Quan chính là đang chờ đợi cơ hội này.
Bóng đen bao trùm lấy cơ thể của Tô Mộc.
Đòn đánh này là kỹ năng mạnh nhất của Lão Tổ Tông Thượng Quan!
Không giống với quy tắc của thế giới game, chỉ cần đòn tấn công của hắn có thể cắt đứt đầu của Tô Mộ, mọi thứ đều sẽ kết thúc!
Tô Mộ không để ý đến cái bóng đen.
Thân thể của Thần đúng là có khác mà!
Ngay cả khi cú đánh này vô cùng mạnh, vẫn không có cách nào giết chết hắn được.
Nhiều nhất là chỉ gây ra một số “tổn thương” thôi.
Một tiếng búng tay vang lên.
Ngay lập tức chín lỗ đen xuất hiện phía sau chín tên Lão Tổ bị tê liệt.
Còn chưa hết, mười ngọn Thiên Hỏa đồng thời rơi xuống từ trên không trung!
Lần ra tay của Tô Mộ mới là tuyệt sát!
Thiên hỏa rơi xuống, tận thế xuất hiện.
Hiệu quả tê mỏi của lôi điện cộng thêm khống chế của hố đen, không ai có thể chạy thoát.
Cho dù những lão tổ người sống lại này có thực lực mạnh mẽ, mỗi người đều có kỹ năng bảo mệnh thì bọn họ cũng rất khó có thể tồn tại dưới thế công này.
Đối với những người sống lại này thì, buổi trưa đã đến rồi!
Sát thương của hố đen đủ để bọn họ mệt mỏi ứng phó, thiên hỏa diệt thế mới là kỹ năng kết thúc.
Lão tổ tông Thượng Quan gia nhìn hậu bối của chín gia tộc đang bị nhốt, biểu cảm trên mặt càng thêm tối đi.
Tình huống khẩn cấp, hắn cần phải có hành động!
Bóng đen bao vây Tô Mộ sinh ra vô số lưỡi dao sắc bén.
Một đòn này rất thú vị, nhìn qua giống như đang tiến hành hình phạt thiên đao vạn quả với Tô Mộ vậy.
Nhưng sát thương mà đòn tấn công này tạo thành cho hắn không khác gì cào ngứa.
“Khà khà!”
Tô Mộ không nhịn được trực tiếp bật cười.
Một đòn này của lão tổ Thượng Quan gia đúng là điển phạm của tia sét to, hạt mưa nhỏ!
“Hừ!”
Lão tổ Thượng Quan gia như nghe ra sự trào phúng trong tiếng cười của Tô Mộ, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Sát chiêu thật sự còn chưa xuất hiện đâu!
Vô số lưỡi dao sắc bén đó chỉ để bài trừ phòng ngự của Tô Mộ, cùng lúc đó chế trụ hắn mà thôi!
“Trảm!”
Một tiếng hét to vang lên, bóng đen đột nhiên biến thành hình một người chợt lóe qua.
Hai tia sáng lạnh chiếu rọi lẫn nhau giữa không trung, xẹt qua cổ Tô Mộ.
“Đồ ngu ngốc cuồng vọng, mang theo sự oán hận này chết đi!”
Lão tổ tông Thượng Quan cất hai con dao găm đi, bày ra một tư thế ngầu.
Hắn từng dùng chiêu này xử lý rất nhiều người.
Thích khách chi đạo, quỷ mị vô hình.
Chỉ trong chớp mắt đã có thể quyết định thắng bại của một trận chiến!
Nhưng khi hắn tự cho là đúng, một giọng nói đầy chế giễu vang lên.
“Chả biết ngươi đang làm gì!”
Đôi mắt lão tổ tông Thượng Quan không tự giác được mà phóng đại, vội vàng quay đầu lại nhìn.
Tô Mộ “chắc chắn phải chết” êm đẹp lơ lửng trên không trung, thậm chí ngay cả ở cổ cũng không thấy có miệng vết thương nào.
Một thích khách cận chiến Backstab một pháp sư, vậy mà đối phương lại chẳng hề hấn gì!
Trên mặt lão tổ tông lộ ra vẻ khó có thể tin.
Má nó bật hack à?
Thời gian để lại cho lão tổ tông đã không còn nhiều lắm.
Hắn không phải Tô Mộ nên không có hoả lực vô hạn này, nếu tiếp tục chiến đấu thì chỉ còn con đường chết.
Hắn chỉ liếc nhìn chín vị lão tổ kia một cái rồi lòng bàn chân lập tức bôi dầu chạy.
Thắng bại đã định, nên cắt đứt thì phải cắt đứt!
“Đã chạy rồi à?”
Nhìn bóng dáng vị lão tổ này chạy đi, Tô Mộ lập tức ngẩn người.
Thời gian hố đen bùng nổ còn chưa tới đâu đấy!
Thiên hỏa trên không trung cũng chưa rơi xuống.
Thật sự không cứu những người này nữa à?
Lão tổ tông Thượng Quan gia hoàn toàn làm lơ sự chế giễu của Tô Mộ, tốc độ chạy trốn phải nói là cực nhanh.
“Lão tổ tông, ngươi không thể cứ vậy mà chạy được!”
“Lão tổ tông, cứu ta với!”
“Ta XX, ông già chết tiệt nhà ngươi!”
Nhìn bóng dáng của lão tổ tông biến mất trong tầm mắt, vẻ mặt của chín người còn lại mỗi người một kiểu.
Có người còn đang kêu gào, muốn lão tổ tông hồi tâm chuyển ý.
Có người lại chửi ầm lên.
Hoạ đến nơi từng người bay đi, vị lão tổ tông này tiếc mạng thế nào bọn họ thật sự quá rõ ràng.
“Đúng là một vở kịch hay!”
Tô Mộ nhìn thấy tất cả mọi chuyện, hắn không nhịn được nở nụ cười.
Tự mình trải qua một vở kịch như vậy phải nói là đã nghiền hơn xem phim nhiều.
“Mọi người không cần lo lắng, lão tổ tông của các ngươi sẽ nhanh chóng lên đường cùng các ngươi thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận