Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 793: Hạnh phúc tới quá đột nhiên

Cũng đúng lúc này, lực lượng nào đó ẩn chứa trong tế đàn đã bị kích hoạt.
Một bóng mờ khổng lồ hiện lên, bay lơ lửng trên không trung tế đàn.
“Kẻ nào dám tự tiện xông vào kho tàng của Thần tộc!”
Một giọng nói trách móc tràn ngập uy nghiêm vang lên.
Nhìn cột lửa trên tế đàn, bóng mờ dùng sức thổi một hơi.
Ánh lửa đột nhiên tắt ngúm!
Tô Mộ thấy vậy thì khẽ lắc đầu.
Thực lực của bóng mờ này rất mạnh, tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc Thần giai.
Nhưng dù so sánh với đôi mắt Tà Thần hay là người khổng lồ Hắc Thạch thì không chỉ kém một chút.
Sau khi giải quyết cột lửa, bóng mờ cũng chú ý tới”Thiên Cung” đã biến thành một vùng hoang tàn.
“Ngươi đã làm gì!”
Hắn tức giận nhìn Tô Mộ và phát ra tiếng rít gào cuồng loạn.
“Ngươi bắt buộc phải trải một cái giá thê thảm!”
Bóng mờ vừa dứt lời, hắn đã vươn hai tay chụp về phía Tô Mộ.
Trên bàn tay khổng lồ vô hình mang theo áp lực khủng bố làm không khí cũng đọng lại.
Tô Mộ đứng im không nhúc nhích.
Sau khi bàn tay đó tới gần, ánh mắt hắn trở nên sắc bén.
“Lực Thiên Quân!”
Một quyền bình thường không có gì đặc biệt vung ra.
Ngay khi nó đánh trúng bóng mờ, một lực lượng khó có thể hình dung đột nhiên bùng nổ.
“Ngươi làm… Gì…”
Bóng mờ chưa kịp nói xong thì đã hoàn toàn tiêu tan.
“Chỉ vậy thôi à?”
Tô Mội bĩu môi vì cảm thấy chưa đã thèm.
“BOSS” trông coi bảo vệ yếu như vậy, đồ vật trong kho tàng sẽ không cùi lắm đấy chứ?
“Ầm ầm ầm!”
Mặt đất đột nhiên chấn động kịch liệt.
Sau khi tế đàn vỡ vụn, một hố to sâu không thấy đáy xuất hiện.
Tô Mộ mở đôi cánh hỏa diễm ra nhìn xuống phía dưới.
Dưới hố sâu như trong một ngọn núi.
Trên vách đá ngọn núi đó, thình lình điêu khắc những bức tượng đá.
“Hình như những bức tượng đá này đều sống!”
Dưới Đôi Mắt Thần Thị, Tô Mộ nhìn chằm chằm những bức tượng đá đó và nhanh chóng nhận ra.
Bóng mờ vừa rồi chẳng qua là món khai vị mà thôi.
“Kho tàng của Thần tộc à?”
“Ta bắt đầu cảm thấy chờ mong rồi đó!”
Khóe miệng cong lên, Tô Mộ lao xuống đi vào trong núi.
“Ầm ầm ầm!”
Toàn bộ núi đều chấn động như cảm nhận được có kẻ địch xâm phạm.
Cùng lúc đó, những bức tượng đá đó cũng sống lại.
Thân hình của bọn họ cực kỳ to lớn, mỗi một bức tượng đều cao khoảng trăm mét.
Dưới sự vây công của những người khổng lồ cao trăm mét này, Tô Mộ có vẻ vô cùng nhỏ bé.
“Thực lực của mỗi bức tượng đều đạt tới Thần giai, không tệ!”
Tô Mộ đếm kỹ, trong núi có tổng cộng ba mươi sáu bức tượng đá.
“Ba mươi sáu thiên cương?”
“Vậy thì ta sẽ dùng lực phá!”
Bắt đầu trận chiến, trong mắt Tô Mộ không chút sợ hãi.
Trái lại là ba mươi sáu bức tượng kia, sáu bức một tổ, phong toả Tô Mộ kín kẽ.
Sáu bức tượng cùng ra tay từ sáu hướng khác nhau, dẫn đầu khởi xướng công kích.
Những bức tượng còn lại hình thành một vòng tròn, trên người dần dần ngưng tụ ra một luồng năng lượng mạnh mẽ.
“Chậc chậc, giống y như tiểu đội đánh BOSS!”
Tô Mộ thấy thế không nhịn được tặc lưỡi.
Cách tiến công của những bức tượng này giống y như coi mình như BOSS để giết.
“Các ngươi là Thần à?”
Nhìn sáu bức tượng tới gần mình, Tô Mộ mở miệng hỏi.
Trả lời hắn chính là sáu nắm đấm khổng lồ.
Nếu là người bình thường, cho dù bị một đấm đánh trúng thôi đã lập tức biến thành một bãi thịt nát rồi.
“Rầm!”
Tô Mộ không đỡ, công kích chuẩn bị đánh trúng thì lập tức né tránh.
“Huỷ Diệt Tứ Phương!”
Một tiếng hét to vang lên.
Hai mươi tư hố đen xuất hiện cùng lúc.
Sáu bức tượng đá bị hút không thể động đậy.
Lúc này, những bức tượng còn lại cũng đã tụ lực xong.
Ba mươi công kích bay về phía Tô Mộ.
Trong những công kích này bao hàm công kích ma pháp của các hệ.
“Không biết dựa vào khả năng kháng và phòng ngự của ta có thể chịu đựng không nhỉ?”
Đối mặt với công kích ma pháp, Tô Mộ vẫn rất chắc chắn.
Khả năng kháng kếch xù kia cũng không phải là giả.
Hắn giơ Quyền Trượng Pháp Thần lên, không có ý định né tránh.
Tia sét mạnh mẽ hiện lên.
Khi những công kích đó đánh trúng mình, ba mươi con Lôi Điện Kỳ Lân cũng lao về phía những bức tượng đá đó.
“Quả nhiên không có áp lực gì!”
Dựa vào khả năng kháng ma pháp kếch xù, Tô Mộ chỉ rơi một tầng máu mỏng dính.
Trái lại là những bức tượng đó thì không được may mắn như vậy.
“Rầm!”
“Két!”
“Bùm!”
Hố đen bùng nổ, kỳ lân phá địch.
Trên người cả ba mươi sáu bức tượng đá đều xuất hiện những vết rạn nhỏ.
Đương nhiên, những bức tượng này đều đạt tới Thần giai nên còn có năng lực chiến đấu.
Cho dù rơi vào thế yếu, chúng nó vẫn lựa chọn chủ động tấn công.
Bởi vì đây là chức trách của chúng!
Trấn thủ kho tàng, giết chết tất cả kẻ địch xâm nhập!
“Ta càng thêm tò mò, rốt cuộc Thần tộc này là sự tồn tại thế nào?”
“Bút tích có vẻ rất lớn!”
Tô Mộ vừa chiến đấu với tượng đá vừa tự hỏi.
Ba mươi sáu bức tượng này, mỗi bức tượng đều không kém gì”Thần” mình gặp trong vị diện.
Nếu không phải thực lực của mình nghịch thiên thì căn bản không thể sống sót dưới sự vây công của ba mươi sáu bức tượng này.
Cho dù ngày sống lại hoàn toàn tới, trong một thời gian rất dài, người chơi khác cũng không thể thăm dò di tích nơi đây.
Dù là những lão tổ đó buông xuống cũng phải trả một cái giá thảm thống.
“Nói chuyện với ta đi.”
“Nói gì cũng được!”
Tô Mộ không ngừng nói chuyện với tượng đá.
Nhưng hiển nhiên là những bức tượng này sẽ không nói.
“Thôi vậy!”
Không hỏi ra được gì, Tô Mộ cũng lười nói nhiều.
“Phong Lôi Kỳ Lân Phá!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận