Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 850: Ta chỉ có một chủ nhân.

Mũi tên phá không vụt đi.
Trong rừng, một sợi dây leo thô to đột nhiên bay ra, thoáng cái đánh vào trên mũi tên.
“Bốp!”
Mũi tên ma pháp phát ra tiếng động rồi tiêu tán.
Sức mạnh mà dây leo sở hữu vượt xa so với công kích của Hiên Viên.
“Này!”
Hiên Viên kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, mở to hai mắt nhìn.
Chỉ là một cây dây leo đã khiến cho hắn sinh ra khí thế không thể địch lại được.
Nơi này tuyệt đối không thể ở lâu!
Lần nữa kéo cung Quần Tinh ra, trong đôi mắt Hiên Viên hiện lên một ánh lửa.
“Đi đi, mũi tên Liệt Diễm!”
Một mũi tên được ngọn lửa mạnh mẽ bao phủ bắn ra.
Hệ hỏa có tính khắc chế tuyệt đối đối với hệ mộc!
Nhưng trong lúc mũi tên hỏa diễm bắn trúng vào dây leo, các gọi là khắc chế lại không thể hiện ra.
Ngọn lửa trên mũi tên gần như ngay lập tức bị dập tắt.
Nhưng cũng chính bởi vì một mũi tên này đã cho Hiên Viên cơ hội chạy trốn.
Hắn nhảy lên một cái, trực tiếp bay lên trời.
Đối mặt với uy hiếp không biết rõ trong khu rừng kia, không trung hình như an toàn hơn một chút.
“Chíu!”
“Chíu!”
“Chíu!”
Tiếng xé gió ác liệt vang lên.
Bên trong khu rừng rậm phía dưới, những sợi dây leo phóng lên trời, hướng về phía Hiên Viên trên không trung.
Những dây leo này phong tỏa bốn phương tám hướng, giống như một chiếc lưới khổng lồ không có cách nào chạy thoát được.
Hiên Viên không ngồi chờ chết, kéo dây cung ra.
Khí thế trên người hắn đang không ngừng kéo lên, rõ ràng là chuẩn bị phóng thích đại chiêu.
“Phá cho ta!”
Một mũi tên thoạt nhìn tầm thường bay thẳng về phía trước, đập vào dây leo.
“Ầm!”
Tiếng đánh phá cực lớn lập tức vang lên.
Uy lực của một đòn này không thể khinh thường, trên chiếc lưới khổng lồ kia cũng xuất hiện một lỗ hổng.
Hiên Viên giẫm chân một cái trên không trung, trực tiếp xuyên qua lỗ hổng kia.
“Tên nhân loại kia, ngươi chạy không thoát đâu!”
Chính trong lúc này, một âm thanh hư vô mờ mịt vang lên từ trong rừng.
Một giây sau, những cây đại thụ chọc trời kia đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Từng cây từng cây đại thụ bay về phía không trung.
Không đợi Hiên Viên kịp phản ứng, một chiếc lồng gỗ khổng lồ hình thành, vây chặt lấy hắn vào bên trong.
Sắc mặt Hiên Viên vô cùng nghiêm túc, nắm chặt trường cung trong tay.
Trong lòng của hắn hiểu rõ vô cùng.
Bây giờ đã đến thời khắc sinh tử.
“Tên nhân loại kia, xem ra ngươi vô cùng đặc biệt!”
Âm thanh kia lần nữa vang lên.
Vây Hiên Viên trong chiếc lồng giam, chủ nhân của giọng nói rõ ràng không có nỗi lo về sau.
“Ta đang thiếu một người hầu, nếu như ngươi bằng lòng trở thành nô bộc của ta thì ta có thể tha cho ngươi một mạng!”
Âm thanh trêu đùa đồng loạt truyền đến từ bốn phương tám hướng.
“Ta chỉ có một chủ nhân!”
Giọng điệu của Hiên Viên lạnh như băng, thái độ kiên quyết.
“Nhưng tuyệt đối sẽ không phải là ngươi!”
“Vậy sao?”
Trong âm thanh kia thêm mấy phần tức giận.
“Ta lại muốn xem thử xương cốt của ngươi rốt cuộc cứng đến đâu!”
Vừa dứt lời, trong chiếc lồng gỗ khổng lồ kia đột ngột xảy ra biến hóa.
Gai ngọn sắc bén từ từ mọc dài ra, phóng mạnh về phía Hiên Viên trong lồng.
Cả quá trình vô cùng chậm rãi, nhưng ẩn chứa một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ.
Rõ ràng đang muốn từ từ hành hạ Hiên Viên.
“Chíu! Chíu!”
Đương nhiên Hiên Viên sẽ không ngồi chờ chết, không ngừng toàn lực tấn công về một điểm.
Chỉ cần có thể đánh vỡ một góc của chiếc lồng giam thì hắn có thể sống sót!
“Không có tác dụng đâu!”
Giọng nói kia chẳng thèm ngó tới.
Tất cả cũng đúng như những gì nó nói, toàn bộ công kích của Hiên Viên đều trở thành công cốc.
Khoảng cách chênh lệch giữa cấp Thần và cấp Chân Thần, mạnh như Hiên Viên cũng không có cách nào bù đắp!
Gai nhọn đáng sợ kia sinh trưởng càng lúc càng nhanh, đã đụng chạm vào người của Hiên Viên rồi.
“Xoẹt xoẹt!”
Gai nhọn đâm rách da của Hiên Viên, tạo thành tổn thương không tính là cao.
Nhưng trên những chiếc gai nhọn này mọc đầy móc câu. Sau khi đâm vào da thịt thì đau đớn tạo thành vượt xa hơn nhiều so với tổn thương.
Hiên Viên cố nén đau đớn, không phát ra một chút âm thanh nào.
“Trở thành của ta nô bộc, ngươi có thể thoát khỏi đau đớn!”
Âm thanh kia hình như có phần thích chí.
Trong chiếc lồng, càng ngày càng nhiều gai ngược đâm vào trong da thịt của Hiên Viên, cũng khiến cho lượng máu của hắn không ngừng giảm xuống.
“Chủ nhân của ta chỉ có một!”
Một tiếng gào thét giận dữ vang lên.
Cho dù là thân đã rơi vào cục diện chết chắc, Hiên Viên cũng không có ý định phản bội Tô Mộ.
Kể từ ngày hắn thật sự trở thành”Người”, ở trong lòng của hắn Tô Mộ vĩnh viễn là trời.
“Rất tốt!”
Âm thanh kia càng thêm tức giận.
Trận hành hạ này vẫn còn tiếp tục.
Nhưng tổn thương của gai ngược kia khống chế rất tốt. Mỗi khi lượng máu của Hiên Viên tiến vào giá trị nguy cơ thì liền dừng công kích lại.
“Thần phục ta!”
Cách mỗi một khoảng thời gian, âm thanh đó đều sẽ đúng lúc vang lên.
Hình như nó cũng vô cùng rõ đây là một cuộc đọ sức về mặt ý chí.
Chỉ cần có thể đánh bại ý chí của Hiên Viên thì nó có thể thu được một món đồ chơi không tệ.
“Ta đã nói rồi, chủ nhân của ta chỉ có một!”
Mặc dù đau đớn quấn lấy cơ thể, câu trả lời của Hiên Viên từ đầu đến cuối vẫn như một.
“Ta thật sự vô cùng tò mò, cuối cùng là tồn tại như thế nào có thể khiến cho ngươi trung thành đến như vậy?”
“Đáng tiếc, hắn không giúp được ngươi!”
“Ngươi cũng chỉ có thể ở nơi này chịu sự tra tấn!”
Âm thanh kia tiếp tục ra sức đánh đòn tâm lý.
“Trở thành nô bộc của ta, ta có thể khiến cho ngươi có được sức mạnh càng hùng mạnh hơn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận