Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 599: Rời khỏi Hoa Đô.

“Ta tin rằng không chỉ ở đây mà trên toàn thế giới, chắc chắn còn có người đang bị người sống lại áp bách, chúng ta cần phải đoàn kết tuyên chiến với đám người sống lại đó!”
“Nói rất hay, cần phải tuyên chiến với bọn họ, thế giới này thuộc về chúng ta!”
Trong sân, những người chơi được cứu tức giận hét lên.
Sự ức hiếp từ trước đến nay của người sống lại hoàn toàn châm lên ngọn lửa giận trong lòng bọn họ.
Đây là một trận chiến liên quan đến danh dự!
Cho dù cuối cùng sẽ phải trả giá bằng cả mạng sống thì bọn họ cũng sẽ bảo vệ!
Đồng tâm hiệp lực, lòng đầy căm phẫn.
Hai câu thành ngữ này miêu tả tâm trạng của những người trong Hoa Đô một cách hoàn hảo.
Thậm chí, dáng vẻ của bọn họ còn ảnh hưởng tới Hiên Viên.
“Ta sẽ giải quyết những người sống lại kia giúp các ngươi.”
“Nhưng nếu các ngươi ở lại đây, sẽ chỉ là chịu chết không hề có ý nghĩa gì cả!”
Giọng nói của Hiên Viên có thêm một cảm xúc không tên.
“Đại thần Hiên Viên, chúng ta sẽ không kéo chân sau đâu!”
“Đúng vậy, chúng ta không sợ chết, chỉ cần ngươi mở miệng, cho dù lên núi đao xuống biển lửa đều được!”
Không ít người vội vàng tỏ thái độ.
Hiên Viên chỉ khẽ lắc đầu.
Để những người này rời khỏi đây không phải ý kiến của hắn.
Cách cả nghìn kilomet, Tô Mộ đang gọi “điện thoại” với hắn.
“Để bọn họ đi, trận chiến này không phải trận chiến bọn họ có thể tham dự, họ ở lại Hoa Đô sẽ chỉ càng làm chúng ta không phát huy được hết thực lực!”
Giọng điệu của Tô Mộ cực kỳ kiên quyết.
Không nói tới những chuyện khác, nếu người sống lại phái lão tổ có thực lực mạnh tới, chỉ sợ sau trận chiến này, một nửa thành phố Hoa Đô sẽ bị phá huỷ.
Mình không muốn đến lúc đó ném Thiên Hỏa xuống, lão tổ người sống lại không sao nhưng lại làm hơn mười nghìn người bình thường chết.
“Đây không phải là quyết định của ta, các ngươi phải nhanh chóng rời khỏi đây!”
Đối với mệnh lệnh của Tô Mộ, Hiên Viên tất nhiên sẽ chấp hành vô điều kiện.
“Là ý của Tô Pháp Thần ư?”
Lúc này, Long Phi cũng hiểu ra.
“Chúng ta có thể điều phần lớn người rời khỏi đây, nhưng có thể giữ lại một vài người có thực lực mạnh, ít nhất có thể giúp đỡ các ngươi!”
Hiên Viên vẫn lắc đầu.
“Haiz!”
Long Phi thở dài rồi hô to: “Mọi người, chúng ta cũng đừng làm Tô Pháp Thần và đại thần Hiên Viên phải khó xử.”
“Lần này, những người sống lại kia tổn thất nặng nề, chắc chắn bọn họ sẽ điên cuồng trả thù, chúng ta ở lại, ngược lại sẽ làm Tô Pháp Thần và đại thần Hiên Viên bó tay bó chân.”
Tất cả người chơi ở đây đều cúi đầu.
Đương nhiên là bọn họ đều hiểu điều này, nhưng nếu bọn họ thật sự rời khỏi Hoa Đô thì bọn họ cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
“Các ngươi có thể tới Ma Đô!”
Hiên Viên như cảm nhận được tâm trạng của bọn họ, hắn không nhịn được mở miệng nói.
Ma Đô rộng lớn như vậy đúng là có thể chứa được lượng lớn người chơi lớn, huống hồ bây giờ nơi đó vẫn là một tòa thành trống.
“Ta biết rồi!”
Long Phi khẽ gật đầu.
“Đi thôi!”
Dưới sự dẫn dắt của hắn, người chơi trong thành phố Hoa Đô bắt đầu hành động có trật tự.
Gần một triệu người cùng nhau hành động, trường hợp thật sự có hơi đồ sộ.
Nhưng dưới cảnh tượng đồ sộ này lại lộ ra sự bi thương.
“Mọi người không cần sốt ruột, chậm rãi đuổi theo đội ngũ!”
Khoảng cách giữa Hoa Đô và Ma Đô cũng không gần, dọc theo đường đi sẽ đi qua vài thành phố lớn.
Nhưng dựa vào nhân số khổng lồ, Long Phi cũng không lo lắng về đám người sống lại trong thành phố.
Bây giờ, trong lòng bọn họ đang nghẹn một ngọn lửa đây!

Ngay khi nhóm người Long Phi xuất phát đi tới Ma Đô, Tô Mộ cũng đang trên đường chạy tới Hoa Đô.
Một thời gian sau, trước mắt hắn xuất hiện một cảnh tượng đồ sộ.
Phía trên những con đường cao tốc đó đâu đâu cũng là người.
“Nhìn kìa, người ở trên không trung là Tô Pháp Thần phải không?”
“Đúng vậy, ngoài Tô Pháp Thần thì không ai có đôi cánh lửa ngầu như vậy!”
“Tô Pháp Thần, nhìn ta đi!”
Phía dưới, những người đó cũng nhìn thấy Tô Mộ, không ngừng phát ra tiếng hét đinh tai nhức óc.
Sự nhiệt tình kinh khủng này vượt qua buổi biểu diễn của ngôi sao rất rất nhiều.
Tô Mộ hạ thấp độ cao, khẽ mỉm cười với bọn họ.
“Ta chết rồi, Tô Pháp Thần vừa cười với ta kìa!”
“A! A! A! Thần tượng, ta muốn gả cho ngươi!”
“Hình như ta hơi cong rồi!”
Khi nghe thấy những lời bàn luận này, Tô Mộ lập tức bay lên cao theo bản năng.
Hắn tìm kiếm trong đám người một lúc rồi bay tới không trung một khu vực.
“Đã lâu không gặp!”
Khi gặp lại Long Phi, Tô Mộ thật sự cảm thấy hơi khâm phục.
So với sự lạnh nhạt của mình thì vị Long đội trưởng này thật sự là “thánh mẫu” trong thế giới tận thế này.
“Đã lâu không gặp!”
Long Phi có vẻ hơi ngạc nhiên, cứng đờ chào hỏi lại một câu.
“Cho ngươi mấy thứ này!”
Xuất phát sự từ sự khâm phục với Long Phi, Tô Mộ đưa trang bị chiến sĩ và trang bị thích khách lão tổ rơi ra cho hắn.
“Đây… Đây là?”
Long Phi cầm lấy số trang bị này, hắn lập tức mở to hai mắt, giọng nói cũng trở nên lắp bắp.
Đối với cấp bậc như hắn, số trang bị này tuyệt đối là “trang bị Thần”!
Có được những trang bị này, chắc chắn hắn có thể quật khởi trong thời đại hoàn toàn mới này!
“Thứ này quá quý trọng, ta không thể nhận được!”
Long Phi hít sâu một hơi, không bị những trang bị Thần này mê hoặc.
“Ngươi cầm đi, ta không dùng được!” Tô Mộ rất hài lòng về thái độ của Long Phi bèn mỉm cười mở miệng.
Nếu vị Long đội trưởng này lập tức cất những trang bị này đi thì mình thật sự sẽ khinh thường hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận