Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 678: Xác rùa.

Nhìn từ cây pháp trượng vị lão tổ này cầm trong tay thì đây là một vị lão tổ pháp sư!
Cuối cùng hắn cũng gặp được người cùng nghề!
Nếu xử lý hắn thì chẳng phải mình có thể lấy được một ít trang bị pháp sư cực phẩm à?
“Hả?”
Nhìn gió lốc đánh trúng Tô Mộ lại không tạo thành bất cứ sát thương gì, vẻ mặt của ông lão trở nên hơi khó coi.
Tuy chiêu này không phải kỹ năng mạnh nhất của hắn, nhưng cũng là một kỹ năng mạnh…
Ngay cả công kích như vậy cũng không thể tạo thành sát thương đủ để chứng tỏ thằng nhóc trước mặt không phải người dễ đối phó.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Không biết giữa các tộc có hiệp nghị không xâm phạm lẫn nhau ư?
Giọng nói của ông lão hơi trầm xuống.
“Ta và các ngươi không có hiệp nghị gì cả.”
Tô Mộ nhún vai.
Giây tiếp theo, hồ quang lộng lẫy xuất hiện.
“Lôi Điện Kỳ Lân!”
Tô Mộ không khách sáo với vị lão tổ này nữa, vừa bắt đầu đã sử dụng kỹ năng mạnh.
“Ngươi!”
Cảm nhận được sự đáng sợ của kỳ lân, ông lão mở to mắt, vẻ mặt cực kỳ kiêng kị.
“Lá Chắn Hộ Pháp!”
Hắn nâng pháp trượng lên trên đỉnh đầu, một lá chắn có thể nhìn thấy bằng mắt thường bao phủ hắn ở bên trong.
“Lại thêm một con nữa!”
Tô Mộ cầm Quyền Trượng Pháp Thần vung về phía trước, lại một con Lôi Điện Kỳ Lân thành hình.
“Ầm!”
Con kỳ lân thứ nhất đánh vào lá chắn.
“Cạch!”
Sát thương kinh khủng lập tức phá nát lá chắn.
“Má!”
Vẻ mặt của ông lão trở nên hoảng sợ, nhanh chóng lùi về phía sau.
Đối mặt với con kỳ lân thứ hai theo sát phía sau, ông lão gõ mạnh pháp trượng trong tay xuống mặt đất.
Giây tiếp theo, trong đại điện như có trận pháp nào đó đã bị kích hoạt, hình thành một lá chắn xung quanh ông lão.
“Ầm!”
Con kỳ lân thứ hai đánh vào lá chắn nhưng không hề phá vỡ nó.
“Ngươi rốt cuộc là ai!”
Ánh mắt của ông lão trở nên âm trầm nhìn chằm chằm Tô Mộ.
“Không phải ta đã nói rồi ư?”
Tô Mộ bĩu môi, giọng nói mang theo vài phần bất cần đời.
“Ngươi rất mạnh, nhưng ở đây, ngươi không giết được ta!”
Không chiếm được câu trả lời mà mình muốn, ông lão thay đổi đề tài.
Trong cơ thể hắn không ngừng trào ra ma lực giữ gìn sự tồn tại của lá chắn đó.
Hai con Lôi Điện Kỳ Lân vừa rồi đã doạ hắn sợ vỡ mật.
“Ặc!”
Tô Mộ thấy thế không khỏi trợn trắng mắt: “Ngươi định làm rùa đen rút đầu à?”
“Không giết được ngươi, ngươi không sợ ta xử lý toàn bộ người của Phong tộc các ngươi à?”
“Hừ!”
Ông lão không trả lời mà chỉ hừ lạnh một tiếng.
Nhìn tư thế tử thủ không ra này của hắn hiển nhiên là không có ý định quan tâm sự sống chết của những người khác trong Phong tộc.
“Vậy thì xem xác rùa của ngươi cứng hay là sát thương của ta cao!”
Tô Mộ giơ pháp trượng lên.
Vô số ánh lôi xuất hiện trên người hắn.
Từng con Lôi Điện Kỳ Lân xuất hiện, trên người mỗi con kỳ lân đều mang theo uy thế không thể ngăn cản.
“Hố Đen Hấp Dẫn!”
Cùng với một tiếng búng tay, xung quanh lá chắn lập tức xuất hiện một hố đen
“Đi thôi!”
Tô Mộ ra lệnh một tiếng, mười con Lôi Điện Kỳ Lân cùng nhau xuất kích.
Ông lão tránh sau lá chắn, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
Hắn vốn tưởng rằng hai con kỳ lân vừa rồi đã là công kích mạnh nhất của Tô Mộ, nhưng xem ra đấy chỉ là món khai vị!
“Lá Chắn Của Gió!”
Hai tay ông lão nắm chặt pháp trượng giận dữ gầm lên.
Toàn bộ ma lực trong thân thể hắn đều rót vào trong lá chắn.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Lôi Điện Kỳ Lân không ngừng va chạm, trên lá chắn cũng truyền đến tiếng vang lớn.
“Bùm!”
“Bùm!”
Hố Đen Hấp Dẫn cũng bùng nổ.
Cho dù dưới sự tấn công mạnh mẽ như vậy, lá chắn vẫn không nát.
“Vận dụng trận pháp của toàn bộ gia tộc à?”
“Đúng là hơi khó giải quyết đó!”
Tô Mộ híp mắt lại.
Dựa vào thực lực của vị lão tổ này, mượn dùng đại trận bảo vệ Phong tộc này đúng là rất có thể chịu đựng!
“Chỉ là phí công thôi.”
Tô Mộ nhẹ giọng lẩm bẩm một câu rồi phát động tấn công đợt thứ hai.
Vị lão tổ này không giống Tiên Tổ Vương kia, đây là một pháp sư da giòn.
Chỉ cần mình phá vỡ lá chắn, sau đó dùng hai kỹ năng là có thể giải quyết người này!
Thế giới hiện thực.
Phong thiếu dẫn theo một đám người sống lại đi đến Hoa Đô.
“Phong thiếu, tên Tô Mộ kia thật sự xong rồi sao? Hắn vẫn còn trên bảng xấp hạng kìa!”
Một cấp dưới có hơi thấp thỏm hỏi.
“Mặc dù không biết những lão tổ trong vị diện dự định như thế nào, nhưng chỉ cần có lão tổ Phong gia ta ở đó thì tên Tô Mộ kia chết chắc không thể nghi ngờ.”
“Việc này thì nhờ có đại ca ngu ngốc kia của ta!”
Phong thiếu cười lên tiếng, nắm chắc mười phần.
Lúc trước hắn vốn cũng thâm nhập Hoa Đô, nhưng đại ca đồng tộc lại phái hắn đến thành phố ở gần Hoa Đô.
Gọi hoa mỹ là mở rộng địa bàn, nhưng trên thực tế chính là muốn hắn đi đến biên giới.
Nhưng mà bây giờ hắn lại trở thành chủ nhân mới của Hoa Đô.
“Cảm giác này quả thật là quá tuyệt vời!”
Trên mặt Phong thiếu tràn ngập vẻ đắc ý.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, hắn sẽ phát triển thế lực một cách ngang ngược ở Hoa Đô này.
Đợi đến khi di tích thượng cổ trong Hoa Đô này sống lại, đất vị diện giải phóng, hắn sẽ có thể thu được lợi ích khổng lồ.
“Phong thiếu, ngày sau ngươi phải chỉ bảo cho chúng ta nhiều hơn nhé!”
“Đúng vậy đấy, bây giờ ngươi chính là người phát ngôn duy nhất ở thế giới hiện thực của Phong tộc rồi!”
“Ta dám chắc chắn Phong thiếu nhất định có thể trở thành gia chủ đời kế tiếp của Phong tộc!”
Một đám đàn em cũng vuốt đuôi xu nịnh.
“Ha! Ha! Ha!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận