Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 682: Người sống lại lại nhảy lên rồi?

“Có pháp tắc hoàn chỉnh, quyền trượng Pháp Thần mới có thể trưởng thành thành thần khí chân chính.”
“Về phẩn chiếc nhẫn này xem như là nhân tiện rồi!”
Tô Mộ vẫn luôn là một người rất có chủ kiến.
Hắn lấy tấm bản đồ mà trước kia người của Mặc tộc vẽ.
Nhìn từ vị trí hiện tại của Phong tộc, mình vừa đúng có thể dạo một vòng.
Dưới sự trợ lực của lượng mana kinh khủng, tốc độ bay của đôi cánh hỏa diễm là không thể tưởng tượng nổi.
Xét về chuyện lên đường, nếu mình xếp thứ hai thì trong vị diện này cũng không có người nào dám xưng là thứ nhất.
“Nếu lượng mana của ta đạt đến trên trăm triệu thì có phải tốc độ bay có thể gần đến tốc độ ánh sáng không?”
“Căn cứ thuyết tương đối thì chỉ cần tốc độ của ta đạt tới tốc độ ánh sáng, chẳng phải là có thể làm được rất nhiều chuyện sao?”
Trên đường bay về gia tộc tiếp theo, không ít ý nghĩ dâng lên trong lòng Tô Mộ.
Nhưng mà pháp tắc của thế giới hiện thực sớm đã xảy ra thay đổi, những thứ mà hắn nghĩ kia cũng đã không thể nào nghiệm chứng được.

Thế giới hiện thực.
Trên địa bàn Oucques.
Một đám người chơi Hùng Quốc đang chờ xuất phát.
Bọn họ trải qua một khoảng thời gian tập kích bất ngờ, trên mặt ít nhiều có hơi mệt mỏi.
“Davari, đây là cuộc chiến đấu có liên quan đến sinh tồn của chúng ta, các ngươi nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng hy sinh!”
Vladimi giơ hai tay cua hắn lên, dùng giọng điệu hơi tang thương phát ra tiếng hô lớn.
Bọn họ sắp phát động tấn công.
Chỉ cần có thể chiếm lĩnh u lục này, bọn họ liền có thể bộc lộ tài năng trong tận thế tàn khốc này!

Hoa quốc.
Sau khi xác nhận tin tức Tô Pháp Thần bị kéo vào vị diện, người sống lại ở các nơi cũng dần dần lớn lối hơn.
“Đám thổ dân dáng chết các ngươi vậy mà lại vọng tưởng muốn làm kẻ địch với chúng ta à? Các ngươi nhất định phải trả giá!”
“Phát ra tiếng kêu rên thống khổ đi, những con kiến vô tri các ngươi!”
“Hoặc là chết, hoặc là trờ thành nô bộc cho chúng ta!”
Rất nhiều người sống lại tụ tập lại, tiến hành tiêu diệt người chơi ở các noi!
Lúc trước bọn họ còn ngại sự tồn tại của Tô Pháp Thần, không dáng tùy ý làm bậy, nhưng bây giờ đã khác rồi.
Bọn họ muốn hoàn toàn tháo bỏ những oán hận đã tích lũy trước kia!
Bất kể bị Tô Pháp Thần xử lý ngay trong khu luyện cấp tại Hoa Đô, hay bị nhốt vào phòng giam Hoa Đô.
Đây là sự sỉ nhục không thể xóa nhòa đối với họ.
Không chỉ những điều này.
Tô Mộ tùy ý ra tay với người sống lại tại Ma Đô, khiến hơn hàng chục nghìn người sống lại khắp toàn thành phải đào tẩu trong tình trạng hỗn loạn.
Trận chiến ở thành phố NJ, ngay cả lão tổ cũng rơi đài.
Khoảng thời gian này, danh hiệu Tô Pháp Thần ấy một mực ép tất cả người sống lại không thở nổi.
Họ cảm thấy ngột ngạt!
Và những người chơi thổ dân thường hay khúm núm, chỉ bằng một câu nói của Tô Mộ, đã dám phát động một cuộc phản công chống lại họ.
Sự tồn tại của Tô Pháp Thần không khác gì ác mộng của những người sống lại.
Hiện tại, ác mộng này cũng cuối cùng đã tới lúc tỉnh ngủ rồi.
“Ở vùng đất này, không ai có thể ngỗ ngược với chúng ta!”
“Nếu ai còn dám nói bừa phản kháng, ta sẽ cho hắn chết thật thảm hại!”
Vài người sống lại mạnh mẽ khôi phục bản tính bạo ngược của họ.
Họ muốn thành lập một thế lực mới thuộc về riêng mình trong thế giới mới không có Tô Pháp Thần này!
“Tiếp theo sẽ là một cuộc ăn chơi hoan lạc!”
“Hễ người chơi nào không tuân theo, không cần nhiều lời với họ làm gì.”
“Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!”

Thế giới vị diện.
Tô Mộ - bị người sống lại đồng lòng muốn đưa vào chỗ chết - đang phi hành trong yên lành.
“Không được cho lắm!”
Sau khi đến vị trí của một gia tộc khác, Tô Mộ sử dụng mắt thần quan sát một lát, rồi hơi thất vọng lắc đầu.
Đây là một gia tộc được xây trong rừng rậm.
So với ba ngọn Huyền Không Sơn vô cùng khí thế của Phong tộc thì nơi này trông khá lắt léo.
Vả lại thực lực của gia tộc này thậm chí không bằng Mặc tộc.
Thực lực yếu cũng có nghĩa là nghèo đây mà!
“Tiện tay cày thôi!”
Tô Mộ không khách sáo với những người sống lại này.
Không có đối thủ khó chơi, vài phát bắn thiên hỏa xuống là có thể trực tiếp san bằng.
“Thiên Hỏa Ngũ Liên!”
Giơ pháp trượng, trong đôi đồng tử của Tô Mộ dâng lên ánh lửa nồng đậm.
Hắn cách gia tộc kia còn rất xa nên đã trực tiếp thi pháp từ xa.
Một ngọn Thiên Hỏa nhanh chóng xuất hiện trên không vùng rừng rậm kia.
Ngọn lửa rơi xuống với một sức mạnh hủy diệt, hướng tới những nơi trú ngụ trong rừng rậm.
Trong cái nóng hừng hực, mọi thứ đều bị đốt cháy.
Thiên Hỏa không phải lửa bình thường, cách thông thường hoàn toàn không thể dập tắt nó.
“Có ai không, cứu hỏa đi!”
“Có kẻ địch tập kích, tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!”
“Đòn vừa rồi giết chết hai phần ba người trong gia tộc, chúng ta không còn nhiều người nữa.”
“Một đòn đã có sức tàn phá kinh khủng thế ư, đây là một cường giả đỉnh cấp, chúng ta chạy mau đi!”
Trong ngọn lửa, những người còn sống sót đều run sợ trong lòng.
Họ hoàn toàn đánh mất ý định phản kháng.
Ngay cả kẻ địch ở đâu họ còn chưa biết nữa!
Đúng lúc này, trên không trung lại có một quả cầu giống hệt rơi xuống.
Những người này còn chưa bắt đầu chạy, thế mà lửa đã càn quét họ rồi.
Ngoài những lão tổ ra, toàn bộ đã game over dưới phát thiên hỏa thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận