Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 434: Bắt lấy mũi tên của Hiên Viên?

Có điều những ma hạch này còn lâu mới đủ cho mình tăng giai thành công.
Càng đừng nói đến mình còn có một con rồng cần nuôi nữa!
“Bây giờ nên đi hướng nào?”
Nhìn vách đá xung quanh, Tô Mộ tìm con đường để đi tiếp.
Kỹ năng Đôi Mắt Chân Thật rất nhanh đã phát hiện được manh mối.
Chỗ phía sau vách núi có một lối đường giao thông.
Tô Mộ đi qua đó, một luồng trật tự phép tắc bỗng hiện ra, ngăn hắn lại.
“Không qua được?”
Tình huống này lại khiến Tô Mộ hơi bất ngờ.
“Nơi đó không đi qua được đâu!”
Ngay lúc Tô Mộ gặp khó khăn, một giọng nói vang lên.
Một mảng tối đen, cái gì cũng không nhìn thấy, dưới Đôi Mắt Chân Thật xuất hiện một bóng người.
Chính là Mặc Tâm.
Sự xuất hiện của hắn cũng khiến Tô Mộ hơi bất ngờ.
“Ngươi cũng lợi hại đó, đã giải quyết xong ma vật trên vách núi nhanh như vậy.”
Mặc Tâm mang thứ giống như một loại dụng cụ nhìn trong bóng đêm, giọng điệu mang theo sự khen ngợi.
“Ngươi biết làm sao để đi qua à?”
Tô Mộ nhíu mày, hỏi thẳng.
Tên này theo tới đây, hiển nhiên không phải để khen mình.
“Ha ha!” Mặc Tâm bỗng cười lên.
Giây sau, một giọng nói vang lên.
“Giúp ngươi cũng được, có điều ngươi cũng phải giúp ta một chuyện!”
“Ngươi muốn ta giúp ngươi làm gì?”
Tô Mộ không vội đồng ý, mà hỏi ngược lại.
Mặc Tâm hít sâu một hơi, đáp: “Có một vật tại trung tâm mê cung tầng mười lăm, ta muốn nhờ ngươi lấy nó giúp ta!”
“Chúng ta trao đổi đi, ta có thể cho ngươi biết cách đi lại trong vực sâu!”
Nghe hắn nói, Tô Mộ khẽ sờ cằm.
Dù Mặc Tâm không cho mình biết cách đi lại trong vực sâu thì mình chắc chắn cũng có thể tìm ra.
Theo suy đoán của mình, trong mê cung kia chắc hẳn sẽ có đáp án.
Chẳng qua phải tốn thêm một chút thời gian thôi!
“Thứ ngươi muốn tìm là gì?” Tô Mộ tò mò dò hỏi.
Món đồ có thể làm NPC này lo nghĩ, giá trị nhất định không nhỏ đây!
“Ngươi chỉ cần mang ta đi là được, còn nó là gì thì ngươi không cần biết.”
Mặc Tâm không trả lời.
“Vậy không còn gì để nói nữa!”
Tô Mộ nhún vai, đôi cánh hoả diễm đột nhiên mở ra ở phía sau.
Ánh lửa xuất hiện, chiếu rọi sắc mặt khó coi của Mặc Tâm.
“Ở đó có một cái rương bảo vật!”
Hắn ra chiều nhượng bộ.
“Rương bảo vật?”
Câu trả lời này làm Tô Mộ hơi sửng sốt.
Mình còn tưởng rằng là đồ gì ghê gớm lắm, hóa ra chỉ là một cái rương bảo vật?
“Ta biết mở khóa, ta có thể chia đều đồ trong rương bảo vật cho ngươi!” Mặc Tâm nói tiếp.
“Được thôi!” Tô Mộ đồng ý.
Nếu mở rương bảo vật ra mà có kỹ năng ở trong, mình phải ắt phải có được rồi!
Cùng lúc đó, Mặc Tâm lấy một viên phù thạch ra.
Hắn đi đến vách núi, chạm phù thạch vào những cái pháp tắc kia theo trật tự.
Pháp tắc mau chóng lùi lại, con đường qua vách núi cũng được mở ra.
“Thứ này từ đâu có vậy?”
Tô Mộ nhìn viên phù thạch, đôi mắt nóng rực.
Phù thạch này chắc hẳn cùng loại với chìa khoá mở phó bản.
“Tiêu diệt ma vật trong vực sâu có xác suất xuất hiện phù thạch, sau đó chúng cần được kích hoạt tại tế đàn trong mê cung để có thể tiến tới tầng tiếp theo.”
“Viên phù thạch này của ta có thể thông một mạch tới tầng thứ hai mươi, lấy được bảo bối ở tầng thứ mười lăm thì ta sẽ cho ngươi viên phù thạch này!”
Mặc Tâm không che giấu, đồng thời đưa ra giao dịch.
“Vậy chúng ta đừng lãng phí thời giờ nữa, đi thẳng tới tầng thứ mười lăm luôn đi!” Tô Mộ thu đôi cánh hoả diễm lại.
Tên này có thể đuổi theo bước mình nhanh vậy, ngoại trừ thực lực, hiển nhiên nắm rõ vực sâu như lòng bàn tay rồi!
Có hắn dẫn đường, mình có thể tiết kiệm được nhiều thời gian hơn!
“Đi theo ta, ta biết đi đường nào gần hơn.”
Mặc Tâm khẽ gật đầu, đi đằng trước.
Một nơi trải rộng ma vật, hai người hòa mình vào bóng tối và nhanh chóng hướng tới trước.

Vùng ngoại ô Ma Đô.
Hiên Viên đứng ngoài một nhà máy hoang tàn.
Sau khi tiêu diệt một số lượng lớn ma vật, cấp bậc cung Quần Tinh cũng được tăng lên đáng kể.
Vẻ ngoài bảnh bao với hiệu ứng tạo mũi tên tự động làm nổi bật rõ sự phi thường của vũ khí này.
Xung quanh không có ma vật, Hiên Viên lại đang kéo dây cung.
Hắn đang cố tình biểu diễn cung Quần Tinh!
Quả như hắn dự liệu, có không ít người sống lại để mắt tới hắn.
Thật ra không chỉ có người sống lại, vài người chơi cũng phát hiện ra hắn.
Nhưng sau khi cẩn thận phân tích, nhiều người chơi đoán được hắn chính là Hiên Viên.
Vốn dĩ người ta đồn đãi Tô Pháp Thần và Hiên Viên là đồng đội, hiện giờ hai người cùng xuất hiện tại Ma Đô chính là minh chứng hoàn mỹ nhất.
Người chơi bình thường không dám đi gây sự với Hiên Viên.
Một khi họ ngấp nghé chiếc cung thần đó thì kẻ họ đắc tội chính là hai ông lớn kia đấy!
Còn về những người sống lại, họ cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Trước đó Tô Pháp Thần giết gà dọa khỉ, khiến tất cả họ biến thành chim sợ cành cong.
Hầu như mọi người sống lại đều đang thoát khỏi Ma Đô, đâu còn ai dám đi gây sự nữa?
Tuy nhiên, trong nhóm người sống lại có một kẻ ngoại lệ.
“Rốt cuộc ta cũng tìm thấy ngươi rồi!”
Một người đi tới chỗ Hiên Viên.
Hắn trông rất trẻ trung nhưng trong mắt lại tràn ngập tang thương.
“Ngươi đang tìm ta à?”
Hiên Viên nhìn người trước mắt, cất giọng bình thản.
“Đúng vậy, lão đang tìm ngươi!”
Hà Ấn vô thức muốn vuốt cằm, lại vuốt vào khoảng không.
Tuy vậy hắn không lúng túng, đứng chắp tay, nhìn xuống Hiên Viên với điệu bộ cao cao tại thượng.
“Ngươi không phải là người sống lại?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận