Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 628: Ngũ Chỉ Sơn của Tô Mộ.

Dưới cú va chạm, động tĩnh kịch liệt không ngừng vọng lại trong lối đi hẹp dài.
Sắc mặt người phụ nữ tái nhợt, nhìn chằm chằm Tô Mộ.
Ánh trắng bao phủ xung quanh nàng còn chưa biến mất.
Trên hư ảnh của lá chắn ánh sáng kia xuất hiện một vết nứt có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Khá thú vị rồi đấy!”
Tô Mộ nhìn lá chắn ánh sáng kia, đưa ra lời khẳng định.
Sát thương từ Lôi Điện Kỳ Lân của mình nổ tung nhưng không có cách nào đánh vỡ lá chắn ánh sáng này bằng một đòn, kỹ năng này tuyệt đối cũng là kỹ năng cấp Thần!
“Giết người phụ nữ này, kỹ năng này sẽ tuôn ra chứ?”
Tô Mộ không thể chắc chắn.
Trước kia lúc mình đánh chết Chúa Tể Sa Đọa, đối phương cũng không tuôn ra kỹ năng cấp Thần nào cho mình.
Những NPC này nói là giống với những lão tổ kia, trên thực tế vẫn có chênh lệch nhất định.
Ít nhất nếu chi tiết hóa trong trò chơi thì thuộc tính của những lão tổ kia chắc chắn cao hơn những NPC này.
“Kỹ năng này của ngươi chắc hẳn có thể dạy cho ta chứ?”
Tô Mộ nói với người phụ nữ.
Đối phương là NPC trong Vương Đô, truyền thụ kỹ năng ẩn giấu cho một người chơi, nghe qua rất hợp lý.
“Tên này đang trì hoãn thời gian, đừng cho hắn cơ hội cooldown kỹ năng!”
Người phụ nữ không thèm để ý, nói với pháp sư phía sau.
“Đến bước này, chỉ có lấy kỹ năng mạnh nhất ra mới có cơ hội đánh chết tên này!”
“Chỉ cần có thể đánh chết hắn ở nơi này, tất cả vong linh đều sẽ bị vị đại nhân kia thống trị, hắn không đi ra được đâu!”
“Liều mạng với ngươi, cho dù chết ở đây chúng ta cũng sẽ không chết thật!”
Mấy người liên tiếp lên tiếng, dường như là đang tiếp sức cho nhau.
Năm luồng năng lượng ma pháp mạnh mẽ bắt đầu ngưng tụ.
Có lá chắn ánh sáng của người phụ nữ chặn phía trước, bọn họ cũng có được thời gian cho kỹ năng niệm chú.
“Các ngươi cho rằng có thể có cơ hội à?”
Tô Mộ lắc đầu.
Sở dĩ cứng rắn với những pháp sư này, ngoại trừ việc mình sở hữu phòng ngự ma pháp và khả năng kháng khổng lồ, còn có một nguyên nhân khác.
“Lôi Điện Kỳ Lân!”
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, trong lối đi lần nữa xuất hiện lôi quang.
Các pháp sư đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt ngoại trừ sự kinh ngạc còn có sự hâm mộ.
Kỹ năng cấp Thần như thế vung tay là có, quả thật là khoa trương!
Tất cả mọi người đều đang thành thật cooldown, tên này thì giỏi rồi.
“Xì xì!”
Ngay lập tức lôi quang bao phủ lá chắn ánh sáng.
“Răng rắc!”
Lá chắn ánh sáng vốn đã xuất hiện vết nứt rõ ràng không có cách nào tiếp tục chống đỡ.
“Chớp Nhoáng!”
“Choáng cho ta!”
Trong khoảnh khắc lá chắn ánh sáng vỡ vụn, Tô Mộ lập tức dịch chuyển đến giữa đống người.
Quyền trượng Pháp Thần trong tay biến thành một thanh kiếm lớn, hung hăng chém trên mặt đất.
Cơn chấn động mà lực lượng hùng mạnh mang đến lập tức quét đến tất cả mọi người, khống chế hoàn hảo, cắt đứt màn thi phép của tất cả các pháp sư.
Đây chính là sự tự tin để cứng đối cứng của Tô Mộ.
So với việc đối phó với những tay chuyên chức cận chiến, chỉ cần những pháp sư này không có cách nào phóng thích ra đại kỹ năng có thời gian cooldown dài thì căn bản không phá vỡ được phòng ngự của mình.
“Mạn Thiên Phi Phủ!”
Quyền trượng Pháp Thần lần nữa nảy sinh biến hóa, biến thành một cây rìu ngắn.
Tô Mộ hoàn toàn không định nói đạo lý với những NPC này, lại là một kỹ năng cấp Thần được đánh ra.
Tất cả bọn họ đều rơi vào trạng thái choáng, một chút cơ hội phản ứng cũng không có.
Từng chiếc rìu bay bay ra, tổn thương của kỹ năng AOE hệ vật lý này trực tiếp lên đến mức tối đa trong lối đi nhỏ hẹp.
Đỉnh đầu của các pháp sư cao quý tuôn ra một con số tiếp một con số tổn thương kếch xù, liên tiếp ngã xuống.
Điều kỳ quái là trước mắt Tô Mộ không hề xuất hiện một dòng nhắc nhở đánh chết.
Thân là pháp sư da giòn, bọn họ hiển nhiên đều có thủ đoạn bảo mệnh.
Tô Mộ không hề nóng vội.
Dưới Đôi Mắt Thần Thị, bất kể bọn họ có mấy cái mạng cũng không chạy thoát được ngũ chỉ sơn của mình!
“Những con chuột nhỏ, các ngươi còn có thể chạy đi đâu?”
Trong tầm mắt, những kẻ trốn chạy rất nhanh đã xuất hiện.
Trong lối đi mộ thất rắc rối phức tạp này, đường chạy của bọn họ gần như là giống nhau!
Trung tâm của huyệt mộ!
“Tên già kia cũng kịp phản ứng rồi à!”
Không chỉ là bọn họ, Tô Mộ còn nhìn thấy đám người nghị trưởng đang chạy tới bên này.
Đối với tên này, mình vẫn có mấy phần kiêng kỵ.
“Còn muốn tụ họp?”
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Trong đôi mắt hiện lên ánh sáng của tia chớp, Tô Mộ liên tục sử dụng kỹ năng Lôi Quang.
Dưới sự hỗ trợ của Huyết Mạch Pháp Thần, tầm bắn của hắn sớm đã bao phủ toàn bộ mộ thất.
‘Ngươi đã đánh chết thành viên nghị viện Vương Đô!’
‘Ngươi đã đánh chết thành viên nghị viện Vương Đô!’
Mặc dù sát thương của Lôi Quang không cao bằng Lôi Điện Kỳ Lân, nhưng dưới sự công kích liên tục không ngừng thì những pháp sư kia căn bản không chống đỡ nổi.
‘Ngươi đã đánh chết thành viên nghị viện Vương Đô!’
Chỉ có người phụ nữ mục sư kia chịu đựng lâu hơn một chút.
“Chớp Nhoáng!”
Tâm niệm vừa động, Tô Mộ đến nơi mà người phụ nữ ngã xuống.
“Mau tuôn kỹ năng ra cho ta!”
Tô Mộ đưa tay ra, sau khi chạm vào vầng sáng bên cạnh nàng, lòng tràn đầy mong đợi.
‘Ngươi đã thu được thắt lưng trữ đồ!”
‘Ngươi đã thu được kỹ năng: Lá Chắn Thần Quang!’
“Tuôn ra rồi!”
Nhìn thấy nhắc nhở trước mắt, Tô Mộ mở to hai mắt nhìn.
Không ngờ người phụ nữ này rộng rãi y như những lão tổ kia!
Hay có thể nói kỹ năng cấp Thần gần như là chắc chắn tuôn ra nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận