Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 740: Người khổng lồ trong tháp.

Trong toà kim tự tháp vốn đen nhánh lập tức trở nên sáng bừng,
“Đó là?”
Tô Mộ ngạc nhiên phát hiện ra dưới đáy kim tự tháp, còn có một không gian kéo dài xuống bên dưới.
Lối vào của vị trí đó bị một chiếc quan tài làm bằng vàng to hơn những chiếc quan tài khác mấy lần vây quanh.
“Không cần biết bên trong có cái gì, bị ngọn lửa đốt cháy đi!”
Mấy chục thiên hoả cùng rơi xuống.
Công kích không phân biệt chẳng những rơi xuống những bóng người đó mà còn nhân tiện công kích tất cả quan tài dưới đáy.
“Bùm!”
Thiên hoả thổi quét tất cả.
Những bóng người đó căn bản không thể ngăn cản ngọn lửa khủng bố, lập tức biến thành tro tàn.
Năng lượng hắc ám trong đó đối mặt với ngọn lửa giống như gặp phải khắc tinh, nhanh chóng sụp đổ.
Quan tài dưới đáy kim tự tháp lại càng bị thiên hoả nướng thành nồi hơi.
“A! A!”
Tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng vang lên.
Đúng lúc này, lối vào khu vực kéo dài xuống trào ra một luồng sương mù màu đen.
Nhiệt độ nóng rực trong đáy tháp lập tức lạnh đi.
Trên sương mù màu đen tỏa ra khí lạnh quỷ dị, khi nó tiếp xúc với thiên hỏa, ngọn lửa lập tức trở nên ảm đạm.
“Rốt cuộc dưới đó có gì vậy?”
Tô Mộ nhíu mày.
Có thể chống lại thiên hỏa của mình, sương mù màu đen này tuyệt đối không đơn giản.
Đặc biệt là cấm chế của lối vào, ngay cả Đôi Mắt Thần Thị cũng không thể nhìn thấu.
Muốn đi xuống đó thì chỉ có thể xuyên qua sương mù màu đen này.
“Vậy thử một đòn này đi!”
Hắn búng tay một cái, bên cạnh bốn chiếc quan tài màu vàng lần lượt xuất hiện một cái hố đen.
Lực hút khủng bố thành hình, trục tiếp hút những sương mù xung quanh vào bên trong.
Trung tâm bốn hố đen hình thành một không gian chôn vùi.
“Bùm!”
Sau khi năng lượng bùng nổ, sương đen bị bị xua tan hơn một nửa.
“Tiếp!”
Công kích có tác dụng, Tô Mộ không chút khách sáo.
Lại có bốn hố đen xuất hiện phong toả vị trí lối vào.
“Còn có cái này nữa!”
Lôi quang xuất hiện, mấy con Phong Lôi Kỳ Lân lao tới cùng một lúc.
Số sương đen còn lại lập tức biến mất.
Thực lực mạnh mẽ của Tô Mộ đã hoàn toàn thể hiện ra vào giây phút này.
“Ầm ầm ầm!”
Mặt đất đột nhiên rung động kịch liệt.
Ở vị trí lối vào kia, có một chiếc quan tài làm bằng vàng to lớn chậm rãi nâng lên.
Sau khi quan tài mở ra, một bóng người khổng lồ bước ra.
“Là ngươi quấy rầy giấc ngủ của ta?”
Người khổng lồ cao trăm mét đứng trước mặt Tô Mộ, trên người phát ra khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
“Ngươi có thể nói à?”
Nghe thấy giọng nói này, hai mắt Tô Mộ sáng lên.
Hắn vốn tưởng rằng những bóng người này đều là sự tồn tại giống những con rối, không ngờ có một người có thể nói chuyện.
“To gan, thấy bổn vương còn không mau quỳ xuống!”
Người khổng lồ nhìn con kiến trước mặt bằng ánh mắt lạnh thấu xương, lạnh giọng quát to.
“Ngươi là vương gì thế?” Tô Mộ tò mò hỏi.
“Ta là Thánh Vương Nhân tộc, là tổ tiên của ngươi!”
Người khổng lồ cao giọng trả lời, trong giọng nói mang theo sự cao quý.
“Thánh Vương Nhân tộc?”
“Chỉ bằng ngươi?”
Tô Mộ nhướng mày, chỉ thiếu viết hai chữ khinh thường lên trên mặt.
Dưới Đôi Mắt Thần Thị của mình, trên người”Nhân tộc” này tràn ngập khí tức hắc ám.
Giống như những chiếc quan tài khác, bọn họ đã không thể gọi là người từ lâu rồi.
“Ngươi đang miệt thị bổn vương?”
Cảm nhận được sự khinh thường của Tô Mộ, biểu cảm của người khổng lồ trở nên tức giận.
Ánh mắt hắn trầm xuống.
Sau đó, hắn vươn tay, một lượng lớn sương đen trào lên từ phía sau chiếc quan tài của hắn.
Giây tiếp theo, những sương đen này ngưng tụ với nhau và biến thành một thanh kiếm màu đen.
“Kẻ ngu xuẩn, thừa nhận lửa giận của ta đi!”
Người khổng lồ vung kiếm đen đột nhiên chém về phía Tô Mộ.
Nơi kiếm đem chém qua còn sinh ra một cơn gió xoáy màu đen, mang cho người ta cảm giác quỷ dị nói không nên lời.
“Ngươi còn dám tự xưng là người?”
Tô Mộ chán ghét những năng lượng màu đen đó từ trong bản năng, ánh mắt lạnh lẽo.
Kiếm đen chém xuống, gió xoáy màu đen sinh ra một lực hút mạnh mẽ muốn hút cả người Tô Mộ qua đó.
“Keng!”
Quyền Trượng Pháp Thần biến thành kiếm, Tô Mộ trực tiếp chặn lại công kích của người khổng lồ.
“Sao có thể?”
Người khổng lồ khó tin hô to.
Dưới sự chênh lệch hoàn toàn không bình đẳng về hình thể của hai bên, con kiến”nhỏ bé” lại có thể chặn lại công kích của hắn?
Nhưng người khổng lồ chưa kịp phản ứng lại từ sự khiếp sợ thì đôi cánh hoả diễm sau lưng Tô Mộ đã nhanh chóng vẫy.
Người lửa nhanh chóng bay lên không trung.
Kiếm to biến lại thành pháp trượng, năng lượng ma pháp khủng khố bắt đầu kích động.
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Bây giờ người khổng lồ cũng phát hiện ra có chuyện không đúng, ngay cả giọng nói cũng trở nên thấp thỏm.
Tô Mộ không quan tâm đến hắn, điện năng trên người kích động.
“Hừ!” Người khổng lồ hừ lạnh một tiếng.
Trong quan tài khổng lồ sau lưng hắn trào lên sương đen nồng đậm.
Giống như vật chất màu đen kết nối với”Thần” trên hòn đảo vị diện đó, nhưng có vẻ sương đen này mạnh hơn một chút.
Sương mù bao phủ cơ thể người khổng lồ, hình thành một bộ giáp bên ngoài.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, sương đen còn hình thành từng chiếc gai nhọn khổng lồ màu đen dài khoảng trăm mét trên cơ thể người khổng lồ.
Gai đen nhắm ngay không trung, chỉ thẳng vào những con kỳ lân được Tô Mộ triệu hồi ra.
“Thể xác của ngươi nhìn có vẻ không tệ!”
Người khổng lồ lại phát ra một tiếng hô to.
“Nó sẽ thuộc về ta!”
Lời nói của người khổng lồ làm Tô Mộ lập tức ngây người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận