Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 545: Chương 545: “Diệu Tinh”

Sau khi thấy kỹ năng này, vẻ mặt Tô Mộ trở nên hâm mộ.
Trước đây hắn giết nhiều ma vật cấp bốn như vậy, sao lại không nổ ra cực phẩm kỹ năng cỡ này cơ chứ?
Quả nhiên chỉ có người khác là may mắn!
“Bán đắt thế cơ à?”
Tô Mộ nhìn về giá tiền ở sau kỹ năng, sợ hết hồn.
Giá tiền ở bên trên có ghi là một triệu đồng vàng!
Không thừa một đồng vàng, không thiếu một đồng vàng, chuẩn chỉnh một triệu đồng vàng.
Sau khi chế tạo những con robot tự động nhặt đồ kia, bây giờ đồng vàng trong túi Tô Mộ chỉ còn có năm con số, về cơ bản là không mua nổi quyển kỹ năng này.
“Thảo nào kỹ năng này vẫn còn ở đây.”
“Với giá tiền này, cho dù không yêu cầu nghề nghiệp, ai có thể mua nổi chứ?”
Đối với mọi người, một triệu đồng vàng chắc chắn là một con số khổng lồ.
Cho dù là những công hội lớn kia, cũng sẽ không tiêu phí mức giá đắt như vậy chỉ để mua một kỹ năng thế này.
Kỹ năng cấp A cũng không thêm được bao nhiêu thuộc tính.
Lại cần tốn quá nhiều điểm kỹ năng để nâng cấp.
Đối với rất nhiều người, kỹ năng này hoàn toàn là có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Nhưng Tô Mộ thì không.
Hắn tăng tốc độ bay.
Đi tới khu rừng bên ngoài, hắn bắt đầu tiến hành “Dò xét” .
“Tìm một số nơi có khá đông người sống lại, sau đó cho một phát Thiên Hỏa, tạo thành hiện trường giả ta đang đánh nhau cùng với ma vật kia.”
“Sau đó về báo cáo với Thần Lạc, để hắn hoàn trả đồng vàng dùng để mua nhà lại cho ta, vậy là có thể mua được kỹ năng kia rồi!”
Không có ý định mặc cả với người bán, Tô Mộ mở Đôi Mắt Chân Thật.
Khu rừng phía ngoài Vương Đô thuộc khu vực “Dã ngoại”.
Ở nơi đây, các người chơi có thể đấu với nhau.
Hắn định sẽ cho những người chơi đang vất vả thăng cấp ở khu ma vật tứ giai một bất ngờ nho nhỏ.
...
Phòng tuyến số 2.
Trên không đảo.
Khắp nơi đây đều có ma vật cánh dài.
Đúng như tình báo nói, chỗ này đã hoàn toàn thất thủ.
Một người phụ nữ tuyệt mỹ đứng sừng sững trong đám ma vật này.
Những con ma vật chung quanh cũng không công kích nàng, ngược lại còn cố ý né tránh vị trí nàng đang đứng.
Nếu có người của phòng tuyến số 2 ở đây, chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.
Người phụ nữ kia lại có tướng mạo giống y hệt Diệu Tinh!
Người phụ nữ nhìn muôn vàn ma vật ở trên đảo, sắc mặt âm u.
Chiếm lĩnh không đảo này, vẻ mặt của nàng không hề vui mừng một chút nào.
“Chỉ bằng vào những con ma vật này, không làm gì được tên kia!”
Nàng thấp giọng nỉ non, ánh mắt ẩn chứa nỗi sợ hãi sâu sắc.
“Ta phải dụ hắn tới tháp Sa Đọa!”
“Chỉ có cậy nhờ sức mạnh của vị đại nhân đó, mới có thể tiêu diệt hắn!”
Nói đến đây, áo choàng màu đen trên người người phụ nữ cũng biến mất không thấy đâu nữa.
Nàng thay một bộ y phục mới.
Y phục của Diệu Tinh!
Ngoài Vương Đô.
Khu rừng này rất rộng lớn và cách tường một quãng không nhỏ.
Trong khu rừng, số lượng ma vật không phải là con số ít ỏi.
Với những người chơi không có thực lực ra ngoài tường thì đây là khu vực luyện cấp an toàn cuối cùng.
Nhưng gần đây, khu an toàn này không còn an toàn nữa.
“Cẩn thận đấy, nghe nói quãng thời gian trước từng có khá nhiều người chơi không hiểu sao lại chết ở đây một lần, thậm chí còn kinh động đến vệ binh trong Vương Đô nữa!”
Một đội đang luyện cấp, đội trưởng dẫn đầu vừa đánh quái, đồng thời tỉ mỉ chú ý đến động tĩnh xung quanh.
Dù trong trò chơi có mười mạng nhưng từng một lần bị chết không rõ nguyên nhân, thì không ai có thể chấp nhận nổi.
“Trước đó là bất trắc, dạo này ta thấy đâu đâu cũng có vệ binh Vương Đô, nếu có ma vật, đoán chừng đã tìm ra từ sớm rồi!”
“Đúng thế, chúng ta nên tranh thủ luyện cấp đi, đợi đạt đến ngũ giai thì đi tham gia đại hội Thí Thần!”
“Lần này triệu tập mười nghìn cao thủ thực lực đến ngũ giai, cái tên gọi là Pháp Thần kia chắc chắn sẽ rơi đài thôi!”
Những người trong đội cười đùa tí tửng, trông vô cùng lơi lỏng.
Tiêu diệt lũ ma vật phổ thông này thì sự nguy hiểm với họ ngang ngửa con số không.
Chẳng qua chỉ hơn kém nhau về hiệu suất luyện cấp thôi.
Hiệu suất cao, vậy có thể đến ngũ giai nhanh hơn người ta một bước, trở thành chủ lực của “Hội Thí Thần”.
“Tập trung mười hai phần tinh thần đi, ta cứ cảm thấy rờn rợn thế nào ấy.”
Nét mặt đội trưởng dẫn đội nghiêm trọng, hắn không khỏi quát.
“Biết rồi!”
Những người khác ngoài miệng đồng ý nhưng trong lòng lại chẳng coi ra gì.
Tình hình giống với đội này cũng không ít.
Vùng này là khu dày đặc ma vật, đương nhiên cũng là khu dày đặc người chơi.
Vì sớm ngày tăng tới ngũ giai, phần lớn người sống lại đều không ngủ không nghỉ săn giết ma vật.
Một khi họ trở thành chủ lực của hội Thí Thần, vậy đồng nghĩa có được quyền lợi ra lệnh cho người sống lại khác.
Đây cũng là nhận thức chung mà tất cả những người sống lại đạt đến.
Đương nhiên, với mọi người, thực lực mạnh yếu, từ đầu đến cuối luôn được xếp hàng đầu.
Tuy nhiên, hôm nay những người sống lại này dù thực lực mạnh hay yếu cũng không hề khác gì nhau.
“Mau nhìn kìa, đó là gì vậy?”
“Hình như là một đốm lửa?”
“Sao lại có lửa lớn thế được chứ?”
Sau một chốc ở trong rừng, có người kinh ngạc phát hiện trên bầu trời xuất hiện thêm vài “mặt trời”.
Không giống với mặt trời trên bầu trời, những “mặt trời” này gần trong gang tấc.
Thậm chí họ có thể cảm nhận được sức nóng cháy từ nó.
“Chạy đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận