Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 495: Tô Mộ thăm dò.

Đúng lúc này, Tân Gia Đức đang hôn mê bỗng tỉnh lại, không ngừng hét lớn.
“Để lại ngươi cũng vô dụng!”
Mắt Tô Mộ tỏa ra sát ý nồng đậm.
“Hố Đen Hấp Dẫn!”
Hắn nâng pháp trượng lên, một cái hố đen xuất hiện bên cạnh Tân Gia Đức.
Vùng Từ Trường Trọng Lực phối hợp với lực hút, hai tầng dưới sự khống chế, Tân Gia Đức mất đi năng lượng màu đen, gương mặt lộ vẻ tuyệt vọng.
“Chúa Tể Sa Đoạ sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Cho dù ngươi có giết ta, kết cục của ngươi cũng chỉ có một con đường chết!”
“Ta nguyền rủa ngươi!”
Trước khi chết, vị sứ giả trấn tháp này tựa như một người phụ nữ đanh đá chanh chua đang chửi đổng vậy.
‘Ngươi đã đánh chết Tân Gia Đức!’
‘Chúc mừng ngươi đã tăng cấp! Đạt được 300 điểm thuộc tính, đạt được 300 điểm kỹ năng!’

‘Quyền trượng Pháp Thần đã thăng cấp!’
‘Nhẫn Thánh Pháp đã thăng cấp!’
Sau cái chết của vị đại pháp sư thập giai, Tô Mộ đã lên tới cấp 10 thất giai trong nháy mắt.
Không chỉ như vậy, quyền trượng Pháp Thần và nhẫn Thánh Pháp cũng thu được đầy đủ giá trị trưởng thành, đều đã tăng cấp đến bát giai!
“Ngươi thật là tốt!”
Tô Mộ không nhịn được giơ ngón tay cái về phía thi thể của Tân Gia Đức.
Vượt ba giai đánh chết một NPC cấp BOSS, lợi nhuận mang lại thật sự là quá lớn!
“Không biết vị người tốt này sẽ cho ta cái gì đây?”
Tô Mộ vươn tay, chạm vào chùm sáng bên cạnh thi thể của Tân Gia Đức.
‘Ngươi thu được: Dây chuyền Linh Hồn của pháp sư sa đoạ!’
‘Ngươi thu được: Quyền trượng của sứ giả trấn tháp!’
‘Ngươi thu được: Đá quý ma pháp của Tân Gia Đức!’
‘Ngươi thu được: Thủy tinh truyền thừa của pháp sư sa đoạ’
Tổng cộng có 4 loại đồ vật.
Hai trang bị cực phẩm thập giai, một viên đá ma pháp, còn có một viên thủy tinh truyền thừa chức nghiệp.
‘Thủy tinh truyền thừa của pháp sư sa đọa: Sau khi sử dụng, ngươi sẽ trở thành một pháp sư sa đoạ, đồng thời có được sức mạnh mạnh mẽ!’
Tô Mộ cầm lấy miếng thủy tinh truyền thừa, gương mặt lộ ra vẻ chán ghét.
Một khi hắn lựa chọn sử dụng nó, nhất định sẽ bị năng lượng Hắc Ám ảnh hưởng.
Tới lúc đó, vị Tà Thần hay là vị Chúa Tể Sa Đoạ kia, rõ ràng có thể thoải mái gây khó dễ cho hắn.
Ném thuỷ tinh truyền thừa xuống đất, Tô Mộ giơ quyền trượng pháp trượng lên.
“Răng rắc!”
Ngay khi cây quyền trượng được hạ xuống, viên thuỷ tinh truyền thừa kia đã lập tức vỡ tan!
Một giây sau, đống cốt hỏa ở xung quanh cũng bắt đầu tiêu tán.
Khu vực này một lần nữa chìm trong bóng tối vô tận.

Thế giới hiện thực.
Tô Mộ đã đợi ở mê uyên Ma Vật ròng rã bốn ngày trời.
Tính cả thời gian hoạt động trước đó, chỉ còn hơn 90 ngày nữa là game sẽ sống lại.
Tất cả những người chơi còn sống sót đang cố gắng hết sức để chạy đua với thời gian.
Trong số đó, một số người chơi đã đi “đường tắt”.
Bọn họ đã liên lạc với những người sống lại!
Cấp bậc của những người sống lại nói chung là dẫn đầu, bọn họ có nhiều thông tin hơn những người chơi bình thường.
Hợp tác là đôi bên cùng có lợi!
Những người sống lại thì thiếu nhân lực, còn người chơi thì thiếu thông tin và cường giả dẫn đội.
Hai bên gần như là ăn nhịp với nhau!
Ít nhất thì trong mắt một số người chơi, phối hợp cùng với người sống lại có thể đạt được càng nhiều lợi ích hơn!
Các thành phố lớn dần xuất hiện sự thay đổi.
Các thế lực do những người sống lại đứng đằng sau, bí mật bồi dưỡng bắt đầu trỗi dậy.
Bọn họ dọn dẹp ra một số khu an toàn trong những nơi mà quái vật mọc lên như rừng.
Sự xuất hiện của khu vực an toàn cũng giúp cho các thế lực này ngày càng tiếp nhận được nhiều người chơi hơn.
Thế lực các nơi cũng đã dần sáng tỏ.
Các thế lực này đều có chung một mục tiêu.
Thu được lợi ích lớn nhất trong ngày sống lại sắp tới!

Hành lang Hắc Ám.
Tô Mộ bước nhanh.
Theo hướng chỉ trên bản đồ, nơi hắn đang chạy đến chính là vị trí của tháp Sa Đoạ.
Sau khi giải quyết xong tên sứ giả trấn tháp kia, hắn bắt đầu tính toán đến tháp Sa Đoạ.
Nếu như đối thủ đã cần sử dụng đến huân chương của Thần để vào được hành lang Hắc Ám, vậy thì xem ra lực pháp tắc ở nơi đó chỉ có thể mạnh hơn!
“Quả nhiên!”
Khi Tô Mộ đến gần vị trí của tháp Sa Đoạ hơn, áp lực kia cũng trở nên càng ngày càng mạnh.
Nếu như không có huân chương của Thần, thì e rằng nửa bước hắn cũng thấy khó đi.
“Xuyên qua lối đi này, là có thể nhìn thấy tòa tháp đó rồi!”
Nắm chặt huân chương của Thần, Tô Mộ bước nhanh hơn.
Đoạn cuối của lối đi ngày càng gần, ánh sáng màu đỏ như máu xuất hiện trước mắt hắn.
Tô Mộ khẽ nhíu mày, bước chân chậm lại.
Một lúc sau, một mặt trăng máu xuất hiện trên không trung.
Tòa tháp cao sừng sững phía xa lập tức thu hút sự chú ý của hắn.
“Đây chính là tháp Sa Đoạ sao?”
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Tô Mộ mở kỹ năng ra, cũng không rời khỏi lối đi, đưa mắt nhìn tòa tháp cao kia.
“Không nhìn thấu được!”
Đôi Mắt Chân Thật chỉ có thể nhìn rõ bên ngoài của tháp cao, mà không thể nhìn lén được tình huống ở bên trong.
Nhưng Tô Mộ lại sinh ra một loại cảm giác.
Một loại cảm giác nguy hiểm!
“Ta ở đây, chắc là sẽ an toàn!”
“Vung kỹ năng qua đó thử xem?”
Kẻ tài cao gan cũng lớn, Tô Mộ quyết định thăm dò Chúa Tể Sa Đoạ đó thử xem sao.
“Hố Đen Hấp Dẫn!”
Vung pháp trượng lên, Tô Mộ thả vào vị trí cực hạn một cái hố đen.
Hố đen vừa vặn xuất hiện cách đỉnh tháp chỉ vài trăm mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận