Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 846: BOSS đi đâu rồi?

Lại qua một lúc, trên trăm con boss cấp Thần đều đã bị xử lý toàn bộ.
Tô Mộ nhìn về nơi văng ra khi bọn chúng rơi xuống, hai mắt phát sáng.
Nơi này còn phong phú hơn nhiều so với khoảng biển lửa kia rồi!
Chỉ trên trăm khối ma hạch của boss cấp Thần này, tuyệt đối có giá trị liên thành.
“Không đúng lắm nhỉ, nơi này chắc hẳn phải có boss cấp Chân Thần chứ nhỉ?”
“Tên kia cứ thế nhìn ta giết tiểu đệ của nó à?”
Tô Mộ vừa nhặt đồ vừa nhíu mày lại.
Nếu như nói trong vùng đất gió lốc này không có boss, vậy tuyệt đối là không thể nào.
Boss cấp Chân Thần nắm giữ lực pháp tắc sao lại có thể tùy ý để mình làm càn như thế?
Tô Mộ nhìn về phía những trụ vòi rồng ở nơi xa kia.
Mình cũng không hề cảm nhận được uy hiếp gì.
Điều này cũng có nghĩa là nơi này hình như thật sự không có tồn tại có thể uy hiếp đến mình.
“Xông!”
Tô Mộ vỗ vỗ đầu của Xích Diễm Thú, hô to một tiếng.
“Gừ!”
Xích Diễm Thú gầm lên giận dữ, chân đạp trên ngọn lửa, dũng mãnh tiến tới.
Tình huống khiến cho Tô Mộ kinh ngạc đã xuất hiện rồi.
Những vòi rồng xung quanh kia không tiếp tục công kích.
“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Tô Mộ không nhịn được gãi ót của mình.
Dựa theo quy trình thông thường, đại boss của nơi này chắc phải ra tay với mình chứ?
“Chẳng lẽ là thấy ta quá lợi hại cho nên ẩn nấp rồi?”
“Cũng có khả năng này.”
Tô Mộ suy nghĩ cẩn thận, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Boss cấp Chân Thần cũng bỏ chạy à!
“Ta không tin!”
Tâm niệm vừa động, Tô Mộ rời khỏi lưng của Xích Diễm Thú, triển khai tìm kiếm với tốc độ cực nhanh trong thế giới gió lốc rộng lớn này.
“Thiên Hỏa Thiêu Thành!”
Không phát hiện bất kỳ kẻ địch nào, hắn trực tiếp vung tay lên, triệu hồi Thiên Hỏa tấn công về phía những trụ vòi rồng kia.
“Đùng!”
Trụ gió bị đánh vỡ, Chân Thần châu lóe ra hàop quang, hấp thu lực pháp tắc hệ phong trong đó.
“Này, nếu như ngươi không ra nữa thì ta sẽ đánh xuyên qua nơi này đấy!”
Tô Mộ phát ra tiếng hô lớn về phía hư không.
Ngoại trừ tiếng cuồng phong gào thét ra, một lời đáp lại cũng không xuất hiện.
“Ta không tin!”
Ánh mắt Tô Mộ nghiêm nghị, triệu hồi năm tiểu đệ Xương Khô ra.
“Các người cùng với con Xích Diễm Thú kia đi qua một bên kia, đánh tan toàn bộ vòi rồng hết cho ta!”
“Chỉ cần phát hiện thứ có thể thở, có lực sinh mệnh thì cho dù là trứng gà cũng phải lắc tan lòng đỏ trứng cho ta!”
Tô Mộ ra lệnh cho các tiểu đệ, tiến vào hình thức bạo tẩu.
Đôi cánh hỏa diễm nhanh chóng lay động, vô số Hỏa Vũ bắn ra.
Trên bầu trời khắp nơi đều là ánh lửa.
Ánh sáng trên Chân Thần châu càng rực rỡ hơn, không ngừng hấp thụ những pháp tắc hệ phong kia.
Mặc dù không hấp thu được boss cấp Chân Thần, nhưng chỉ những lực pháp tắc hệ phong kia cũng tuyệt đối không kém gì so với lực hỏa diễm trong biển lửa.
“Đó là?”
Trong quá trình đánh tan những trụ gió kia, Tô Mộ cũng phát hiện một chỗ di tích.
Thay vì nói là di tích, chi bằng nói là một tòa thành.
So với trong biển lửa chỉ còn lại phế tích của tháp dũng sĩ, nơi này đầy đủ hơn rất nhiều.
Tường thành bị tàn phá thỉnh thoáng có thể thấy được, bên trong có không ít kiến trúc vẫn còn giữ được nguyên trạng.
Thậm chí Tô Mộ còn nhìn thấy trên tường điêu khắc một ít chữ.
“Hình như nhìn ra được, lại hình như không nhìn ra được!”
Tô Mộ đi tới bên cạnh những chữ kia, lấy sổ ghi chép ra.
Những văn tự này giống như là loại chữ tượng hình kia.
“Không biết có tác dụng hay không!”
Rất nhiều bức tường đều có chữ, không ít chữ càng xuất hiện vô cùng thường xuyên.
“Những chữ này chắc hẳn là ghi chép thứ gì đó.”
Tô Mộ chép phần lớn chữ xuống.
Hắn giao những trụ gió vòi rồng còn lại cho đám tiểu đệ, rồi chớp nhoáng tới lui trong thành này, nhẫn nại nghiên cứu.
“Tòa thành này rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì?”
Sau khi quan sát phần lớn kiến trúc trong thành, Tô Mộ phát hiện một hiện tượng.
Rất nhiều nơi đều được khắc những ký tự tương tự, trên một số bức tường còn rải rác vết cắt.
Hiển nhiên, người trong thành này muốn thông qua những dòng chữ này truyền đạt thông tin gì đó.
“Tại sao thành Lăng Thiên và thành Ngự Thiên kia không bị phá hủy?”
Trong đầu Tô Mộ đã tuôn ra một nghi vấn.
Vùng đất chiếm cứ của sáu đại boss cấp Chân Thần, mỗi một nơi đều từng có một thành phố. Điều này không phải có nghĩa là những boss cấp Chân Thần này đã hủy diệt những thành này chứ?
“Xem ra ta phải nói chuyện thêm với tên Thiên Chi Long kia một chút rồi!”
Tô Mộ tạm thời nén những ý nghĩ này xuống.
Tiếp tục tìm kiếm một lúc trong thành, vòng tròn đại diện cho tháp Dũng Sĩ đã xuất hiện rồi.
“Không có năng lượng? Ở trạng thái không có cách nào kích hoạt?”
Không giống với tháp cao ở biển lửa, tháp Dũng Sĩ nơi này ảm đạm không có ánh sáng.
Nếu như muốn kích hoạt thì nhất định phải cung cấp đầy đủ năng lượng.
Tô Mộ mở thanh vật phẩm ra, nhíu chặt mày.
Nhìn từ trước mắt thì thứ có thể cung cấp năng lượng cho tháp Dũng Sĩ cũng chỉ có ma hạch của những con boss cấp Thần kia thôi.
“Vậy cũng chỉ có thể như thế thôi.”
Tô Mộ mở tay, lấy ra hơn trăm khối ma hạch cấp Thần.
Sau khi đặt số ma hạch này vào điểm kích hoạt trên vòng tròn của tháp Dũng Sĩ, cả vòng tròn rất nhanh đã sinh ra phản ứng.
“Ầm ầm ầm!”
Mặt đất truyền đến tiếng chấn động, tháp Dũng Sĩ ở nơi này cũng giống như ở biển lửa, dâng lên từng chút một.
“Xoạt!”
Lại là một cột sáng kịch liệt xông thẳng xuống dưới.
“Lối đi mở ra rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận