Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 520: Lão tổ nhát chết?

Tư duy của hắn vẫn còn hơi thong thả, hoặc có thể nói là cực kỳ trực tiếp.
“Nếu ngươi là lão tổ gì đó thì chắc chuyện ngươi biết cũng rất nhiều nhỉ?”
“Đó là tất nhiên!”
Lão tứ Lâm gia đứng khoanh tay, khuôn mặt trẻ tuổi có vài phần già đời.
“Vậy thì tốt quá!”
Hiên Viên mỉm cười, lại giơ cung trong tay lên.
Không giống với công kích thử lúc trước, lần này Hiên Viên làm thật.
Hắn dùng tốc độ cực nhanh kéo dây cung.
“Vèo! Vèo! Vèo!”
Từng mũi tên nối tiếp nhau bay ra, hình ảnh nhanh đến nỗi làm người khó có thể tưởng tượng nổi.
Nếu có cung tiễn thủ khác ở đây thì chắc chắn sẽ cảm thấy cái danh “Cung Thần” này danh xứng với thật.
Đối mặt với đòn tấn công liên tục như thế, Lão tứ Lâm gia chỉ có thể không ngừng né tránh.
“Bùm!”
“Bùm!”
Mũi tên bị né tránh bắn trúng những cây to trong rừng.
Tiếng động kịch liệt không ngừng vang lên giống như đang kể lại trận chiến này vậy.
“Sao người này lại mạnh như vậy được?”
Lão tứ Lâm gia dựa vào điểm nhanh nhẹn hơn mười nghìn nhưng khó khăn lắm mới tránh thoát được, rất nhiều lần suýt nữa thì bị mũi tên bắn trúng, vẻ mặt có thể nói là cực kỳ ngạc nhiên.
Nếu dựa vào tốc độ thì hắn căn bản không có cơ hội tới gần Hiên Viên.
Điều này chứng tỏ điểm nhanh nhẹn của Hiên Viên còn cao hơn cả hắn!
Nhưng đó là hơn mười mấy nghìn điểm nhanh nhẹn, sao có thể là một mức độ người hiện thế có thể đạt tới được?
“Trên người hắn có bí mật!”
Lão tứ Lâm gia cũng hiểu ra.
Nếu người trước mắt thật sự là một người hiện thế thì chắc chắn đã tiếp nhận truyền thừa nào đó!
“Giết hắn, tất cả đều là của ta!”
Ánh mắt Lão tứ Lâm gia tối lại.
Lại thêm một vòng mũi tên nữa bay tới, thân hình hắn đột nhiên nhoáng lên, giây tiếp theo lập tức biến mất!
Hiên Viên dừng lại, ánh mắt nhìn quét xung quanh.
Một tia sáng lạnh xuất hiện.
Lão tứ Lâm gia đi tới sau lưng Hiên Viên, vũ khí trong tay chĩa thẳng vào giữa lưng.
“Keng!”
Phản ứng của Hiên Viên cũng rất nhanh, hắn đưa cung ra phía sau chặn lại đòn tấn công này.
“Hả?”
Đúng lúc này, Lão tứ Lâm gia nhíu mày lại.
Cho dù Hiên Viên có đủ tốc độ phản ứng thì kết quả cũng không nên là như vậy mới đúng.
Từ lực lượng truyền đến từ chiếc cung kia, không những không kém gì hắn mà thậm chí còn mạnh hơn vài phần!
“Ngươi không thể là người hiện thế được!”
“Rốt cuộc ngươi là ai? Lâm gia ta từng có thù hận gì với ngươi?”
Lão tứ Lâm gia nhanh chóng lùi lại, tránh sau một thân cây to.
Sau mấy lần giao phong, hắn nhận ra một điều.
Thực lực của cung tiễn thủ trước mắt còn mạnh hơn hắn!
Hiên Viên cũng dừng lại, chuẩn bị tiếp tục nói.
“Sột soạt!”
Trong rừng đột nhiên truyền đến một vài tiếng động.
Khuôn mặt Lão tứ Lâm gia đột nhiên thay đổi, xoay người chuẩn bị chạy đi.
Bây giờ hắn đã biểu vì sao trên ngọn núi ở thành phố NJ này không có ai tới đón hắn.
Nơi này là một cái bẫy.
Nhưng không phải là bẫy nhằm vào Tô Mộ.
Mà là dành cho hắn!
Nghĩ thông suốt điểm này, trong đầu Lão tứ Lâm gia chỉ còn lại một suy nghĩ.
Chạy!
Thân là một vị lão tổ, hắn mạo hiểm vượt giới đến đây để theo đuổi cơ hội phong Thần.
Nếu thật sự chết ở đây thì hắn sẽ không có được gì cả!
Thấy Lão tứ Lâm gia chạy trốn, Hiên Viên hoàn toàn không có ý định ngăn cản.
Tiếng động truyền đến từ trong rừng chính là do chiến sĩ Xương Khô phát ra.
Dưới sự phong tỏa của chúng nó, lão tứ Lâm gia căn bản không thể chạy thoát.
“Đây là cái gì vậy?”
Quả nhiên, Lão tứ Lâm gia vừa chạy vào trong rừng đã bị một chiến sĩ Xương Khô cản lại.
Sau khi chiến đấu một lúc, vẻ mặt Lão tứ Lâm gia thay đổi.
Thực lực của chiến sĩ Xương Khô này lại không kém gì hắn!
“Sột soạt!”
Không chờ Lão tứ Lâm gia khiếp sợ xong, các hướng khác nhau trong cánh rừng lại truyền đến tiếng động.
“Còn nữa à?”
Lão tứ Lâm gia nhíu chặt mày, khuôn mặt cực kỳ tối tăm.
Chỉ một lát sau, bốn bộ xương khô đã xuất hiện vây quanh hắn.
“Chuyện này!”
Lão tứ Lâm gia nói không nên lời.
Đối mặt với sự phong tỏa của năm chiến sĩ Xương Khô, cộng thêm một Hiên Viên không kém gì hắn, mọi chuyện như hình thành tử cục!
“Ngươi chạy được chắc?”
Hiên Viên chậm rãi bước tới, giọng nói vang dội.
Lão tứ Lâm gia nhìn chằm chằm Hiên Viên, giọng nói trầm thấp: “Ngươi là người sau lưng Lăng thiếu? Các ngươi tính kế ta?”
Hiên Viên không trả lời mà chỉ kéo dây cung trong tay.
Năm chiến sĩ Xương Khô cũng giơ vũ khí trong tay lên.
Chỉ cần mũi tên của Hiên Viên bay ra thì năm chiến sĩ Xương Khô sẽ lập tức tấn công.
“Chúng ta có thể nói chuyện!” Hiển nhiên là Lão tứ Lâm gia đã luống cuống.
“Hỏi hắn chuyện về huân chương của Thần!”
Lúc này, trong đầu Hiên Viên vang lên giọng nói của Tô Mộ.
“Ngươi biết huân chương của Thần không?” Hiên Viên mở miệng hỏi.
“Chuyện này…”
Đối mặt với vấn đề này, Lão tứ Lâm gia ấp a ấp úng.
Tô Mộ ở bên cạnh thấy hắn như vậy thì khẽ nhướng mày.
Dựa vào biểu hiện của vị lão tổ này, chắc chắn hắn biết điều gì đó.
“Ngươi biết huân chương của Thần đúng không? Nói cho ta có thể tìm huân chương của Thần ở đâu!”
Tô Mộ cũng không có ý định che giấu nữa, giải trừ Ảnh Độn.
“Ngươi là?”
Trong rừng đột nhiên xuất hiện thêm một người làm Lão tứ Lâm gia khiếp sợ.
Hắn không ngừng đánh giá Tô Mộ, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Có thể ẩn mình ngay bên cạnh mà hắn không hề phát hiện ra, thực lực của người này tuyệt đối không yếu.
Hai chọi một, cộng thêm năm chiến sĩ Xương Khô mạnh mẽ, Lão tứ Lâm gia thật sự cảm nhận được nguy cơ tử vong.
“Trả lời vấn đề của ta!” Tô Mộ nhắc lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận