Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 836: Địch ý của thành chủ thành Ngự Thiên (2)

Nếu mình dẫn theo người của thành Lăng Thiên thì sẽ không tạo thành cục diện hiện giờ.
“Vậy thì sao chứ?”
“Còn không phải là một thành chủ cấp Chân Thần à? Nếu thật sự muốn lấy thứ này…”
Tô Mộ cất Chân Thần châu đi, trong ánh mắt tràn ngập sát ý.
Một Chân Thần mà thôi.
Không phải mình chưa từng giết.
Không chừng xử lý vị thành chủ đó xong, Chân Thần châu còn có thể thu thập thêm một ít lực pháp tắc nữa đấy!
Đương nhiên, nể mặt Thiên Chi Long tặng Chân Thần châu cho mình, Tô Mộ sẽ không ra tay với thành Ngự Thiên một cách dễ dàng.
“Nếu Hiên Viên không ở thành Ngự Thiên thì hẳn là bị truyền tống tới nơi khác.”
Đặt chuyện của thành chủ thành Ngự Thiên sang một bên, Tô Mộ lại lo lắng cho Hiên Viên.
Toàn bộ phạm vi tầng một Thần tháp còn rộng lớn hơn mảnh đất màu đen kia gấp trăm lần.
Muốn tìm thấy Hiên Viên thật sự còn khó hơn xuống biển rộng tìm kim.
“Chỉ có thể dựa vào chính mình hắn thôi!”
Tô Mộ hít sâu một hơi rồi đi về phía sào huyệt ma vật đã quyết định trong kế hoạch.
Hắn tin chắc chắn Hiên Viên có thể sống sót ở nơi này.
Khi hai người gặp lại, chắc chắn Hiên Viên sẽ trở nên càng mạnh!

Thế giới vị diện.
Vô số lão tổ liên hợp.
Nội tình trong các gia tộc lớn đều xuất hiện, đi tới nơi vượt giới trong vị diện của bọn họ.
Nhận được ý chỉ của”Thần”, tất nhiên những lão tổ này không dám chậm trễ.
“Lực pháp tắc đã buông lỏng, chỉ cần chúng ta bố trí trận truyền tống đủ lớn, chờ tới khi thời cơ chín muồi là có thể đưa mọi người tới thế giới hiện thực!”
“Dựa vào mức trở ngại của lực pháp tắc, chỉ cần đợithêm mười ngày nữa thôi!”
“Tốt quá rồi, không ngờ ngày này tới nhanh như vậy!”
“ lão tổ vừa xuất hiện, thây phơi nghìn dặm, là lúc nên thanh toán những món nợ đó rồi!”
Các lão tổ hùng tâm tráng chí.
Nhưng bọn họ không biết rằng.
Dưới sự can thiệp của Tô Mộ, trong thế giới hiện thực, đã xuất hiện người chơi mạnh hơn cả bọn họ từ lâu!
“Chính là nơi này!”
Không biết đi bao lâu, Tô Mộ đi tới khu vực được đánh dấu ngọn lửa trên bản đồ.
Chắc chắn nơi này có thể được gọi là thế giới ngọn lửa.
Nhìn ra phía xa chỉ thấy một biển lửa và rừng rậm ranh giới rõ ràng.
Ánh lửa cực nóng thậm chí có thể làm bỏng đôi mắt của người.
Thỉnh thoảng lại có dung nham sôi trào phát ra tiếng”ục ục”.
“Hơi thở hỏa diễm mạnh thật, nhưng sao lại mang tới cảm giác như đã từng nhìn thấy ở đâu đó nhỉ?”
Tô Mộ không tuỳ tiện bước vào, hắn nhíu mày đứng ở ngoài quan sát biển lửa một lúc lâu.
Chắc chắn đây là lần đầu tiên mình tới đây.
Nhưng chỗ sâu trong biển lửa lại làm hắn cảm thấy cực kỳ quen thuộc.
“Có liên quan tới nghề nghiệp ẩn của ta sao?”
Tô Mộ nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ nghĩ ra được một khả năng.
Thân là một pháp sư Tro Tàn, hắn cảm thấy quen thuộc với ngọn lửa cũng không phải chuyện gì lạ.
“Trực tiếp lao vào à?”
Đôi Mắt Thần Thị bị lực lượng ngọn lửa ngăn cách, trong biển lửa cũng không tồn tại bóng đen.
Hiển nhiên Tô Mộ chỉ còn lại một lựa chọn.
“Không có gì phải sợ!”
Quanh người xuất hiện hỏa diễm nồng đậm, một đôi cánh hỏa diễm rực rỡ lấp lánh.
So với biển lửa kia thì hơi thở hỏa diễm trên người Tô Mộ còn đậm hơn.
“Kẻ nào dám xâm nhập lãnh địa của Hỏa Diễm Vương!”
Ngay khi Tô Mộ vừa bước vào biển lửa, một giọng nói đầy uy nghiêm đã vang lên.
Giây tiếp theo, trong biển lửa bùng lên sóng lửa cao vài trăm mét lao về phía Tô Mộ trên không trung.
Miss!
Dưới trạng thái Hỏa Nhân, biển lửa căn bản không thể tạo thành tổn thương cho Tô Mộ.
“Hỏa Diễm Vương?”
“Cái tên này nghe quen quen!”
Tô Mộ đột nhiên nhớ ra.
Khó trách chỗ sâu trong biển lửa sẽ có cảm giác quen thuộc.
Mình rất thân thiết với vị Hỏa Diễm Vương này mà.
“Người này cũng có được lực hỏa diễm?”
Đúng lúc này, giọng nói đó lại vang lên.
“Ục ục!”
Biển lửa phía dưới không ngừng phun trào, một thân hình thật lớn chậm rãi nổi lên.
Hình người, có một đôi tay, nhưng nửa người dưới lại là ngọn lửa.
“Nguyên tố Hoả?”
Tô Mộ sửng sốt nhìn kẻ địch trước mặt.
Đây không phải là một nguyên tố Hoả cỡ siêu lớn à?
“Loài người, nơi đây không phải là nơi ngươi nên tới.”
Nguyên tố Hoả tiếp tục mở miệng, trong giọng nói tràn đầy cảnh cáo.
“Nghe đi nghe lại cũng là mấy lời này, không thể sáng tạo hơn chút à?”
“Nơi này có thể tới hay không ta còn không rõ chắc?”
Tô Mộ bĩu môi trực tiếp mắng.
Lời nói của hắn tất nhiên bị nguyên tố Hoả coi là sự khiêu khích.
Nó vươn một bàn tay về phía Tô Mộ.
Giây tiếp theo, trong phạm vi trăm dặm lập tức bị ngọn lửa bao phủ.
“Nhấm nháp sự thiêu đốt của liệt diễm đi!”
Nguyên tố Hoả lẩm bẩm.
Nó nhìn chằm chằm Tô Mộ như đang cực kỳ chờ mong người lửa trên không trung bị ngọn lửa”thiêu” thành tro tàn.
Nhưng một lúc lâu sau, chuyện làm nó há hốc miệng lại xuất hiện.
Tô Mộ trong liệt diễm lại không hề hấn gì.
“Loài người đáng chết!”
Nguyên tố Hoả rõ ràng đã tức muốn hộc máu.
Nó vươn đôi tay dài vài trăm mét khởi xướng đòn tấn công”vật lý” với Tô Mộ.
Hai cánh tay khổng lồ giống như hai ngọn núi lửa mang theo khí thế núi đổ.
“Tới đây!”
Ánh mắt Tô Mộ trở nên lạnh thấu xương, Quyền Trượng Pháp Thần trong tay biến thành một thanh kiếm dài.
“Thiên Quân Chi Lực!”
Một đòn chém ra, hỏa diễm sụp đổ!
Dưới lực lượng tuyệt đối, công kích của nguyên tố Hoả giống như một trò đùa
“Huỷ Diệt Tứ Phương!”
“Phong Lôi Kỳ Lân Phá!”
Tiếp đó, Tô Mộ nhanh chóng sử dụng một bộ kỹ năng.
‘Ngươi đã giết chết Sứ Giả Thần Hỏa!’
‘Thông qua Thân Thể Bất Diệt nhận được 1 điểm thể lực!’

Bạn cần đăng nhập để bình luận