Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 587: Chôn thân dưới biển.

Có một điểm có thể chắc chắn, người tới lần này tuyệt đối sẽ không phải là hạng tầm thường gì.
Hiên Viên tuy đồng bộ thuộc tính của mình, nhưng sức chiến đấu lại thua xa mình.
Nếu thật sự có người có cấp bậc như Chúa Tể Sa Đoạ kia ra tay, Hiên Viên cho dù có tượng hồi sinh cũng không phải là đối thủ.

“Nhìn kìa, bên kia có hòn đảo!”
“Đi lên đảo làm thuyền!”
“Mau bơi!”
Một đám người sống lại bơi trên biển sau một khoảng thời gian, trong tầm mắt xuất hiện một hòn đảo.
So với việc bơi về bờ biển thành phố HN, làm thuyền hiển nhiên nhanh hơn một chút.
Bọn họ dốc toàn lực bơi về phía đảo, tốc độ người này càng nhanh hơn người kia.
“Nhìn bên kia!”
“Đó hình như là một con cự long?”
“Ta không nhìn nhầm chứ?”
Ngay sau khi bọn họ tới gần hòn đảo, con cự long đang chơi đùa trên bãi biển kia lập tức hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.
“Trên một hòn đảo hoang vu như vậy, sao lại có một con thần thú?”
“Vận may của chúng ta cũng quá tốt rồi?”
Một con cự long trưởng thành, đối với bất cứ người nào, đều có sức hấp dẫn vô cùng.
Nhất là khi bọn họ thấy Tử Long bay lên không trung, quanh quẩn trên mặt biển, mắt của tất cả mọi người đều nhìn thẳng.
Nếu cưỡi cự long bay trên trời, vậy không phải mạnh hơn bơi lội gấp vạn lần?
“Con cự long này là của ta, không ai được tranh với ta!”
“Ngươi cút ra, rõ ràng là ta nhìn thấy trước!”
“Đừng nói mấy lời sáo rỗng kia với ta, ngươi có bản lĩnh thuần phục nó sao?”
Một đám người sống lại ầm ĩ không thể can được.
Bọn họ tuy hành động theo đoàn, nhưng tự mỗi người đều có đoàn thể khác nhau.
Bây giờ vì con cự long này, mặt đối lập thoáng cái lòi ra.
Hơn mười đoàn một trăm người ngâm trong biển, bắt đầu kiềm chế lẫn nhau.
“Các ngươi xem, con cự long kia hình như có chủ nhân!”
Bỗng nhiên, một người la lớn lên.
Mọi người vội vàng nhìn theo.
Dưới biển không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người, đang chơi đùa cùng con cự long kia.
“Chết tiệt, tiểu tử này là ai vậy, dám giành thú nuôi của ta?”
“Đợi đã, tiểu tử này không phải là tên Tô Mộ kia chứ?”
“Ặc, có thể xuất hiện tại nơi này, còn có một con thú nuôi cự long, không chừng là thật đó!”
“Chết thật, vậy chúng ta bây giờ nên làm thế nào?”
Người sống lại cũng không phải kẻ ngốc, rất nhanh đã đoán được thân phận của người kia.
“Lặn xuống nước, chuồn đi!”
“Tạm thời đừng đi chọc tiểu tử kia!”
“Vậy chúng ta không lên đảo sao? Thế này nếu bơi về, còn không biết mất mấy ngày đâu!”
“Cái gì cũng đừng quan tâm nữa, tiến vào game!”
Lúc trước miệng thì nói không sợ không sợ, thật sự gặp được Tô Mộ, những người sống lại này tên này còn nhát hơn tên kia.
Mấy đoàn thể lập tức lặn xuống dưới biển, chuẩn bị trốn đi.
Còn có người tính triệu hồi ra tinh thể Thần Đồ, tiến vào trò chơi tránh sóng gió một lúc.
Nhưng ngay lúc bọn họ hành động, chuyện kỳ lạ xảy ra.
“Ta…!”
“Ùng ục!”
Mọi người kinh ngạc phát hiện, tất cả bọn họ đều không động đậy được.
Đây là ở trong biển đó!
Dưới sự can thiệp của loại sức mạnh nào đó, bọn họ không thể làm ra bất cứ hành động nào, toàn bộ chìm xuống dưới biển.
Một nhóm người sống lại chỉ có thể ở dưới biển mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Thể chất của bọn họ khá mạnh, trong thời gian ngắn ở dưới biển này sẽ không ngạt chết được.
“Ùng ục!”
Tiếng bong bóng khí liên tục không ngừng, trên mặt của tất cả người sống lại tràn đầy sợ hãi.
Thiếu oxi không đáng sợ, đáng sợ là đến chuyện gì đang xảy ra bọn họ cũng không biết.
Chỉ ở phía xa xa nhìn Tô Mộ, từng người bọn họ lại chìm xuống biển rộng luôn ư?
Ngay lúc bọn họ nghĩ như vậy, thì dưới biển xuất hiện một vài sinh vật.
Sắc mặt của nhóm người sống lại này lập tức trắng bệch.
Đó là từng con từng con cá mập.
Nhìn vào thân hình, những con cá mập đó lớn hơn bọn họ gấp mấy lần.
Đương nhiên, nếu mà đang trong tình huống bình thường, những người sống lại chắc chắn không sợ đám cá mập này, nhưng bây giờ bọn họ đến động đậy cũng không được.
Trái lại những con cá mập kia, nhìn thấy nhiều con mồi như vậy, bọn nó thể hiện ra bản năng nguyên thuỷ nhất.

Thành Diệu Nhật.
Phòng hội nghị.
Có bốn chiến sĩ mặc giáp trụ đang đứng ở đây.
“Nghị trưởng đại nhân!”
Đám người cùng lúc hành lễ với nghị trưởng.
Nghị trưởng gật đầu đáp lại với nhóm người đó, lên tiếng: “Bắt đầu từ bây giờ, mỗi người các ngươi tự điều động một nhóm người, đi tới vách tường phía tây, phối hợp với những pháp sư ở Hiệp hội pháp sư kia.”
“Tuân lệnh!”
Sau khi đám người nhận được mệnh lệnh, lui ra khỏi phòng hội nghị.
“Bây giờ chuẩn bị bắt đầu rồi sao?”
“Nếu để những người chơi kia biết được chân tướng, thì chúng ta gặp phiền phức đây!”
“Hơn nữa với thực lực hiện tại của bọn họ, thật sự có thể thành công sao?”
Sau khi bọn họ vừa rời đi, những thành viên nghị viện có mặt ở đó lên tiếng.
“Đây là mệnh lệnh của vị đại nhân kia!”
Đối mặt với chất vấn của những người khác, nghị trưởng chỉ nói một câu liền xoay người rời đi.
Trong phòng hội nghị lớn như vậy, không khí dường như ngưng đọng lại.

Trên vùng trời ngoài biển.
Tô Mộ mở đôi cánh hoả diễm ra, đang bay với tốc độ rất nhanh.
Tử Long đã bị thu về lại không gian thú cưng.
Về phần đám người sống lại ở dưới biển kia?
Ngay cả Tô Mộ cũng không nghĩ tới bọn họ lại đen đủi như vậy.
Thật trùng hợp làm sao, vừa hay đụng phải mình từ thành phố dưới biển đi ra.
Từng tên từng tên cứ phải nhìn chằm chằm theo Tử Long, trả giá một chút không quá đáng chứ?
Vậy thì chôn thân dưới biển đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận