Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 581: Xuyên thủng trời.

Nhưng bây giờ, họ đã cảm nhận được thế nào là bị đả kích giảm chiều không gian rồi.
Hiên Viên không quan tâm đến những tiếng kêu rên, và cũng không màng để ý đến những “tuyên ngôn báo thù” kia.
Hắn như một cái máy bắn tên vô tình, liên tục kéo dây cung.
Tuy rằng một mũi tên hạ được tận mấy người sống lại, nhưng nhược điểm của cung tiễn thủ trong việc cày nhóm cũng lộ rõ ra.
Không có loại kỹ năng AOE cực lớn nào!
Điều này cũng tạo cơ hội cho những người sống lại chạy tứ tán.
Đổi lại là Tô Mộ, chỉ cần một Băng Sương Thụ Giới sẽ có thể một mẻ hốt gọn hơn chục nghìn người sống lại.
Đương nhiên, Hiên Viên không để bụng có vài người sống lại đang tháo chạy.
Hai chân hắn giẫm trên không, thỏa thích hưởng thụ niềm vui thú khi đi săn.
“Vút! Vút! Vút!”
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Những mũi tên đó, mỗi một tên đều giống như đạn hỏa tiễn.
Không lâu sau, toàn bộ tiếng động đều biến mất.
Nơi nào mà mắt Hiên Viên lia tới thì không một người sống lại nào có thể sống sót!
Một lúc sau, một nhóm người không biết từ đâu đi ra.
“Thế này quá điên cuồng rồi?”
“Ta thật không dám tin Hiên Viên đã xử lý cả chục nghìn người sống lại?”
“Nói thật, hiện tại ta cũng không tin cho lắm!”
Đám người Long Phi nhìn qua cảnh chiến trường tan hoang, nội tâm ngoài bội phục ra còn có rung động.
Tính ra tự đối phó với hơn chục nghìn người chơi bình thường đã không tưởng rồi, chứ đừng nói là hơn chục nghìn người sống lại.
Điều này đã không thể dùng vĩ đại để hình dung nữa!
“Đừng lo lắng, nhanh đi cứu những người chơi bình thường đi.”
“Lấy mấy bình mana lớn của các ngươi ra giao hết cho mục sư đi.”
Sau khi kinh ngạc, Long Phi ra lệnh cho mọi người làm việc.
Trong sân vận động còn rất nhiều người chơi bình thường bị trọng thương đang đợi giải cứu.
“Vậy những người sống lại này thì sao? Chắc hẳn họ rớt ra khá nhiều đồ tốt đấy.”
Một người trong đội nhìn thi thể của người sống lại rải rác khắp nơi, không khỏi hỏi.
“Nghĩ gì thế, đây đều là chiến lợi phẩm của Hiên Viên!” Long Phi lập tức giận dữ mắng mỏ.
Đồ những người sống lại rơi xuống quả thật làm người ta thèm muốn, nhưng nếu không có Hiên Viên, hiện tại Hoa Đô vẫn còn chìm trong nước sôi lửa bỏng.
“Ý ta là định giúp Hiên Viên nhặt lên thôi mà!” Đội viên vội giải thích.
“Nói cũng phải!”
Lúc này sắc mặt Long phi mới hòa hoãn không ít.
Với thân phận của Hiên Viên, quả thực hắn khinh thường nhặt những thứ này.
“Mấy người các ngươi quét dọn chiến trường cùng ta nào.”
“Nhớ kỹ cho ta, không ai được phép lén giấu đồ đi đấy!”
Long Phi lập tức gọi vài cái tên.
Người thuộc hai đội bắt đầu chia ra hành động.
Sau một lúc bận rộn, chiến trường được quét dọn xong, những người chơi trong sân vận động cũng được cứu chữa.
“Cảm ơn đại thần Hiên Viên đã cứu chúng ta!”
“Thực lòng rất đội ơn đại thần Hiên Viên, nếu không có ngươi, chúng ta chết chắc rồi!”
“Hức hức hức! Những người sống lại đáng chết này, chúng toàn ức hiếp người khác!”
Sau khi được cứu vớt, hơn nghìn người quỳ xuống đất và nhìn lên Hiên Viên đang ngồi trên khán đài.
Mặt Hiên Viên tỏ ra hờ hững, mặc cho những người kia luôn miệng nói cảm ơn.
“Được rồi, đại thần Hiên Viên đã biết tấm lòng của các ngươi rồi!”
Long Phi phải mở lời thì những người kia mới đứng lên.
“Đại thần Hiên Viên, đây là những món được rơi xuống từ người sống lại, ngươi nhận đi!”
Đi tới trước mặt Hiên Viên, Long Phi lấy ra một lượng lớn vật phẩm.
Trong đó có không ít trang bị phẩm giai cao.
“Ta chỉ cần đá quý ma pháp, những thứ khác đều thuộc về các ngươi!”
Chẳng qua những vật này không có bất cứ giá trị nào với Hiên Viên.
Thu thập đá quý ma pháp cũng vì muốn làm Tô Mộ vui.
“Ta thật không biết nên tạ ơn ngươi thế nào nữa!”
Long Phi nghe vậy, mắt đột nhiên ngấn lệ.
Người ta hay nói thiết hán nhu tình.
Long đội trưởng vừa khóc, thế là những đội viên của hắn cũng khóc theo.
Thêm những người chơi cũng đang khóc, trong phút chốc khung cảnh hơi mất kiểm soát.
“Hu hu hu!”
“A a a!”
Tiếng khóc chập trùng không dứt, nghe cực vang dội trong đêm khuya tĩnh lặng.

Thế giới vị diện.
Nếu nói lần trước Tô Mộ đâm thủng tổ ong vò vẽ thì lần này Hiên Viên không thể nghi ngờ là đâm thủng bầu trời.
Đặc biệt là tại đất kinh đô này, nơi ẩn giấu bí mật to lớn, hoàn toàn có thể được mô tả là một vùng giao tranh.
Có thể thông với vị diện này, gia tộc tiềm ẩn trong đó, bất kể là nội tình hay số lượng cường giả trong tộc, cho dù là người sống lại bên trong đó thì cũng thuộc dạng số một số hai.
“Cái gì? Đội ngũ tộc ta phái đến thế giới hiện thực đã bị tiêu diệt hết rồi sao? Rốt cuộc là người nào dám ra tay với Nam Cung gia thế hả?”
“Không thể nào, lớp trẻ Thượng Quan gia cử tới thế giới hiện thức đều là tinh nhuệ nhất, sao lại bị hủy diệt được?”
“Cuối cùng mọi chuyện là như thế nào?”
Với cái chết của những người này, các gia tộc trong vị diện lần lượt hay tin.
“Vậy mà chỉ do một người gây nên?”
“Tên đó cũng là người sống lại sao? Hay là người truyền thừa? Tại sao có thể dẫn trước nhiều vậy?”
“Lần này không dễ xử lý rồi!”
Những gia tộc này có vô số cường giả, hiểu biết rộng, không hề có tâm tư nóng lòng báo thù như các gia tộc ở vị diện khác.
“Lần này là chuyện trọng đại, chúng ta nên mời những gia tộc khác tới cùng bàn bạc đi!”
Dưới sự lãnh đạo của một trong các gia tộc, một đại hội chống Hiên Viên sắp được triển khai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận