Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 544: Ba ngày không đủ, giam bảy ngày đi. (2)

Thần Lạc hơi sửng sốt, sau đó cười phá lên.
“Dạo gần đây ngươi đang mua nhà ở trong thành đúng chứ!”
“Xử lý xong việc này, ngươi tốn bao nhiêu đồng vàng, ta sẽ trả lại hết cho ngươi!”
Nghe thấy điều kiện này, mắt của Tô Mộ sáng rực lên.
Tự mua nhà sẽ phải tốn rất nhiều đồng vàng đó!
“Không chỉ là nhà, chỉ cần ngươi giải quyết xong việc này, ngươi sẽ được ban cho huy chương Vương tước của thành Diệu Nhật nữa.”
Không chờ Tô Mộ nói gì, Thần Lạc tiếp tục bổ sung.
“Có huy chương, ngươi sẽ có thể chỉ huy vệ binh của Vương Đô, thậm chí còn có thể chỉ huy chiến sĩ trên tiền tuyến!”
Lời của hắn làm cho Tô Mộ híp mắt lại.
Ý nghĩa của phần thưởng này cũng coi là lớn đó!
Chỉ cần có được huy chương Vương tước ấy, vậy chẳng phải là hắn muốn làm gì ở Vương Đô này cũng được hay sao?
“Cũng chỉ là xử lý một ma vật như thế thôi à?”
Tô Mộ không đồng ý một cách dễ dàng, thử thăm dò hỏi.
Thần Lạc đứng dậy đi về phía cửa, dùng sức đóng cửa lại.
Tiếp đó, hắn đến cạnh bàn làm việc, lấy một bức thư ra.
“Đây là chiến báo khẩn cấp đến từ phòng tuyến số 2.”
Nói đến đây, vẻ mặt của hắn bỗng trở nên nghiêm túc.
“Nơi đó không giữ được nữa rồi!”
Tô Mộ cũng phản ứng lại ngay lập tức.
Phòng tuyến số 2 thất thủ!
“Vì thế nên ngươi muốn phái ta đi chiếm lại phòng tuyến số 2?”
“Đúng vậy!” Thần Lạc thấp thỏm gật đầu một cái.
Hắn biết Tô Mộ là một người chơi rất mạnh, nhưng không biết Tô Mộ có thể dẫn đội giành lại được phòng tuyến số 2 hay không.
“Vốn dĩ phái ngươi đi, là bởi vì người phụ trách phòng tuyến số 2 đã chỉ đích danh ngươi ở trong thư, muốn ngươi tới đó.”
“Chúng ta sẽ phái một số nhân lực ở Vương Đô và phòng tuyến số 3 đến, bên phía phòng tuyến số 3 cũng đã chuẩn bị một trận truyền tống khổng lồ rồi!”
“Trong khoảng thời gian chuẩn bị này, tiện thể ngươi hãy giải quyết ma vật ở bên ngoài Vương Đô kia đi.”
Hiển nhiên Thần Lạc là một người có kế hoạch rõ ràng.
Trước khi tìm tới Tô Mộ, hắn cũng đã thu xếp mọi chuyện cho thỏa đáng rồi.
Nhưng có một số việc hắn không thể sắp đặt được.
“Không cần ai giúp, một mình ta là đủ rồi!”
Giọng nói tràn đầy tự tin của Tô Mộ vang lên.
“Toàn bộ ma vật ở phòng tuyến số 2 ít nhất cũng có chừng mấy chục nghìn, một mình ngươi có ổn không?” Thần Lạc không nhịn được hỏi.
Cũng không phải là hắn không tin Tô Mộ, mà là do kẻ địch thực sự quá mạnh.
“Để người của ngươi cứ xuất phát như thường, chuẩn bị tiếp nhận phòng tuyến số 2 là được.” Tô Mộ nở một nụ cười thản nhiên: “Ta giải quyết ma vật ở bên ngoài Vương Đô kia trước đã, sau đó sẽ lên đường tới phòng tuyến số 2 luôn.”
“Nhờ cả vào ngươi!”
Thần Lạc gật đầu một cái.
“Hãy đem nó theo cùng!”
Hắn lấy một thứ ra.
Một cái huy chương!
Trên huy chương này có nạm một viên đá quý màu đỏ, chói lóa tựa như mặt trời.
Tô Mộ nhìn qua, đã có thể cảm giác được năng lượng mạnh mẽ ẩn chứa bên trong đá quý.
'Huy chương Vương tước (1 cái): HP +500000, phòng ngự ma pháp +50000, phòng ngự vật lý +50000.'
“Có nó, chẳng những có thể gia tăng thuộc tính của ngươi, ngươi còn có thể chỉ huy đội ngũ còn sót lại của phòng tuyến số 2.”
“Mong rằng ngươi sẽ không phụ sự phó thác này!”
Thần Lạc đặt huy chương vào trong tay của Tô Mộ, sau đó làm một đại lễ.
Cảnh tượng này lại làm cho Tô Mộ có hơi xấu hổ.
Nếu vị tổng chỉ huy của Vương Đô này mà biết “Ma vật” làm cho hắn lo lắng sợ hãi lại chính là mình, không biết còn có thể lịch sự như thế không.
Nhưng huy chương này, chắc chắn được coi là trang bị cực phẩm!
Được Thân Thể Băng Thần của hắn tăng phúc, lực phòng ngự và sinh mệnh mà huy chương này cung cấp sẽ tăng lên gấp 10 lần.
Nếu thế, HP đã chạm mức hai mươi triệu điểm của hắn, có thể nói là hai thuộc tính phòng ngự vô cùng kinh khủng.
“Giá trị phòng ngự được thêm vào ít quá!”
“Cho dù sau này có mấy kỹ năng cấp Thần, về cơ bản lực phòng ngự thế này cũng không đủ mạnh!”
Nhìn lực phòng ngự của chính mình hiện tại, Tô Mộ vẫn cảm thấy không đủ.
Cộng lại với nhau lực phòng ngự cũng chỉ là gần bảy trăm nghìn thôi.
Chỉ cần một kỹ năng cấp Thần được thêm phần trăm, sát thương đã có thể lên đến hơn mười triệu!
So sánh với nhau, quả là thấp thật.
“Chắc chắn sẽ có kỹ năng giúp tăng thêm lực phòng ngự, dù có là cấp bậc gì, học trước tính sau!”
“Đã lâu không dạo quanh phòng đấu giá, đợi chút nữa thử ghé xem sao!”
Từ biệt Thần Lạc, Tô Mộ rời khỏi khu chỉ huy.
Cách để giải quyết “Ma vật “kia vô cùng đơn giản, mình bay vòng quanh khu rừng ngoài đó một vòng, sau đó thông báo một tiếng là xong.
“Có cái huy chương này, ta cũng không cần cuốc bộ nữa!”
Giang rộng đôi cánh hoả diễm, Tô Mộ cất cánh bay luôn trong Vương Đô thành.
Đúng như dự đoán, sau khi thấy huy chương trên người hắn, không ai có gan dám chặn đường.
“Chẳng phải là nhanh hơn đi bộ nhiều sao?”
Vừa bay tới khu rừng bên ngoài Vương Đô, Tô Mộ vừa mở phòng đấu giá ra.
Cũng có một khoảng thời gian dài hắn không dùng đến phòng đấu giá rồi.
“Thử tìm một kỹ năng bị động loại phòng ngự xem sao!”
Mở thanh tìm kiếm, Tô Mộ chọn kỹ năng bị động mang tính phòng ngự.
Rất nhanh, một kỹ năng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
‘Gia Tăng Phòng Ngự (cấp A): Tăng thêm 2 điểm Phòng ngự vật lý và Phòng ngự ma pháp (cấp bậc học tập tứ giai, không yêu cầu nghề nghiệp)’
“Kỹ năng này được đó!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận