Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 792: Kho tàng thật sự (2)

Nghe tiếng xương vỡ vụn, Thiên Lâm lạnh lùng cười.
Hắn tiếp tục chuyển mục tiêu về phía căn biệt thự tiếp theo.
Dựa vào sự chênh lệch tuyệt đối về thực lực, hắn nhanh chóng giải quyết người trong khu biệt thự này.
“Tổng cộng có hơn ba trăm người, tạm thời đủ chất dinh dưỡng rồi!”
Sau khi kiểm kê số lượng, Thiên Lâm lấy một cái hồ lô lớn ra.
Hắn mở nắp hồ lô ra, hơn ba trăm người đều bị hút vào bên trong.

Thiên Cung.
Sau khi Tô Mộ không ngừng cố gắng, tất cả kiến trúc trong tầm mắt đều không còn sót lại gì.
Hắn mở kho tàng hoàng kim ra, năm tiểu đệ xương khô bắt đầu công việc khuân vác của mình.
“Các ngươi làm việc trước đi, ta lại đi xem xem!”
Tô Mộ dặn dò tiểu đệ một câu rồi đi về phía một số mảnh vỡ kiến trúc bắt đầu quan sát.
“Những nơi này vốn đặt một số thứ!”
“Còn thiên môn đó nữa, lúc ta tới nó đang mở ra.”
“Chẳng lẽ có người đã tới trước rồi?”
Tô Mộ rơi vào dòng suy nghĩ.
Nơi này chính là”kho tàng” đó!
Không ít kiến trúc cũng có tồn tại giống như”kho tàng”, nhưng bên trong lại không có thứ gì.
Nếu là một di tích mới thì chắc chắn ở đó sẽ có đồ.
Nếu không thì một nơi đồ sộ như vậy, chẳng lẽ thật sự chỉ có chút đồ lấy từ việc phá hủy kiến trúc à?
“Là ai được nhỉ?”
“Là người chơi đầu tiên phát hiện ra di tích này ư?”
“Nhưng có hai bóng mờ bên ngoài, hẳn là không có người chơi nào đi qua được thiên môn mới đúng!”
Tô Mộ nhanh chóng phân tích.
Dựa vào thực lực của người chơi, muốn đi tới đây cũng rất khó rồi.
Người lấy đồ ở đây chắc chắn không phải là người chơi.
“Là người sống lại hả?”
“Nhưng người có năng lực tiến vào đây hẳn là đã bị ta phát hiện mới đúng.”
Khi Tô Mộ tới có đi ngang qua thành phố gần đây, cũng cố tinh quan sát qua.
Dọc theo quãng đường, mình thật sự không nhìn thấy có ai có thực lực mạnh.
“Trốn rồi à?”
“Hay là ở bên khác?”
Nhưng nghĩ rồi nghĩ, mình bay tới từ thành phố LZ.
Đầu bên kia của dãy núi Côn Luân còn có một thành phố LS nữa.
“Cần phải tìm ra người này, dám lấy đồ của ta đi!”
“Đúng là đang tự tìm đường chết!”
Ánh mắt Tô Mộ trở nên lạnh thấu xương.
Hắn tin rằng chỉ cần tìm kiếm một vòng khu vực quanh dãy núi Côn Luân, chắc chắn hắn có thể tìm ra người đó.
“Không đúng, người chơi bình thường căn bản không tìm thấy nơi này.”
“Vậy sao tin tức lại bị tuôn ra?”
Đúng lúc này, Tô Mộ đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, hắn nhíu chặt mày lại.
Tin dãy núi Côn Luân có di tích tuyệt đối không phải do người chơi thả ra.
Người có thể thả ra tin tức này có tám mươi, chín mươi phần trăm là người đầu tiên đến đây.
“Mục đích của hắn là gì?”
Tô Mộ không nghĩ ra.
Người sống lại biết mình đang đối phó với bọn họ, sao có thể thả ra tin tức di tích vào ngay lúc này được chứ?
“Chỉ có một khả năng.”
Sau khi nghĩ ra, Tô Mộ cười.
Người này muốn đưa mình vào chỗ chết!
Lời nói của hai bóng mờ ngoài thiên môn đã vô cùng rõ ràng.
Không phải người của Thần tộc, bước vào nơi này, chỉ có đường chết.
Còn có cái bậc thang giấu giếm sát khí kia nữa.
“Muốn ta bước vào rồi chết ở đây ư?”
“Tính toán không tệ nhỉ!”
Tô Mộ không khỏi vỗ tay.
Kế hoạch này thật sự quá hay, hay đến nỗi giống như kế hoạch kéo mình vào trong vị diện vậy.
“Nơi này tuyệt đối không đơn giản như vậy, chắc chắn còn có thứ gì đó!”
Tô Mộ lại nhìn quét toàn bộ Thiên Cung.
Chỉ một lát sau, tầm mắt của hắn đã dừng ở trung tâm toàn bộ Thiên Cung.
Nơi đó có một tế đàn!
Tô Mộ vừa suy nghĩ, cả người đã đi tới trên tế đàn.
“Nó không chỉ là một tế đàn mà còn là một trận truyền tống!”
Thân là một đại sư trận pháp, Tô Mộ nhanh chóng phát hiện ra manh mối.
Chỉ cần có thể kích hoạt tế đàn này là hắn có thể mở ra một cánh cánh cửa truyền tống!
“Hay lắm, hoá ra là chờ ta ở đây!”
Tô Mộ cũng không biết cánh cửa này đi thông tới đâu, nhưng lại biết chắc chắn đằng sau cánh cửa cực kỳ nguy hiểm.
Mà đây mới là ý đồ thật sự của người lập ra kế hoạch này.
Hắn để lại một kho tàng trống không, đoán rằng mình sẽ không về tay không, chắc chắn sẽ nghĩ cách kích hoạt tế đàn này.
Mình không phải người Thần tộc, nếu thật sự hành động tuỳ tiện thì chắc chắn sẽ kích phát cấm chế ở nơi này.
“Là một người thông minh, đáng tiếc.”
Tô Mộ tán thưởng.
Cũng không phải là thật sự khen người lập ra kế hoạch này thông minh, mà là cảm ơn hắn tặng cho mình một món quà lớn!
Nơi nào càng nguy hiểm thì phần thưởng ở nơi đó càng phong phú.
Sau cánh cánh cửa truyền tống trên tế đàn này, nơi đó mới là”kho tàng” thật sự trong miệng bóng mờ.
“Ta sắp phát tài rồi!”
Tô Mộ đứng trên tế đàn bắt đầu cẩn thận nghiên cứu.
“Trận pháp trên tế đàn này cực kỳ đặc biệt, hình như cần một phương pháp riêng mới có thể kích hoạt nó.”
“Nói cách khác thì chỉ có người của Thần tộc mới có thể mở ra à?”
Tô Mộ vuốt cằm cười khẽ.
Tuy hắn không phải là Thần tộc, nhưng còn có một phương pháp khác có thể kích hoạt tế đàn này.
“Vậy thì đánh xuyên qua cánh cửa này đi!”
Quanh thân phát ra ánh lửa rực rỡ, Tô Mộ giơ nắm tay lên.
Một đấm rơi xuống và nặng nề đánh vào trung tâm toàn bộ tế đàn.
Giây tiếp theo, các vị trí trên tế đàn, có mấy chục cột lửa bay lên cao.
“Rắc rắc!”
Dưới thế công mãnh liệt này, cả tế đàn dần dần xuất hiện khe vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận