Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 601: Bay cao.

Tô Mộ mỉm cười vẫy tay.
Chuyện ở Hoa Đô một mình hắn đã đủ để ứng phó rồi.
“Ngươi muốn làm gì thì đi đi.”
“Đúng rồi, mang theo nó đi cùng ngươi.”
Tô Mộ vừa nói vừa triệu hồi Tử Long ra ngoài.
Dựa vào thực lực của nó, đi theo bên cạnh mình hầu như không có đất dùng võ.
Để nó ở trong không gian sủng vật còn không bằng đi theo Hiên Viên nhìn thế giới này.
“Mang nó theo, ngươi cầm lấy long hồn này đi.”
Tô Mộ giải trừ quan hệ sủng vật rồi nói với Tử Long: “Nhóc, từ hôm nay, hắn sẽ là chủ nhân mới của ngươi!”
“Hu hu!”
Tử Long khóc, không ngừng dùng đầu cọ Tô Mộ, cực kỳ không nỡ.
“Không phải là sẽ không bao giờ gặp nhau nữa, chỉ để ngươi đi theo tiểu đệ của ta luyện cấp, chờ ngươi mạnh hơn lại trở về giúp ta!” Tô Mộ vuốt đầu nó và thấp giọng trấn an.
“Grừ!”
Tử Long nghe vậy giận dữ gầm lên như muốn nói: Chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn!
“Đi đi, đi tìm một người sống lại rồi cướp lấy tinh thể của hắn, vậy là ngươi có thể tự tiến vào game Thần Đồ rồi.”
“Nhỡ kỹ, sau khi vào trò chơi thì kết bạn với ta, có chuyện gì thì gửi tin nhắn cho ta!”
Tô Mộ lại dặn dò Hiên Viên một lượt, hắn thật sự cảm thấy hơi không nỡ.
“Ta nhớ kỹ rồi!”
Hiên Viên trả lời rồi nhảy lên lưng Tử Long.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Tô Mộ, một người một rồng bay lên trời cao, bóng dáng cũng càng ngày càng nhỏ.
Sau khi bóng dáng của bọn họ hoàn toàn biến mất, Tô Mộ mới quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa truyền tống phía sau.

Vương Đô, thành Diệu Nhật.
Thần Lạc đang đứng ngoài phòng của nghị trưởng.
“Hắn trả lời như thế nào?”
Nghị trưởng bước ra từ trong phòng rồi mở miệng hỏi.
“Hắn… Từ chối!” Thần Lạc trả lời.
Câu trả lời này lập tức làm nghị trưởng híp mắt lại.
“Là không đủ lợi thế à?”
Giọng nói trầm thấp vang lên.
“Theo ta thấy, chuyện này không liên quan gì tới lợi thế, hắn, có bầu trời càng rộng lớn hơn.” Thần Lạc cười khổ.
Cường giả bay cao, ai muốn bị trói buộc trong gác cao chứ?
Nghị trưởng rơi vào im lặng.
Thần Lạc không dám quấy rầy, yên lặng đứng bên cạnh.
Sau thật lâu, nghị trưởng đột nhiên mở miệng: “Nếu có một ngày, hắn uy hiếp tới Vương Đô, ngươi sẽ làm thế nào?”
Nghe thấy vấn đề này, Thần Lạc đột nhiên mở to hai mắt.
Tuy hắn không rõ vì sao nghị trưởng lại hỏi như vậy, nhưng thân là Tổng chỉ huy Vương Đô, hắn có điểm mấu chốt của mình.
“Nếu thật sự có ngày đó, ta sẽ đưa hắn ra công lý!”
Hoa Đô.
“Cánh cửa truyền tống này không giống những cánh cửa khác lắm!”
Tô Mộ đang đánh giá cánh cửa truyền tống trước mắt.
Đi qua nhiều thành phố, số cánh cửa hắn nhìn thấy cũng không ít, nhưng cánh cửa này lại mang cho hắn một cảm giác kỳ lạ.
“Vào xem thử đã!”
Hắn nhanh chóng bước vào bên trong cánh cửa, cảm giác kỳ lạ đó lại xuất hiện trong lòng Tô Mộ.
“Đây là?”
Phía sau cánh cửa, cảnh tượng ánh vào mi mắt làm Tô Mô nhíu mày lại.
Mọi thứ như không có gì thay đổi, tất cả kiến trúc trong tầm mắt đều không khác gì Hoa Đô.
Tô Mộ quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa truyền tống phía sau.
Nếu nói đây là một cánh cửa thì không bằng nó đây là một chiếc gương.
“Thế giới trong gương à?”
“Sao có thể?”
Tô Mộ lẩm bẩm.
Một đôi cánh hỏa diễm xuất hiện sau lưng hắn, mang hắn bay lên bầu trời cao.
Hai cánh nhẹ nhàng vỗ, Tô Mộ nhanh chóng bay trong thế giới này.
“Không sai, đây chính là Hoa Đô!”
Sau khi bay qua mấy kiến trúc nổi bật, Tô Mộ hoàn toàn có thể đưa ra lời chắc chắn.
Một tay hắn chống cằm, rơi vào trầm tư.
Bầu không khí quỷ dị cũng không ngừng tràn ngập trong không gian.
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Trong đôi mắt đột nhiên hiện lên một tia sáng, Tô Mộ mở kỹ năng góc nhìn ra.
“Những thứ này là gì vậy?”
Giây tiếp theo, trên đường phố trống rỗng đột nhiên xuất hiện một vài sinh vật quỷ dị.
Những sinh vật đó không có thật thể, lang thang không có mục tiêu đi trên đường phố.
Dựa vào dấu hiệu sinh mệnh phát ra từ trên người chúng nó thì bọn chúng ít nhất là ma vật ngũ giai.
Tô Mộ bĩu môi, không có ý định giết chết đám ma vật này.
Ánh mắt hắn nhìn về phía xa hơn trong thành phố.
Nếu nơi này có Hoa Đô, thì phía sau có thể có một thế giới trong gương không?
“Đi xem xem!”
Tô Mộ lấy hai mảnh huân chương của Thần ra rồi đột nhiên tăng tốc độ phi hành.
Cho dù phía trước có pháp tắc cản trở, mình cũng có thể dùng thân thể của Thần và huân chương của Thần tiến lên.
“Hầu như sao chép toàn bộ Hoa Đô nhưng lại có vài điểm khác biệt!”
Tô Mộ vừa bay vừa quan sát “Hoa Đô” bên dưới.
Những kiến trúc nổi bật thì đều có, nhưng một số kiến trúc bình thường lại biến mất,
Sau khi mình bay ra ngoại ô, loại tình huống này cũng càng thêm rõ ràng.
Không ít kiến trúc như mới được xây dựng một nửa, chưa kịp hoàn thiện vậy.
“Chuyện này quá kỳ lạ!”
Tô Mộ không biết nên hình dung như thế nào.
Nếu không phải hắn có thực lực mạnh mẽ thì chỉ sợ lúc này đã cảm thấy lạnh cả người.
Nhưng có một điểm có thể chắc chắn là nơi này tuyệt đối không phải trong thế giới Thần Đồ!
Đúng lúc này, một tia tia sét pháp tắc dừng trên người Tô Mộ.
Vị trí nơi hắn đang ở đúng lúc là khu vực bên cạnh vùng ngoại thành.
Nói cách khác, chỉ cần tiếp tục đi ra ngoài thì Tô Mộ sẽ rời khỏi phạm vi của “Hoa Đô”.
Tô Mộ dùng sức hít một hơi rồi chui vào bên trong tia sét pháp tắc.
“Ầm ầm ầm!”
“Bùm bùm!”
Pháp tắc vô tình toàn lực ngăn cản bước đi của Tô Mộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận