Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 660: Hồng môn yến?

“Ngươi có ở Vương Đô không? Tới đây tìm ta!”
Tô Mộ gửi một tin nhắn cho Long Phi.
“Tới!”
Một lúc sau, tiếng gõ cửa vang lên.
Tô Mộ mở cửa phòng ra, nhìn thấy Long Phi đang đứng ngoài cửa.
“Tô Pháp Thần, vẫn là ngươi mạnh, toàn thành đều đang truy nã ngươi mà lại không biết ngươi ở ngay trong thành.”
Một thời gian không gặp, Long Phi vừa tới đã vuốt mông ngựa.
“Lệnh truy nã sẽ nhanh chóng huỷ bỏ.” Tô Mộ khẽ vẫy tay rồi tiếp tục nói: “Nhóm người sống lại kia nói với ngươi thế nào?”
Biết được tin tức này, Long Phi phải nói là bội phục, bật ngón tay cái với Tô Mộ.
Hắn bước vào phòng, suy nghĩ một lúc rồi mở miệng nói: “Những người đó yêu cầu ngươi gặp mặt người bọn họ cử tới trong hiện thực, hai bên cùng quyết định một vài quy tắc không quấy nhiễu lẫn nhau.”
“Theo ta thấy, chỉ sợ đây là hồng môn yến!”
Ngay từ đầu, đúng là Long Phi bị hoà bình làm cho mê muội.
Nhưng nghĩ lại thì rõ ràng người sống lại đang đào một cái hố to chờ Tô Mộ nhảy vào bên trong!
“Có phải hồng môn yến hay không không phải do bọn họ quyết định.”
Gương mặt Tô Mộ treo nụ cười bình tĩnh.
Đám người sống lại kia không xứng mời hắn tới hồng môn yến!
“Cứ làm theo ý của bọn họ.”
“Ngươi đi nói cho bọn họ ta chờ người của bọn họ ở Minh Cung.”
“Nhưng ngươi phải nói, bắt đầu từ ngoài cửa cung, những người này phải đi năm bước quỳ một lần, đi mười bước lạy một lần, vậy thì ta mới đàm phán!”
Vì chọc giận đám người sống lại đó, Tô Mộ không ngại đổ thêm ít dầu vào.
“Chuyện này!”
Long Phi nghe vậy lập tức không biết làm sao.
Tô Pháp Thần cũng quá bá đạo rồi!
Đi năm bước quỳ một lần, đi mười bước lạy một lần, sao những người sống lại đó có thể thoả hiệp?
“Có phải hơi…”
“Ta muốn làm đám người đó tức giận, vậy thì người của bọn họ mới tới nhiều được!”
Long Phi chưa nói xong thì Tô Mộ đã tự tin mở miệng.
Đối với những người sống lại đó, mình trước nay chưa từng khách sáo.
“Ta hiểu rồi!”
Long Phi gật đầu đồng ý.
“Có cần ta dẫn người về Hoa Đô giúp ngươi không?”
Nhưng Long Phi vẫn cảm thấy hơi băn khoăn.
Nếu người sống lại đưa ra lời mời đàm phán hoà bình thì chắc chắn sẽ đến khi có sự chuẩn bị.
“Không cần.”
Tô Mộ khẽ lắc đầu.
Nếu thật sự có lão tổ người sống lại tới, dù Long Phi mang bao nhiêu người đến đều sẽ chỉ trở thành pháo hôi.
“Haiz!”
Nghe thấy hai chữ này, Long Phi thở dài.
Biểu cảm trên mặt hắn tràn đầy bất đắc dĩ, hổ thẹn và không cam lòng.
“Có chuyện gì cần hỗ trợ cứ gửi tin nhắn cho ta, cho dù chết, ta cũng sẽ làm được.”
Trước khi rời khỏi đây, vị Long đội trưởng này để lại một câu.
Tô Mộ nhìn bóng dáng của hắn nhưng không nói gì.
Hắn không cần bất cứ sự trợ giúp nào của vị Long đội trưởng này, cũng không cần hắn bán mạng.
Đối với những người chơi bình thường đó, mình không chỉ là “Pháp Thần” trong miệng bọn họ.
Dù là với những người sống lại đó thì bây giờ hắn…
Chính là Chân Thần!
Không phải hắn bành trướng, cũng không phải nằm mơ.
Dựa vào thuộc tính hiện giờ của Tô Mộ, dù lấy riêng thuộc tính nào ra cũng tuyệt đối có thể làm những lão tổ người sống lại đó hô to: Thần!
Còn có gần bốn trăm triệu HP kia nữa.
Cho dù có mười lão tổ người sống lại tới cùng phát động công kích, chỉ sợ một xíu máu cũng không đánh được.
“Đi mua sắm đi!”
Dùng trường bào hoa lệ che lại khuôn mặt của mình, Tô Mộ bước vào trong thành.
Trong Vương thành đã không còn vệ binh tuần tra, hắn nhẹ nhàng đi tới khu thương mại.
So với những vệ binh kia thì những NPC thương nhân này sẽ không kiểm tra thân phận của hắn.
Đặc biệt là sau khi Tô Mộ lấy sau bó lớn đồng vàng rực rỡ, đôi mắt của các thương nhân đều nhìn chằm chằm.
“Linh kiện công trình tinh vi?”
“Mua!”
“Vật phẩm ma pháp trị giá một triệu đồng vàng?”
“Mua!”
“Mua mua mua!”
Phú khả địch quốc, Tô Mộ hận không thể quét sạch toàn bộ khu thương mại.
Nhưng có vài thứ đúng là không cần sử dụng đến, mua cũng không có ý nghĩa gì.
Sau khi tiêu mấy chục triệu đồng vàng, Tô Mộ thắng lợi quay về.
Tiếp theo đó là bắt đầu vùi đầu chăm chỉ làm việc.
“Phát huy trình độ đại sư toàn năng của ta, phòng thí nghiệm nơi này bắt buộc phải là mạnh nhất!”
“Thậm chí ta có thể làm ra dụng cụ chữa trị huân chương của Thần.”
“Lại làm thêm một đài luyện kim tự động nữa?”
Ý tưởng của Tô Mộ rất tốt.
Đây cũng là điểm được cộng thêm khi các nghề nghiệp đều đạt tới cấp đại sư.
“Sau khi hoàn thành phòng thí nghiệm, ta có thể bắt đầu thử nghiên cứu thứ đồ chơi này.”
Tô Mộ lấy tất cả đồ trong thanh vật phẩm ra, hắn chú ý tới viên pháp cầu cấm kỵ kia.
Kỹ năng cấp Thần có được quá nhiều, mình thật sự đã quên viên pháp cầu cấm kỵ này.
Hy vọng nó có thể mang đến niềm vui bất ngờ cho mình.

Ở nơi nào đó.
Vô số tia sét pháp tắc rơi xuống.
“Cạch!”
Tiếng xích sắt va chạm không ngừng vang lên.
“Càng ngày càng yếu!”
“Những pháp tắc đó đều bị mài mòn rồi ư?”
“Có người đang tăng tốc tiến trình sống lại?”
Một người phát ra tiếng gào rống trầm thấp.
Biểu cảm trên mặt hắn cực kỳ hưng phấn.
Lực pháp tắc yếu đi có nghĩa là ngày sống lại đến trước ngày hẹn.
“Thời đại số liệu hoá sắp tới rồi!”
Người này vẫn đang rống giận.
“Một khi thời khắc đó đến, những xích sắt này sẽ không thể trói buộc ta được nữa!”
“Những người được gọi là chư thần cũng sẽ tái hiện.”
“Ta muốn dọn sạch tất cả chướng ngại, phá vỡ pháp tắc của trò chơi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận