Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 689: Gia tộc Thượng Quan. (2)

Cả kho tàng hoàng kim lập tức bị ánh sáng vàng rực rỡ bao phủ hoàn toàn
Nếu không phải đã đeo kính râm công trình thì chẳng may ánh sáng này sẽ thật sự sáng đến khiến mắt bị mù.
Khi ánh sáng trên sáu mảnh huân chương đạt đến độ cường thịnh nhất thì chúng nó cùng nhau rót vào trong quyền trượng Pháp Thần.

Thế giới vị diện.
Trong lãnh địa của một gia tộc.
“Ngươi nói gì? Phong tộc và Mặc tộc đã bị tiêu diệt? Tên thế giới hiện thực kia sắp đánh đến cửa à?”
“Các ngươi không phải đang nói đùa chứ?”
Mấy lão tổ nhìn cửu trưởng lão của gia tộc Nam Cung, nhíu chặt mày.
Không phải là bọn họ không tin, mà thật sự là tất cả những điều này không thể tưởng tượng được.
Một tên thổ dân thế giới hiện thực đánh vào vị diện, liên tục tiêu diệt tất cả gia tộc của một châu?
“Đây là ta tận mắt chứng kiến!”
Giọng điệu của cửu trưởng lão của gia tộc Nam Cung trầm trọng.
“Trời sập rồi!”
“Lại có người ngông cuồng như thế!”
Phần lớn lão tổ đều giận đến không thể kiềm chế được.
“Theo lý thì tên kia hẳn đã đến địa giới này rồi.”
“Hắn từ từ còn chưa ra tay hẳn là có điều kiêng kỵ.”
Cửu trưởng lão lên tiếng lần nữa.
Nơi mà hắn ở chính là gia tộc Thượng Quan, một trong hai gia tộc hùng cứ một châu.
So với Phong tộc và Mặc tộc thì thực lực của gia tộc Thượng Quan không chỉ tốt hơn một chút.
Có thể nói Phong tộc và Mặc tộc gộp lại với nhau cũng không bằng gia tộc Thượng Quan!
“Nam Cung huynh nói không sai, gia tộc Thượng Quan ta, nào phải là Phong tộc hay Mặc tộc có thể sánh bằng!”
“Nếu thằng nhóc kia thực dám tấn công gia tộc Thượng Quan ta, cần gì viện binh, nhất định sẽ khiến hắn có đi không về!”
“Có vị tổ tông của tộc ta ở đây, thì vùng đất này chính là lôi trì mà hắn không thể vượt qua!”
Nghe thấy lời của Cửu trưởng lão, mọi người trong gia tộc Thượng Quan sôi nổi lên tiếng.
Thực lực chính là sức mạnh.
Mặc dù bọn họ kinh ngạc với sự sụp đổ của một số gia tộc như Phong tộc và Mặc Tộc, nhưng bọn họ không cho rằng mình sẽ dẫm lên vết xe đổ.
“Cho dù thằng nhóc đó không dám ra tay đối phó Thượng Quan gia, chúng ta cũng không thể bỏ mặc không quản.”
“Ý của vị lão tổ tông của tộc ta chính là chiêu mộ người của các tộc, hình thành một mạng lưới lớn, tìm cho ra cái thằng nhóc đó!”
Cửu trưởng lão cũng không phản thể diện của Thượng Quan gia, mà là thuận theo lời của mọi người, nói.
“Đó là đương nhiên.”
“Nhưng ta vẫn cần bàn bạc với lão tổ tông.”
Mọi người trong Thượng Quan gia không bày tỏ thái độ ngay lập tức.
Trong vị diện này, ân oán giữa các tộc không nhiều thì ít.
Những gia tộc bị đuổi tới những vùng đất hoang nghèo nàn, càng có ý kiến đối với những đại gia tộc chiếm giữ vùng đất đai trù phú.
Mọi người trong Thượng Quan gia cũng thấy như vậy với Nam Cung gia.
Bọn họ có thể đối phó với tên thổ dân đến từ Thế giới hiện thực, nhưng tuyệt đối sẽ không nghe theo mệnh lệnh của gia tộc Nam Cung.
“Mọi người, sự tình trọng đại, có thể tạm thời bỏ qua ân oán giữa chúng ta sang một bên hay không?” Cửu trưởng lão nghiêm túc nói.
“Cửu trưởng lão, mời về cho, Thượng Quan gia ta tự có quyết định về chuyện này!”
Chính vào lúc này, một giọng nói già nua vang lên.
Sắc mặt của Cửu trưởng lão liền thay đổi, vội vàng khom người: “Ta hiểu rồi!”
Cửu trưởng lão không ngoảnh đầu lại, chỉ để lại một câu.
Sau khi hắn rời đi, một đứa trẻ xuất hiện trước mặt các vị lão tổ của Thượng Quan gia.
“Tham kiến lão tổ tông!”
Các vị lão tổ cùng hành lễ.
Một nhóm người ông già tuổi ngoài sáu mươi hành lễ với một đứa trẻ, cảnh tượng này dù nhìn thế nào cũng thấy có hơi buồn cười.
“Các ngươi nghĩ sao?”
Đứa trẻ hỏi, giọng nói của nó lộ ra những thăng trầm không phù hợp với độ tuổi đó.
“Nam Cung Vụ nói hẳn là thật, nhưng hắn tập hợp các châu để bao vây bắt lấy người của Thế giới hiện thực nhất định là có mưu đồ khác.”
“Ta cũng nghĩ như vậy, người ở Thế giới hiện thực đó nhất định có bí mật!”
Hai vị lão tổ lần lượt lên tiếng.
“Ừm!”
Đứa trẻ gật gật đầu vẻ hài lòng.
“Có thể tiêu diệt Phong tộc cùng Mặc tộc, thực lực của người ở Thế giới hiện thực đó thật không thể khinh thường.”
“Trên người hắn nhất định có thừa kế một loại lực pháp tắc nào đó mới có được sức mạnh lớn như vậy.”
“Nếu có thể giết chết hắn, vậy thì bí mật này sẽ thuộc về Thượng Quan gia chúng ta rồi!”
Trên thế giới này không có đồng minh vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là mãi mãi.
Nam Cung gia tộc đã có một kế hoạch rất tốt, Thượng Quan gia cũng chẳng nhượng bộ.
Đứa trẻ nở một nụ cười non nớt trên khuôn mặt.
“Vẫn còn có một điểm, thằng nhóc kia ‘quét sạch’ những gia tộc đó, nhất định thu được đống bảo vật của những gia tộc đó.”
“Huân chương của Thần trong tay hắn, chỉ e là đã hơn năm mảnh rồi!”
Giọng nói đầy thăng trầm đó rõ ràng có sự tham lam.
“Đúng vậy, làm sao mà ta lại có thể quên chuyện này cơ chứ!”
“Ở trong vị diện, Huân chương của Thần không thể dung hợp thành một, thằng nhóc kia cầm cũng vô dụng, nhất định sẽ giữ trên tay, đợi trở về Thế giới hiện thực sẽ lại dùng!”
“Như vậy thì, chỉ cần chúng ta có thể giết chết thằng nhóc đó, tất cả Huân chương của Thần ấy cũng sẽ thuộc về tộc ta rồi!”
Những lão tổ khác cũng lộ ra vẻ tham lam trên mặt.
Đây chính là bản chất của con người!
“Tập hợp tất cả người trong gia tộc, phái tất cả người đi.”
“Chỉ cần thằng nhóc kia không giữ được bình tĩnh, chúng ta sẽ có thể nắm bắt được vị trí của hắn.”
“Các người chuẩn bị sẵn sàng, cùng ta ra tay!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận