Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 864: Thành chủ đại nhân”hy sinh vì nghĩa” (2)

Quanh người hắn được vô số lôi đình bao phủ, uy thế phát ra từ trên người đã vượt qua con Lôi Đình Cự Thú kia.
“Ầm ầm ầm!”
Hắn vung móng vuốt to lớn, một tia sét bay về phía thành chủ thành Ngự Thiên đang chạy trốn.
“Sao có thể?”
Uy năng của lôi đình làm thành chủ thành Ngự Thiên trợn tròn mắt.
Mẹ nó, con này mới là Lôi Đình Cự Thú thật sự đúng không?
Vậy thứ nằm trên mặt đất là gì?
“Bùm bùm!”
Tia sét cũng không cho thành chủ thành Ngự Thiên thời gian tự hỏi.
“Ngăn cản nó cho ta!”
Cuồng phong trên người hắn biến thành một lá chắn gió, căng da đầu chịu đựng thế công của tia sét.
“Grừ!”
Nhưng đây chỉ là bắt đầu.
Trên cơ thể Tử Long bùng nổ lôi quang đầy trời
“Bùm!”
Tử Long không hề nương tay, hắn muốn lấy mạng vị thành chủ đại nhân này.
Từng tia sét liên tục rơi xuống trên người thành chủ thành Ngự Thiên.
“Đáng chết!”
So với Tử Long đã hoàn toàn nắm giữ pháp tắc hệ lôi thì độ khống chế của thành chủ thành Ngự Thiên với pháp tắc hệ phong không được như thế.
Sau khi chiến đấu một lúc, lượng HP của hắn nhanh chóng giảm xuống và bị thương nặng.
“Ngươi không thể làm vậy với ta, ta chính là thành chủ thành Ngự Thiên!”
“Nếu Thiên Chi Long biết được hành động này của ngươi, chắc chắn hắn sẽ trách tội ngươi!”
Đường lui bị thú Xích Diễm và năm Chiến Sĩ Xương Khô phong tỏa, thành chủ thành Ngự Thiên đã rơi vào đường cùng.
Hắn chỉ có thể không ngừng hét to với Tô Mộ.
“Vậy nếu hắn không biết thì sao?”
Tô Mộ cười nhạt, hỏi một vấn đề làm thành chủ thành Ngự Thiên không trả lời được.
Hắn tự tiện rời khỏi thành Ngự Thiên, đừng nói là Thiên Chi Long, cho dù là người trong thành Ngự Thiên cũng không biết.
“Là Thiên Chi Long đại nhân phái ta tới, sao hắn có thể không biết?” Thành chủ thành Ngự Thiên chỉ có thể một mực chắc chắn.
“Hì hì!”
Tô Mộ nhếch miệng cười, biểu cảm trên mặt lại mang theo sự nghiền ngẫm.
“Cho dù hắn thật sự phái ngươi tới thì sao?”
“Chúng ta chiến đấu với Lôi Đình Cự Thú, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, thành chủ đại nhân không may bị nó giết chết vì để bảo vệ ta.”
“Cũng vì thành chủ đại nhân hy sinh vì nghĩa, mới làm ta có cơ hội chém chết con Lôi Đình Cự Thú đó!”
Lời nói của Tô Mộ cũng làm vẻ mặt của thành chủ thành Ngự Thiên tái đi.
“Thiên Chi Long chính là một con cáo già, ngươi cho rằng hắn sẽ tin lời ngươi nói à?” Ánh mắt hắn trở nên âm trầm, gào thét.
“Ta chính là dũng sĩ trong truyền thuyết, nếu hắn không tin ta thì sẽ đưa thứ đồ chơi này cho ta chắc?”
Giọng điệu của Tô Mộ vẫn bình thản, hắn lấy viên Chân Thần châu ra.
Sau khi nhìn thấy thứ này, thành chủ thành Ngự Thiên mở to mắt.
Hiển nhiên sức hút của thứ này đủ để vượt qua tất cả mọi thứ.
“Nói đi, người tới cùng ngươi trốn ở đâu?”
Tô Mộ lại mở miệng.
Mình và Hiên Viên vẫn luôn quan sát, nhưng lại không hề phát hiện ra kẻ ẩn mình trong bóng tối ở đâu.
Không ai biết rõ kẻ địch này có tồn tại không hơn thành chủ thành Ngự Thiên.
“Ta không biết ngươi đang nói gì cả!”
Thành chủ thành Ngự Thiên nghe vậy khuôn mặt rõ ràng đã thay đổi, nhưng vẫn tỏ ra có chết cũng không thừa nhận.
“Vậy mời thành chủ đại nhân lên đường trước vậy.”
“Không biết là bạn của ngươi có ra cứu ngươi không?”
Tô Mộ nhấn mạnh.
“Ầm ầm ầm!”
Tử Long ngầm hiểu, tiếng sét càng thêm vang dội.
“Ta nói, tên đó ở gần đây, ta bị hắn mê hoặc.”
“Ngươi không thể giết ta, cho dù ta có tội cũng chỉ có Thiên Chi Long đại nhân mới có thể phán xử ta!”
Đối mặt với uy hiếp tử vong, đồng minh vốn yếu ớt lập tức tan rã.
Thành chủ thành Ngự Thiên lựa chọn nhượng bộ, nhưng vẫn dùng Thiên Chi Long gây áp lực cho Tô Mộ.
“Tên chó má này!”
Cùng lúc đó, một tiếng gầm tức giận vang lên.
“Vù!”
Giọng nói đó vừa vang lên, một mũi tên hỏa diễm đã bay đi.
“Hử?”
Nhưng mũi tên này lại thất bại.
Người ẩn mình trong bóng tối cũng không ngu xuẩn, hắn cố ý tức giận hét lên, trên thực tế chính là để đánh lạc hướng Tô Mộ và Hiên Viên.
Ở hướng ngược với hướng vang lên giọng nói, một bóng dáng đang nhanh chóng chạy trốn.
“Luồng lực lượng này là?”
Tô Mộ nhíu mày.
Hắn cảm giác được một luồng lực lượng”hắc ám” từ trên người người đang chạy trốn kia.
“Khó trách trốn giỏi như vậy!”
Tuy không biết vì sao đối phương có được sức mạnh hắc ám, nhưng Tô Mộ chỉ có một tôn chỉ duy nhất với người có được sức mạnh hắc ám.
Giết!
Tô Mộ không vội vàng đuổi theo, hắn đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
Dựa vào thực lực của Hiên Viên và Tử Long, hai người hoàn toàn có thể đối phó được con BOSS cấp Chân Thần hệ thổ kia.
Mình hoàn toàn có thể chia binh làm hai đường.
Mình vừa có thể giao Chân Thần châu cho Hiên Viên, để hắn hấp thu pháp tắc hệ thổ.
Mình thì đi theo kẻ giấu trong bóng tối, bắt hết đám phiền phức”bọn chúng” trong một lưới!
“Ta đi kích hoạt tháp Dũng Sĩ kia trước, nơi này giao cho ngươi.”
“Sau khi giải quyết người này, ngươi cầm Chân Thần châu đi giải quyết con BOSS hệ thổ rồi chờ ta ở đó!”
Tô Mộ nhanh chóng dặn dò Hiên Viên.
“Chủ nhân yên tâm!” Hiên Viên nghiêm túc gật đầu trả lời
Tô Mộ nở một nụ cười tin tưởng rồi giao Chân Thần châu cho Hiên Viên, thân hình đột nhiên biến mất.
Hiên Viên cất Chân Thần châu đi, ngay sau đó kéo dây cung trong tay, nhắm chuẩn thành chủ thành Ngự Thiên trên không trung.
“Vèo!”
Một mũi tên hỏa diễm phá không bay đi.
“Ầm ầm ầm!”
Tiếng sấm đáng sợ cũng vang lên.
Cả thú Xích Diễm và Chiến Sĩ Xương Khô cũng lao lên.
Tám đấu với một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận