Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 480: Dự định của Tô Mộ.

Nhưng cụ thể nên thao tác như thế nào, trước mắt hắn vẫn tìm chưa ra thấy manh mối.
Có lẽ chỉ có chờ sau khi thu được huân chương của Thần hoàn chỉnh, mới có thể biết được!
“Xem những tên kia bạo cho ta thứ tốt gì!”
Tô Mộ nhanh chóng lóe lên, nắm trong tay năm thứ rơi xuống từ pháp sư sa đọa.
“Tốt!”
Vận may không tệ, tổng cộng là năm món trang bị pháp sư, vừa vặn gom thành một bộ đồ.
‘Bộ đồ của pháp sư sa đọa (5/5)’
‘Hiệu quả bộ đồ 1: công kích ma pháp bao trùm lực Ám Ảnh, tạo thành sát thương bằng trí lực x200%.’
‘Hiệu quả bộ đồ 2: Ma pháp xuyên thấu +5%’
Tô Mộ không xem thuộc tính cụ thể, nhưng thuộc tính của bộ đồ thất giai sẽ không thấp.
Sau khi đổi, thể chất nhiều hơn một ngàn điểm, tinh thần nhiều hơn một ngàn điểm, trí lực thì không có thay đổi gì.
Cộng thêm hiệu quả của bộ đồ, tổng thể tăng lên không nhỏ.
Tô Mộ nhìn về phía cột thuộc tính.
Sức mạnh 6508, Thể chất 6446 (+2500), Nhanh nhẹn 6988, Tinh thần 7714 (+6000), Trí lực 8710 (+7000)
Chỉ mặc trang bị mà thuộc tính đã tăng lên, cũng đã có thể nói là xa hoa.
Nếu mang bộ trang bị trên người hắn về hiện thực, cho dù cho một người chơi cấp một, cũng có thể biến thành tồn tại có sức chiến đấu trên đỉnh Kim Tự Tháp.
“Dựa theo lời nói của pháp sư sa đọa vừa rồi, trong tháp Sa Đọa có một vạn pháp sư sa đọa, còn có sứ giả trấn tháp và Chúa Tể Sa Đọa.”
“Hiện tại, ta có thể đối phó với những người đó không?”
Có được thuộc tính như vậy nhưng Tô Mộ vẫn không quá chắc chắn.
Mấy pháp sư sa đọa gác cửa vừa rồi tuy rằng yếu, nhưng sát thương tạo thành với hắn cũng không thấp.
Nếu thật sự bị một vạn pháp sư sa đọa cùng nhau công kích, hắn chỉ có mở ra kỹ năng Bất Tử mới có thể chịu đựng được.
Càng đừng nói trong tháp Sa Đọa còn có tồn tại mạnh mẽ hơn!
Danh tiếng Chúa Tể Sa Đọa kia, nghe có vẻ khá mạnh mẽ!
Mình hắn bây giờ, có thể giao đấu với tồn tại như vậy được sao?
“Những pháp sư sa đọa kia không qua đây được, nếu ta thật sự đi qua, bọn họ nhất định sẽ dốc toàn lực hành động!”
“Đến lúc đó, ta sẽ gặp nguy hiểm!”
Tô Mộ không tự tin mù quáng.
Sức mạnh được xây dựng trên cơ sở so sánh.
Nếu hiện tại để cho hắn chạy đến trước mặt Tà Thần, tên kia tuyệt đối có thể giết hắn trong giây lát!
Tô Mộ nhớ tới thái độ của đảo chủ phòng tuyến số 2.
Khi hắn nói muốn phá hủy tháp Sa Đọa, vẻ mặt khinh thường của nàng hình như đã sớm nói rõ vấn đề.
“Hiện tại không có cơ hội, không có nghĩa là sau này không có cơ hội!”
Tay nắm tấm bản đồ kia, Tô Mộ hít sâu một hơi.
Tháp Sa Đọa ở ngay đó!
Có tấm bản đồ này, hắn muốn đi lúc nào cũng được.
“Luyện cấp trước rồi nói sau, tối thiểu tất cả thuộc tính đều tăng tới một vạn điểm!”
Nhìn một vài sào huyệt ma vật được đánh dấu trên bản đồ, Tô Mộ tạm thời đặt tháp Sa Đọa sang một bên.
Giờ phút này, quét sạch toàn bộ hành lang Hắc Ám, nghiễm nhiên trở thành mục tiêu hàng đầu của hắn.
“Chỗ này có đánh dấu quặng ma tinh, xem chừng là một nơi tốt!”
“Càn quét nơi này trước đi!”
Tô Mộ nhìn về bên trái phía dưới bản đồ.
Trên đó có đánh dấu một vách đá khổng lồ.
Xung quanh vách đá sinh trưởng một số tinh thể kỳ lạ.
Canh giữ cái chỗ này chính là ma vật hút máu giống như Nguyệt Bạch.
Còn có một điểm làm cho Tô Mộ tương đối để ý.
Phía trên vách đá này có thể dẫn thẳng lên mặt đất.
“Trước tiên đánh chết ma vật nơi này, khai thác toàn bộ quặng, sau đó nhìn xem vách đá này dẫn tới vị trí nào trên mặt đất.”
“Lần sau ta có thể trực tiếp bay vào từ nơi đó!”
Dựa theo đánh dấu trên bản đồ, Tô Mộ nhanh chóng hành động.
...
Thực tế.
Thành phố SY.
Ở đây rất gần biển nên có rất nhiều nơi có thể nhìn ra xa đại dương.
Nhưng sau khi thế giới thay đổi, rất nhiều người mất đi tâm trạng ngắm biển.
Ở vị trí của một quần đảo, một nhóm các tòa nhà không biết tên đang chậm rãi nổi lên từ dưới đáy biển.
Xem từ hình thức kiến trúc này, không có bất cứ sách cổ nào ghi chép lại!
Mê Uyên Hắc Ám.
Tô Mộ lấy hết huỳnh thạch trên đầu năm pháp sư, sử dụng công trình học chế tạo ra một “Người máy đèn pin”.
Năm viên huỳnh thạch phát ra ánh sáng mạnh hơn hỏa cầu.
Hơn nữa loại huỳnh thạch này sẽ không bị bóng tối cắn nuốt, hiệu quả chiếu sáng càng tốt.
“Dựa theo ký hiệu trên bản đồ, trên những đường giao thông này đều có ký hiệu đặc biệt, có thể phân biệt được!”
Tô Mộ bắt đầu quan sát những đường giao thông kia.
Đúng như dự đoán, có một số nơi khác biệt trên vách núi.
Đương nhiên, nếu không có bản đồ, cho dù phát hiện ra những khác biệt này cũng không có kết quả.
Sau khi hiểu rõ phương hướng, Tô Mộ sải bước.
Trong bóng tối, không chỉ cảm giác phương hướng, mà ngay cả cảm giác thời gian trôi qua cũng bị mất đi.
Một khi tiến vào nơi này, sẽ rơi vào vòng tuần hoàn bóng tối vô tận.
Nếu không phải mấy pháp sư sa đọa kia đưa bản đồ tới, hiển nhiên Tô Mộ sẽ mất rất nhiều thời gian ở trong này vì mất phương hướng.
“Đến rồi!”
Qua một thời gian ngắn, Tô Mộ đi tới cuối lối đi phía dưới bên trái.
Đây là một hẻm núi mở.
“Tường lửa!”
Tô Mộ giơ pháp trượng lên, phóng ra một bức tường lửa về phía vách đá.
Nơi này đã không thuộc về hành lang Hắc Ám, những ánh lửa kia cũng không bị ảnh hưởng.
Thấy rõ hoàn cảnh phía trên, Tô Mộ mở ra đôi cánh hỏa diễm.
“Xì xì!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận