Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 825: Pháp tắc Chân Thần?

Nhất là kỹ năng ẩn nấp kia, cũng làm cho Tô Mộ nảy ra một cái ý nghĩ.
“Đến cả Thần Chủ cũng không thể thăm dò, cũng chính là nói, mở kỹ năng này ra, ta có thể ở trong khu vực bóng tối tuỳ ý dò xét rồi?”
“Học thôi!”
Tô Mộ quyết đoán học hai kỹ năng này.
Thu đôi cánh hoả diễm lại, Tô Mộ trốn vào trong bóng tối.
Ngay lúc cả người hắn biến mất, thị giác trước mắt cũng phát sinh thay đổi.
Đó là một mảng bóng tối vô tận!
Người ở trong đó, Tô Mộ không có cảm nhận được luồng lực cắn nuốt lúc trước.
Sau khi dùng kỹ năng này, mình hình như đã không còn chịu ảnh hưởng của lực hắc ám nữa.
“Đây mới là chỗ mạnh của kỹ năng này!”
Tô Mộ hít sâu một hơi, liếc nhìn phòng tuyến số 1 ở phía sau.
Lấy ra tấm bản đồ mình tự chế tạo, sau khi đánh dấu vị trí chỗ này xong, hắn đi về phía nơi sâu trong đất đen.
Sau khi biết được giết chết BOSS cấp Chân Thần có thể nhận được lực pháp tắc, Tô Mộ nói cái gì cũng phải làm cho thanh tiến độ này đầy!
Về phần con rắn đen cấp Thần Chủ chưa biết kia.
Dù sao đối phương cũng không nhìn ra sự ẩn nấp của mình, coi như không đánh lại, cũng có thể toàn thân trở ra.
Còn nếu như có thể địch nổi.
Vậy thì giết luôn thôi!
...
Tầng một tháp Thần.
“Phù!”
Một thiếu niên đang thở mạnh ra.
Bên cạnh hắn đặt một trường cung loé ra ánh sáng vàng.
“Gào!”
Lại một tiếng gầm nhẹ vang lên, rõ ràng mang theo một tia mệt mỏi.
“Tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, nơi này nguy hiểm hơn nhiều so với chúng ta nghĩ.”
Hiên Viên sờ sờ đầu của Tử Long, âm thanh nói ra hơi có vẻ dồn dập.
Nơi hắn đang ở, khắp nơi đều là cây lớn chọc trời ngã xuống.
Không chỉ như thế, trên đất còn có từng con từng con ma vật thân hình to lớn nằm đó.
Những ma vật này bề ngoài không giống nhau, cho dù đã chết rồi, trên người vẫn toả ra một luồng hơi thở đáng sợ như trước.
Không còn nghi ngờ, cấp bậc của đám ma vật này dường như đều đạt tới cấp Thần.
Hiên Viên nghỉ ngơi một lát, đứng dậy, đi đến bên cạnh những ma vật đó.
Giống y như trong game Thần Đồ, sau khi đám ma vật này chết đi, bên cạnh thi thể đều rơi ra vầng sáng.
“Tử Long!”
Hiên Viên lấy mấy ma hạch rơi ra kia, toàn bộ ném hết qua chỗ Tử Long.
Tiểu tử đó há miệng lớn ra, không bỏ sót cái nào.
Sau khi nuốt xuống ma hạch kia, cơ thể của nó rất nhanh xảy ra biến hoá.
Khí thế của cự long liên tục tăng lên, cơ thể to lớn cũng nổi lên một trận hoa văn lôi điện.
Tử Long tăng giai rồi!
Hiên Viên vẻ mặt tươi cười, sửa sang lại những chiến lợi phẩm thu hoạch được kia.
Cùng với việc giết chết những ma vật này, hắn cũng cướp đoạt được không ít Thần lực.
Nơi này, đơn giản chính là một thiên đường luyện cấp!
Cả vùng đất màu đen, nơi sâu của khu cấm.
Tô Mộ trốn vào trong bóng tối, không hề chịu ảnh hưởng của vật chất màu đen.
“Kỳ lạ quá, ngay cả một con ma vật cũng không gặp phải?”
“Nơi này rốt cuộc là tình hình gì?”
Điều khiến hắn kinh ngạc chính là đi đường lâu như thế, ngoại trừ cảnh tượng liên miên bất tận ra thì kẻ địch trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện.
“Là tốc độ lên đường của ta chậm à?”
Tô Mộ gãi đầu.
Dưới trạng thái Ẩn Nấp, mình chỉ có thể đi bằng chân, quả thật không thể so được với tốc độ cực nhanh của đôi cánh hỏa diễm.
“Đôi Mắt Thần Thị cũng không có bất kỳ phát hiện gì.”
“Không loại trừ những tên kia núp trong đất đen!”
Trong lòng đất, Tô Mộ không dám khinh thường, tiếp tục thăm dò phía trước.
Toàn bộ hoàn cảnh không gian càng thêm đè nén.
Tất cả mọi thứ đều bị bóng tối bao phủ, hoàn toàn có thể dùng trạng thái đưa năm ngón tay lên cũng không thấy gì để hình dung.
Nếu không có Đôi Mắt Thần Thị thì vốn dĩ mình không thể phân biệt được phương hướng vị trí.
Không biết đã qua bao lâu, cảnh tượng phía trước cuối cùng cũng xảy ra biến hóa.
Trên mặt đất màu đen vô tận đột nhiên xuất hiện ngọn núi cao vút.
“Là núi Hắc Tinh?”
Tô Mộ mở to hai mắt.
Những ngọn núi Hắc Tinh này ước chừng cao khoảng chục nghìn mét.
Những núi Hắc Tinh phía sau cánh cửa truyền tống của Hoa Đô so với những ngọn núi này quả thật chính là một hòn đá nhỏ.
Áp lực cực lớn dâng lên trong lòng Tô Mộ.
Vật chất màu đen khó dây dưa biết bao, không ai có thể hiểu rõ hơn trong lòng hắn.
Càng không cần nói nơi này còn có một con boss cấp Thần Chủ!
“Con cự xà kia nhất định là ẩn nấp trong những ngọn núi này!”
“Chắc hẳn hắn còn chưa phát hiện ra ta!”
Dựa vào năng lực Ẩn Nấp tuyệt đối, Tô Mộ không có lui về.
Khó khăn lắm mới đến được nơi này, nhất định phải làm rõ nguồn gốc của những vật chất màu đen này rốt cuộc là gì.
“Đi!”
Tô Mộ hít một hơi thật sâu, vô cùng cẩn thận bước vào trong dãy núi Hắc Tinh này.
Một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng đột nhiên xuất hiện.
Thân là sào huyệt của boss, hắc xà đương nhiên sẽ không cố ý che giấu khí tức.
Mặc dù núi Hắc Tinh đã ngăn cách Đôi Mắt Thần Thị nhưng Tô Mộ lại có thể cảm nhận được rõ ràng.
Con hắc xà kia chính là ở dưới chân của mình!
Điều này khiến cho hắn mỗi lần bước một bước đều lộ ra vẻ vô cùng cẩn thận.
Sau khi đi được một khoảng thời gian, loại cảm giác đó vẫn rõ ràng như cũ.
“Thân thể của tên này rốt cuộc to lớn đến mức nào? Nhãn cầu Tà Thần kia cũng không sánh bằng!”
Mặc dù Tô Mộ không biết mình đã đi được khoảng cách bao xa, nhưng chắc chắn đã khoảng mấy chục nghìn mét rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận