Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 753: Sự đe dọa của người sống lại.

“Ôi trời ơi!! Sinh thời lần nữa được nhìn thấy Tô Pháp Thần xuất hiện ở trên kênh chat...!”
“Trời không sinh ta Tô Pháp Thần, Thần Đồ muôn đời không đêm dài, chốt lại, những tên người sống lại nói Tô Pháp Thần chết rồi đâu? Hôm nay xem lão tử không phun chết các ngươi!”
“Ha ha ha, ngày hôm qua còn có người cãi với ta, nói Tô Pháp Thần vĩnh viễn cũng không thể xuất hiện nữa, giờ bị vả mặt rồi chứ gì?”
Một cái lại một cái tin tức nối liền không dứt, chẳng mấy chốc trong tất cả tin tức đều đầy dẫy một niềm vui sướng khổng lồ.
Tô Mộ chỉ phát một cái tin tức, trong nháy mắt cả kênh chat trở nên”Khắp chốn mừng vui”.
“Cung nghênh Tô Pháp Thần trở về, người sống lại mau đến đây quỳ lạy!”
“Cung nghênh Tô Pháp Thần trở về, người sống lại mau đến đây quỳ lạy!”
Không biết là người nào mở đầu, trên kênh chat rất nhanh chỉ xuất hiện một nội dung.
Giờ khắc này là lúc các người chơi thấy hãnh diện!
“Không sai biệt lắm!”
Tô Mộ lặng yên nhìn động tĩnh trên kênh chat, khóe miệng giương lên.
“Một chiêu này đủ ác đó!”
“Tô Pháp Thần, ngươi thật sự đã thể hiện được hai chữ: Mãnh liệt!”
Long Phi cùng Văn Diệu ở một bên cũng phát hiện sự”Rầm rộ” trên kênh chat, thật sự bội phục sát đất.
Gây ra động tĩnh lớn như vậy, oán khí của người sống lại cho dù có lớn hơn nữa, cũng chỉ có thể chịu đựng.
“Đi thôi!”
Nói một câu với hai người, Tô Mộ bước nhanh đi tới thành Diệu Nhật ở Cửa Bắc.
“Mau gọi người tới xem náo nhiệt đi!”
Long Phi cũng hô lên một câu với Văn Diệu, rồi theo sát phía sau.
Nhịn lâu như vậy, giờ là lúc đến phiên hắn đi nhìn chuyện cười của đám người sống lại kia rồi.
Theo Tô Mộ đi tới vị trí Cửa Bắc, nơi này đã sớm tụ tập một nhóm lớn người chơi rồi.
“Cung nghênh Tô Pháp Thần trở về!”
“Cung nghênh Tô Pháp Thần trở về!”
Tiếng gọi rung trời vang lên ầm ĩ.
Mỗi người bọn họ đều nhìn chằm chằm Tô Mộ, không ít người mắt còn ứa lệ.
“Ách!”
Trận thế to lớn như thế, thật sự khiến cho Tô Mộ có chút không kịp thích ứng.
Từ trước tới nay, hắn phần lớn đều là”Khiêm tốn làm việc”.
Nhìn một đám người chơi, Tô Mộ gật đầu ra hiệu.
Chậm rãi bước đi tới cửa thành, các người chơi rất tự giác lui sang hai bên, tránh đường cho Tô Mộ đi ra ngoài.
Đi tới dưới cửa thành, sau lưng Tô Mộ mở ra một đôi đôi cánh hỏa diễm, cả người bay lên trời.
“Đẹp trai muốn bùng nổ luôn rồi!”
“Đây chính là Pháp Thần ư, quá đỉnh rồi, ta nếu có thể đỉnh như vậy thì tốt rồi!”
“Ô ô ô, rớt nước mắt luôn, ta rốt cuộc thấy được diện mạo của Pháp Thần rồi!”
“Tô Pháp Thần, Tô Pháp Thần!”
Ngẩng đầu nhìn lên Tô Pháp Thần đứng sững ở trên tường thành kia, tiếng hô của các người chơi vang lên không dứt.
Với một mảnh tiếng hô ở nơi này, lại có nhóm lớn người chạy đến nơi này.
Một mảnh đen kịt, nhân số đông đảo.
So với số lượng người chơi của thành Diệu Nhật, số lượng của người sống lại hiển nhiên có ưu thế hơn.
Trận thế trên kênh chat lớn như vậy, đám người này hiển nhiên không thể nào thờ ơ.
Một đám thiếu chủ người sống lại đi tuốt ở đằng trước, vẻ mặt một tên so với một tên càng thêm âm trầm.
“Ta không nghĩ tới, ngươi vậy mà thật sự có thể trốn từ trong vị diện ra được, thật thủ đoạn mà!”
Thác Bạt Thiên Dũng dẫn đầu, nhìn chằm chằm vào Tô Mộ ở trên tường thành.
Hắn dùng chính là chữ “Trốn”.
Cái chữ “Trốn” này cũng là cách để che dấu của tất cả người sống lại.
“Quỳ đi!”
Tô Mộ từ trên nhìn xuống số lượng người sống lại tính bằng đơn vị hàng nghìn, giống như quân vương từ trên cao nhìn xuống.
Nói ra hai chữ cực kỳ khí phách, khiến cho sắc mặt của tất cả người sống lại đang có mặt ở đó biến đổi lớn.
“Ngươi cũng quá cuồng vọng rồi đi?”
“Có thể trốn khỏi vị diện, thật sự là mạng ngươi lớn, nhưng nếu như ngươi cho rằng như vậy là có thể trở thành kẻ địch của chúng ta, vậy quả thực chính là ngu ngốc!”
“Ngươi biết khắp mặt đất này có bao nhiêu vị diện không? Ngươi biết trong những vị diện kia có bao nhiêu lão tổ cấp cường giả không? Ngươi là đang tự chui đầu vào rọ!”
Có người không nhịn được hô lên.
Tâm tính tài trí hơn người của đám người sống lại kia, đã bị khắc vào trong xương cốt bọn họ từ lúc nhỏ rồi.
Tô Mộ thể hiện càng mạnh mẽ, những người này lại càng không có ý tứ muốn thỏa hiệp.
“Nói như vậy, mấy tên Phong Ngôn kia đều là ngươi cùng Hiên Viên liên thủ giải quyết đúng không?”
Thác Bạt Thiên Dũng hét lớn hỏi.
Bây giờ hắn coi như đã hiểu ra rồi.
Cái gì mà ba ngày sau Hiên Viên đi thẳng tới Minh Cung, đây hoàn toàn chính là cái hố to mà Tô Mộ đào sẵn!
Tô Mộ nhìn về phía Thác Bạt Thiên Dũng, cũng không có ý định trả lời vấn đề của hắn.
“Người này mới là thủ lĩnh của tất cả người sống lại sao?”
“Cũng không có gì đặc biệt!”
Đánh giá hắn mấy lần, Tô Mộ cũng không còn hứng thú nữa.
Người này thật sự là quá yếu.
“Ta cho các ngươi thời gian mười giây đồng hồ, sau mười giây, phàm là người không quỳ xuống, đều sẽ trở thành mục tiêu phải giết của ta.”
“Nhưng những người quỳ xuống, ta bảo đảm sẽ không ra tay đối với nhóm các ngươi!”
Giọng nói tràn đầy uy nghiêm lần nữa vang lên.
Lời này vừa dứt, vẻ mặt đám người Thác Bạt Thiên Dũng vô cùng khó coi.
Trên tường thành, Tô Mộ giống như là một tòa núi cao khiến cho người ta phải ngửa cổ, đè mấy vạn tên người sống lại đến nỗi không thở nổi.
Bọn họ không hề nghi ngờ lời nói của Tô Mộ.
Nhưng trong trường hợp hiện tại, nếu ai thật sự quỳ xuống, vậy thì đồng nghĩa với việc vứt bỏ hết tất cả tôn nghiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận