Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 847: BOSS đi đâu rồi? (2)

Tô Mộ đứng ở chính giữa vòng tròn, xác định tòa tháp này đã được kích hoạt thành công.
“Vậy thì chỉ còn lại bốn nơi nữa thôi.”
“Nhưng boss cấp Chân Thần của nơi này đã đi đâu rồi?”
Nhiệm vụ hoàn thành, nhưng ngược lại Tô Mộ lại đăm chiêu ủ dột.
Diệt ít đi một con boss cấp Chân Thần, mình mất đi không phải là một điểm nửa điểm!
Ma hạch của boss cấp Chân Thần không có, kỹ năng cấp Chân Thần cũng không có.
Tô Mộ đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
“Chẳng lẽ là có người đã diệt con boss này trước rồi?”
Ý nghĩ này vừa lóe lên thì Tô Mộ càng cảm thấy có khả năng.
Boss cấp Chân Thần không thể vô duyên vô cớ biến mất được.
Cứ lấy Hỏa Diễm Vương trước kia ra nói, biển lửa tương đương với đại bản doanh của nó, cho dù là cửa ải cuối cùng thì tên đó cũng không lựa chon rời khỏi.
Nếu như nói mình đến đây đã dọa boss cấp Chân Thần của nơi này sợ bỏ chạy, Tô Mộ thật đúng là không tin.
Nếu không phải là boss chạy rồi, hiển nhiên chính là bị người ta giết rồi.
“Cuối cùng là ai chứ?”
Có thể đánh chết một con boss nắm giữ pháp tắc Chân Thần, thực lực ít nhất cũng là Chân Thần nắm giữ lực pháp tắc.
“Chẳng lẽ là Thiên Chi Long?”
Tô Mộ nghĩ đến thành chủ đại nhân của thành Lăng Thiên.
“Chắc không phải là hắn.”
Nhưng nghĩ lại, người này tuyệt đối không thể nào là Thiên Chi Long.
Nếu như thật sự tên kia có thể đối phó với những con boss cấp Chân Thần này, e rằng cũng sẽ giao Chân Thần châu cho mình rồi.
“Như vậy xem ra còn có người khác đang có ý định đánh những con boss cấp Chân Thần này rồi?”
Sau khi Chân Thần châu trong tay hấp thu xong pháp tắc của thế giới Bạo Phong này, Tô Mộ giải trừ triệu hồi đối với Xích Diễm Thú và tiểu đệ Xương Khô, ko ngừng tiến tới đi về phía của thành Lăng Thiên.
Có một số câu hỏi chỉ dựa vào suy đoán là không thể có được đáp án.
Từ miệng của Thiên Chi Long, có lẽ mình có thể nắm được nhiều tin tức hơn.

Thế giới Bạo Phong.
Vốn dĩ cuồng phong gào thét hoàn toàn tiêu tán, những trụ gió vòi rồng cũng không thấy tung tích.
Sau khi Tô Mộ rời khỏi không lâu, một bóng dáng từ dưới đất chui ra.
Người này toàn thân bị đất bao phủ, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Tô Mộ rời khỏi.
“Khụ khụ!”
Hắn không ngừng ho khan, thần sắc trên mặt vô cùng nhợt nhạt.
“Chỉ xém một chút nữa thôi thì tên đó đã phát hiện ra ta rồi!”
Tiếng lẩm bẩm trầm thấp vang lên.
Người đất lê bước chân nặng nề từ từ đi về phía tòa thành kia.
Đi được một khoảng thời gian thì người này đến bên dưới của tháp Dũng Sĩ.
Sau khi xác nhận tòa tháp đã bước vào trạng thái kích hoạt, biểu cảm của hắn có một vẻ hưng phấn nói không nên lời.
“Khi tất cả tháp cao đều được kích hoạt thì lối đi thông lên tầng trên sẽ mở ra!”
“Sẽ khiến cho tên nhóc kia làm ngựa chết thay cho ta!”
“Còn có viên Chân Thần châu kia nữa, cũng là thuộc về ta!”

Thế giới Thần Đồ.
Kỳ quan mà trước đó không lâu mọi người nhìn thấy lại xuất hiện lần nữa.
Lại một trụ sáng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, chiếu rọi một nơi nào đó không biết.
“Mẹ kiếp, lại thêm một luồng, tình hình này là như thế nào?”
“Không phải sẽ làm luồng thứ hai, luồng thứ ba nữa chứ?”
“Không chừng là thật sự có, chỉ có điều là sao cột sáng này lại từ trên trời giáng xuống? Chẳng lẽ trên trời còn có phó bản gì?”
“E không phải là Tô Pháp Thần ở trên trời cập nhật bản chứ?”
Màn thảo luận sôi nổi về cột sáng thứ nhất còn chưa kết thúc thì đề tài về cột thứ hai đã theo sát phía sau.
Trong lòng của tuyệt đại đa số người chơi cũng chỉ có Tô Pháp Thần có thể làm ra trận chiến lớn như thế.

Mặt đất màu đen, bên ngoài phòng tuyến số 1.
Mấy bóng dáng màu đen muốn bước vào trong thành.
“Đùng đùng lốp bốp!”
Tia sét pháp tắc liên tục rơi xuống, cản trở bước chân của bọn chúng.
Nhưng những bóng đen này hoàn toàn không có ý dừng lại.
“Xì!”
Pháp tắc vô tình, một bóng đen lập tức bị đánh tan.
Những bóng đèn khác nhân cơ hội tiến về phía trước, rõ ràng đã sớm có dự định bị hủy diệt.
“Đùng đùng bốp bốp!”
Lại là pháp tắc liên tục rơi xuống, tất cả bóng đen toàn bộ tiêu tán.
Mặc dù bọn họ đã trả cái giá thảm khốc cũng không có cách nào bước vào trận truyền tống trong nội thành.
“Gừ!”
Ở nơi sâu của vùng đất màu đen, đầu rắn khổng lồ lần nữa xông ra, phát ra tiếng gầm thét tức giận.
Nó kéo thân thể vô cùng to lớn quanh quẩn tới lui trên những ngọn núi Hắc Tinh kia.
Chính trong lúc này, một âm thanh vang lên.
“Ngăn cản tên kia lại!”
Thân là cự xà màu đen cấp Thần Chủ, sau khi nghe thấy giọng nói ra lệnh này lại hết sức cung kính cúi đầu của nó xuống.
Cùng lúc đó, những ngọn núi Hắc Tinh xung quanh bắt đầu tiêu tán với tốc độ cực nhanh, hóa thành vô số vật chất màu đen.
Dưới sự khống chế của loại sức mạnh nào đó, những vật chất màu đen này tụ tập lại với nhau, tạo thành một cây trụ thông thiên hướng lên trên.
Toàn bộ núi Hắc Tinh đều biến mất.
Trụ thông thiên màu đen không ngừng vươn lên phía trên, dường như là muốn đi thông đến nơi nào đó.
Nhưng vật chất màu đen do những ngọn núi hắc tinh kia phân giải ra còn thiếu rất nhiều.
Chính trong lúc này, một giọt chất lỏng màu đen rơi trên bề mặt của cây trụ đó.
Một giây sau, cây trụ này lần nữa vươn dài ra khoảng chục nghìn mét.
Cự xà màu đen bắt đầu chuyển động, quanh quẩn đi lên dọc theo trụ thông thiên khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận