Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 440: Ma pháp xuyên thấu.

Một trang bị cực phẩm, chẳng qua cấp bậc của trang bị vẫn hơn cấp hiện tại của Tô Mộ.
Hắn thu dây chuyền vào, cũng không vội vã.
Đối với hắn, loại chuyện như thăng cấp rất đơn giản.
“Xem thử BOSS rơi ra thứ gì!”
Không chạm vào đồng vàng trong rương, Tô Mộ đi về phía xác chết của Vong Giả Điêu Tượng.
Đồ BOSS cấp Vương rơi xuống, chắc sẽ không kém hơn rương báu này

Trong mê cung.
Theo tường lửa biến mất, Mặc Tâm đang tiến vào hết tốc lực.
Động tĩnh ở nơi xa đã biến mất, điều này nói rõ trận chiến hẳn đã đi đến hồi kết.
Mặc dù thấy được sức mạnh của Tô Mộ, nhưng Mặc Tâm vẫn không nghĩ Tô Mộ có thể giải quyết con BOSS kia.
Lúc này hắn chỉ có một suy nghĩ.
Chiếm của hời!
Cho dù Tô Mộ thật sự giải quyết được con BOSS cấp Vương kia thì vẫn phải cần đến hắn mở khóa, chẳng phải vậy sao ?
Vừa chạy Mặc Tâm vừa không ngừng lẩm nhẩm.
“Đã nói rồi đấy mỗi người một nửa, ngươi nên chờ ta!”
‘Ngươi nhận được Vong Linh Điêu Tượng!’
‘Ngươi nhận được cự kiếm Vong Linh!’
‘Ngươi nhận được kỹ năng: Cự Đại Hóa!’
‘Ngươi nhận được Bản Giáp Vong Giả!’
Đứng cạnh thi thể BOSS cấp Vương, ô túi đồ của Tô Mộ có thêm bốn món đồ.
Hai trang bị chiến sĩ, thuộc tính có thể nói là hàng đầu.
Còn có một kỹ năng và một vật phẩm.
Nằm ngoài ý muốn của Tô Mộ chính là tác dụng của vật phẩm kia.
‘Vong Giả Điêu Tượng: sử dụng khi sắp chết, có thể nhận được một cơ hội hồi sinh!’
Đạo cụ giúp có thêm một mạng, lúc nào nào cũng có giá trị!
“Cho dù ta không dùng được cũng có thể bán nó với giá cao!”
Tô Mộ không quá thích thú món đồ chơi này.
Với thuộc tính hiện tại của hắn, đừng nói người cùng giai, cho dù hơn hắn hai giai, chỉ e cũng không thể giết được hắn.
Tất nhiên, hắn cũng sẽ không dễ dàng bán đi món đồ tốt như vậy.
Tô Mộ lại nhìn về phía kỹ năng vừa nhận được.
‘Cự Đại Hóa (cấp SSS): Sau khi sử dụng, hình thể biến lớn gấp ba lần, miễn giảm 30% tổn thương, kéo dài trong mười phút, thời gian cooldown một tiếng.’
“Kỹ năng này coi cũng được đó chứ!”
Hiệu quả của kỹ năng này là trở nên to lớn và giảm tổn thương, đối với một chiến sĩ, kỹ năng loại này thật sự rất tốt.
Hơn nữa kết hợp với thanh kiếm khổng lồ kia, Tô Mộ đã tự hình dung ra hình ảnh trong đầu.
“Học!”
Tô Mộ không hề do dự trực tiếp nhấn vào học kỹ năng này.
“Còn có thể thăng cấp à?”
Mở thanh kỹ năng ra, phía sau kỹ năng này xuất hiện dấu cộng.
Tô Mộ quyết đoán nhấn vào.
Sau khi thăng cấp kỹ năng, nó cũng không lên đến cấp Thần, chẳng qua hình thể có thể biến lớn đến gấp năm lần, hiệu quả miễn giảm tổn thương cũng tăng lên thành 50%.
“Đến lúc đổi một bộ trang bị mới rồi!”
Nhặt xong những thứ BOSS rơi xuống, Tô Mộ nhìn về phía thi thể của những ma vật hệ Vong Linh xung quanh mê cung.
Những ma vật này đều là quái cao cấp lục giai, đồ rơi ra chắc chắn rất phong phú.
Những trang bị trên người hắn cũng có thể đổi mới một lượt.
“Trước đó vì lượng mana, vẫn luôn tăng điểm tinh thần, bây giờ không cần thiết, chủ yếu vẫn phải tăng công kích ma pháp lên!”
Tô Mộ nhìn trang bị trên người mình.
Tạp nham lẫn lộn, muốn đổi cũng khá tiện.
Hắn thay tất cả những trang bị tạp nham kia ra, chỉ để lại duy nhất trang bị quyền trượng Pháp Thần và nhẫn Thánh Pháp.
Mở giao diện thuộc tính lên, thanh thuộc tính thể hiện: Sức mạnh 4864 điểm, thể chất 4798 (+1500) điểm, nhanh nhẹn 4266 điểm, tinh thần 4320 (+1500) điểm, trí lực 5428 (+1500) điểm.
Sau khi đánh chết số lớn ma vật, số lượng thông báo cũng không ít, giá trị trưởng thành của quyền trượng Pháp Thần và nhẫn Thánh Pháp cũng tăng lên nhiều.
Chẳng qua, muốn thăng cấp hai trang bị này lên tới thất giai thì còn cần đánh chết lượng quái rất lớn nữa, ít nhất là phải cày sạch toàn bộ ma vật của mấy tầng.
Tô Mộ không chút vội vàng.
Hắn bắt đầu nhặt đồ những ma vật kia rơi ra ở trong mê cung.
Bởi vì đặc tính của mê cung, những ma vật này phân bố cũng đều, hắn nhặt xong đồ rơi ra rất nhanh.
Nhặt rồi lại nhặt, một người đi đến bên cạnh Tô Mộ.
“Mẹ kiếp, ngươi cũng ác quá rồi đó? Con BOSS kia bị ngươi đánh xong rồi?”
Sau khi nhìn thấy Tô Mộ, Mặc Tâm không nhịn được hô lớn.
Nhà thám hiểm này không bị xây sát chút nào đứng ở đây, có thể đoán được kết cục của con BOSS cấp Vương kia!
“Rương báu kia còn chưa mở phải không?”
Giọng điệu của Mặc Tâm thay đổi, hắn cười ha ha.
Tô Mộ nhặt đồ ở chỗ này, có thể chắc chắn rương báu kia vẫn chưa được mở ra!
Cũng đúng thôi, một pháp sư làm sao có thể biết mở khóa chứ?
“A!”
Nghe nói như thế, Tô Mộ bất ngờ phản ứng lại.
Mấy món đồ tốt trong rương báu kia hiện tại đều ở trong ô túi đồ của hắn, nói thế nào thì cũng không có khả năng lấy ra chia đều với Mặc Tâm!
“Chớp Nhoáng!”
Không đợi Mặc Tâm lên tiếng, Tô Mộ trực tiếp vọt đến vị trí rương báu.
“Nhanh khóa rương lại!”
Tô Mộ lập tức đưa tay lên mân mê.
Tiếng hô lớn của Mặc Tâm vang lên trong mê cung.
“Ngươi đừng phí công vô ích nữa, rương báu này chỉ có đại sư mở khóa như ta mới có thể mở được thôi!”
“Nhưng đã nói rồi đấy, mỗi người một nửa, nếu ngươi muốn có được thứ ở bên trong rương báu thì không được nuốt lời!”
Tô Mộ bĩu môi, theo sau ổ khóa được cài lên rương báu, khóe miệng mỉm cười thản nhiên.
“Ngươi đang mân mê cái gì ở đây vậy?”
Lúc này, Mặc Tâm cũng chạy tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận