Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 471: Hiến tế trang bị?

Chờ sau khi sát thương của hố đen bùng nổ, ba con BOSS cấp Lãnh Chúa kia sẽ bị giải quyết.
Còn con BOSS cấp Vương còn lại thì hắn có thể dùng Hố Đen Hấp Dẫn khống chế rồi chậm rãi giết chết.
‘Ngươi đã giết chết Kiến Vương Phệ Cốt, nhận được 10000 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần nhận được 1 điểm trí lực!’
‘Thông qua Nhanh Nhẹn Như Thần nhận được 1 điểm nhanh nhẹn!’

Thông báo không ngừng xuất hiện, kinh nghiệm của Tô Mộ vẫn đang liên tục tăng lên.
Tuy tốc độ chậm hơn lúc trước rất nhiều, nhưng so với tốc độ luyện cấp bình thường thì vẫn nhanh hơn nhiều.
Cho dù những con kiến thú tinh anh bên dưới chỉ còn lại chưa đến một trăm điểm kinh nghiệm, nhưng bù bằng số lượng nhiều!
“Cày như vậy khá là nhanh đấy!”
Bên dưới hố sâu chỉ còn lại một con Kiến Chúa, Tô Mộ tự bật ngón tay cái với bản thân.
Số lượng ma vật khổng lồ như vậy nhưng thời gian hắn tiêu hao còn chưa đến năm phút.
Đây mới là dáng vẻ nên có của một Pháp Thần chứ!
“Nơi này đúng là một vùng phong thủy bảo địa!”
“Ngoài ổ kiến này thì hẳn là còn rất nhiều khu vực có ma vật dày đặc nhỉ?”
Tô Mộ nhìn về phía những lối đi xung quanh.
Chúng đi thông tới nơi nào không quan trọng, quan trọng là nơi chúng đi thông có ma vật hay không.
Chỉ cần lại đến mấy nơi như ổ kiến thì mình giết quái cũng tiện hơn rất nhiều!
Tô Mộ không sốt ruột đi xem thuộc tính của mình đã tăng lên bao nhiêu.
Hố sâu đâu đâu cũng là thi thể, những đồ rơi xuống từ trên thân quái đã không thể dùng từ phong phú để miêu tả nữa.
Dựa vào số thắt lưng trữ đồ trong tay mình thì chỉ sợ không mang được hết đồ ở đây đi.
“Lại nói, nơi này cũng rất thích hợp!”
Tô Mộ quan sát hoàn cảnh trong hố sâu, sau đó bắt đầu nảy ra một ý tưởng.
Có lẽ mình có thể bố trí một trận pháp tăng giai cỡ lớn ở đây.
Dựa vào số ma hạch lục giai còn lại trong tay, cộng thêm một lượng lớn ma hạch thất giai lát nữa sẽ nhặt được, có lẽ có thể làm huân chương của Thần khôi phục ánh sáng nhất định.
“Có thể hiến tế những trang bị này không nhỉ?”
“Theo bản chất thì không phải trang bị cũng là một cách pháp tắc cụ thể hóa à?”
Tô Mộ không mang được hết trang bị đi nên bắt đầu nảy ra một ý tưởng khác.
Căn cứ vào trận pháp hiến tế kia thì có lẽ có thể hiến tế trang bị.
Cho dù không thể trực tiếp hiến tế trang bị thì cũng có thể sử dụng kỹ năng sinh hoạt phân giải trang bị thành ma hạch thất giai!
Nếu là ngày xưa thì chắc chắn Tô Mộ sẽ không nghĩ tới chuyện này.
Dù sao phân giải những trang bị đó thật sự làm hắn cảm thấy hơi tiếc.
Nhưng bây giờ thì khác.
“Nhặt đồ trước đã, sau đó bắt đầu bố trí!”
Tô Mộ Chớp Nhoáng đi tới bên dưới hố sâu.
Đối với hắn thì nhặt đồ của hơn mười nghìn con ma vật rơi xuống còn phiền phức hơn việc giết hơn mười nghìn con ma vật!
“Sao thứ này nhiều thế?”
Liên tục nhặt những đồ giống nhau, thanh vật phẩm của Tô Mộ nhanh chóng hết chỗ.
Cho dù lấy thắt lưng trữ đồ của những người khác ra, muốn đóng gói tất cả đồ của hơn mười nghìn con ma vật tinh anh rơi xuống cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Hết cách rồi, đồ chúng rơi xuống thật sự quá tạp nham.
Trong đó có rất nhiều đồ giống nhau nhưng lại chiếm một ô vuông.
“Nhiều công thức thượng vàng hạ cám quá!”
“Còn có một ít nguyên liệu chế đồ, chỉ sửa sang lại đã mất rất nhiều thời gian rồi.”
Tô Mộ vừa nhặt đồ vừa tiến hành sắp xếp.
Không ít đồ giữ cũng không có tác dụng gì, ném thì lại tiếc làm hắn thật sự rối rắm.
“Không cần thiết, vứt đi.”
Sau khi túi đồ càng ngày càng đầy, Tô Mộ cũng lười rối rắm.
Nếu thật sự giết hết ma vật ở đây thì một trăm chiếc thắt lưng trữ đồ cũng không đủ dùng.
‘Ngươi đã nắm giữ công thức: Bánh răng phong bạo!’
‘Ngươi đã nắm giữ công thức: Thuốc phục hợp!’
‘Ngươi đã nắm giữ công thức: Dao găm Phệ Cốt!’

Không ngừng học tập công thức, lặp lại thì lập tức vứt đi, tốc độ nhặt đồ của Tô Mộ cũng nhanh hơn.
Muốn nói thứ gì chiếm nhiều ô vuông nhất thì chính là những trang bị thất giai kia.
Mấy nghìn trang bị thì phải có mấy nghìn thanh vật phẩm.
Tô Mộ ném tất cả trang bị xuống dưới chân.
Bao gồm cả mấy trang bị cực phẩm BOSS rơi ra, hắn cũng không định giữ lại.
Trong mắt hắn, đồ ba con Kiến Thú cấp Lãnh Chúa, một con Kiến Chúa cấp Vương rơi xuống, ngoài kỹ năng và trang bị pháp sư ra thì giá trị đều rất bình thường.
“Bắt đầu bố trí trận pháp!”
Lựa chọn đất bằng dưới hố sâu, Tô Mộ bắt đầu tiến hành khắc hoạ phù văn, bố trí trận pháp.
Khác với trận pháp tăng giai, muốn hiến tế những trang bị này thì cần phải có càng nhiều đặc tính của trận pháp hiến tế hơn.
Thử từng loại như vậy không phải là một việc dễ dàng.
Nhưng một khi thành công thì sẽ tương đương mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới cho hắn.
Tô Mộ cũng không vội vàng, bắt đầu tiến hành thí nghiệm lặp lại.
Có một lượng lớn trang bị chống đỡ, cộng thêm đại sư tất cả nghề nghiệp của hắn, thành công không hề xa xôi.

Hoa Đô, nơi đây được xem như là chiến trường lớn nhất toàn bộ khu Châu Á.
“Giết quái nhỏ trước, cung tiễn thủ thử bắn BOSS!”
“Mọi người cố lên, xử lý số ma vật này xong, trang bị rơi ra dù là cấp bậc nào đều có thể trực tiếp sử dụng trong hiện thực.”
“Nói rất đúng, những trang bị này chính là tiền vồn giúp chúng ta sống sót!”
Không ít đội đang tiến hành tử chiến với ma vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận