Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 821: Thăng cấp lên Chân Thần

Tính cả sát thương tăng thêm của Phong Lôi Kỳ Lân thì trị số sát thương sẽ là một trăm hai mươi triệu.
Dưới tình huống đánh mạnh hết cỡ xuống, những giá trị tổn thương này lên tới ba trăm ba ba mươi triệu.
Cho dù bây giờ hắn có gặp đối thủ có kháng tính khổng lồ, mấy nghìn điểm giá trị phòng ngự, sát thương đến cuối cùng đều có thể đạt 200 triệu trở lên.
Lại tính cả sát thương tăng thêm cuối cùng, sát thương có 400 triệu như cũ.
“Nếu ta tiếp tục sử dụng lại Sức Mạnh Chân Thần , bốn trăm triệu tăng lên gấp đôi, chính là 800 triệu!”
“Mặc dù tính toán như vậy có hơi quá, với HP bây giờ của ta còn chẳng gánh nổi vài phát Kỳ Lân!”
Sau khi Tô Mộ tính toán xong đề tài này thì trong lòng chỉ còn lại rung động.
Chỗ tốt của thuộc tính tăng lên mang đến thật sự quá lớn.
Dựa vào lượng HP của hắn để xem, cho dù là BOSS cấp Chân Thần, lượng máu huyết nhiều nhất chính là hai trăm triệu.
Thanh HP của Tà Thần lúc trước kia chính là hai trăm triệu.
Hắn bây giờ căn bản không cần phải bật hết hỏa lực, trực tiếp bộc phát Sức Mạnh Chân Thần, trong nháy mắt là có thể khiến tên kia thăng thiên.
“Có thể đánh nhau được không nhỉ?”
Tô Mộ bùng nổ tự tin.
Hắn bây giờ, mấy kỹ năng Chân Thần tính bằng giây, ra một chiêu, sợ là ngay cả cấp Chủ Thần cũng không trụ được.
Đi ra khỏi kho tàng, Tô Mộ thu cánh cửa vàng kim vào.
Trên sườn đá lởm chởm quái dị trước mắt đã không còn năng lượng màu đen.
Lời nói tiếp tục đi về phía trước, chính là khu vực cấm mà Người khổng lồ đá đen đã đề cập.
“Cấm khu?”
“Ta đánh đúng là cấm khu!”
Khóe miệng treo nụ cười nhàn nhạt, Tô Mộ đạp một cái bay lên.
Hỏa Diễm Phi Vũ đồng thời mở ra.
Trong khoảnh khắc, bóng dáng của hắn đã biến mất!
. . .
Thần tháp.
Sau khi một cột sáng tiêu tán, hai bóng người xuất hiện cùng nhau.
Đó là một thiếu niên đeo cung trên lưng, đi bên cạnh là một con Cự Long khổng lồ.
Hiên Viên xem xét tình hình xung quanh một phen, nhíu chặt mày.
Đây là một rừng rậm xa lạ!
Xung quanh có những cây đại thụ cao chọc trời, chắc cao khoảng trăm mét, thân cây lại to khỏe đến đáng sợ.
Trong rừng, hình như có vô số ánh mắt, đang chăm chú nhìn Hiên Viên và Tử Long!
Đất đen.
Tô Mộ đang bay nhanh.
Hắn đã bước chân vào cái gọi là nơi cấm kỵ.
Kỳ quái chính là, ở nơi này, cũng không gặp phải tồn tại đáng sợ nào.
“Người khổng lồ đá đen kia lừa ta?”
Tô Mộ không khỏi nhíu mày.
Nhưng điệu bộ của Người khổng lồ đá đen lúc ấy không phải như thế.
Làm hắn còn tưởng rằng một khi bước vào khu vực cấm này lập tức sẽ gặp phải sự công kích của vô số ma vật!
“Chỗ này cũng lớn quá rồi?”
“Tất cả cảnh sắc đều giống nhau như đúc, khiến ta nghĩ rằng ta vẫn luôn đi lại quanh một chỗ!”
Màu đen vô tận, khiến Tô Mộ nhìn đến sắp phát ói.
Vẫn còn tốt ở chỗ hắn có kỹ năng Đôi Mắt Thần Thị, không đến nổi khiến cho hắn bị lạc phương hướng.
Sau khi không biết qua bao lâu, đúng lúc Tô Mộ chuẩn bị nôn, trong tầm mắt hắn xuất hiện một thứ khác biệt .
“Đó là một tòa. . . Thành?”
Đôi Mắt Thần Thị nắm bắt được tất cả các chi tiết, vẻ mặt của Tô Mộ vô cùng kinh ngạc.
“Phòng tuyến số 1?”
“Nơi này lại là phòng tuyến số 1?”
Chỗ tòa thành này, rõ ràng chính là “phòng tuyến số 1”.
Nghĩ đến cũng đúng, ngoài tường trong thế giới có phòng tuyến số 3, phòng tuyến số 2, vậy thì chắc chắn còn có một cái phòng tuyến số 1.
Tô Mộ trăm triệu không nghĩ tới, chỗ này lại ở trong khu vực cấm.
“Chẳng lẽ nói, ở trong thế giới Thần Đồ, chính là người ở phòng tuyến số 1 này, chặn lại những thứ vật chất màu đen kia?”
Một suy đoán lóe lên trong lòng Tô Mộ.
Từ đống đổ nát của tòa thành này có thể nhìn ra, những thứ vật chất màu đen kia là bên giành được chiến thắng cuối cùng.
Nhưng có bức tường kia tồn tại, vật chất màu đen cũng không thể đánh vào Vương Đô.
“Ý nghĩa tồn tại của thế giới này đến cuối cùng là gì?”
“Thật sự là chỉ vì để cho người chơi thích ứng thôi sao?”
“Còn có những cửa truyền thống gắn liền thông nhau kia nữa.”
Tô Mộ lâm vào trầm tư.
Mặc dù thông tin hắn thu thập được càng ngày càng nhiều, nhưng nghi vấn cũng trở nên càng lúc càng lớn.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, đây tuyệt đối là một bàn cờ lớn!
Bố trí ván cờ này, rốt cuộc là có mục đích gì, chính hắn chẳng qua chỉ có chút manh mối.
“Bóng tối xâm lấn!”
“Người chơi tiến vào trò chơi, đối đầu với ma vật!”
“Còn có vật chất màu đen trên tòa tháp này.”
Xâu chuỗi toàn bộ những thông tin này lại, Tô Mộ chỉ có thể có được một kết luận.
Trò chơi mở ra, có lẽ chính là vì để ngăn cản những vật chất màu đen kia!
Điều này cũng có thể giải thích cho việc tại sao lúc trước người kia lại nói thần tháp chính là một âm mưu.
Có lẽ ở đây chính là tầng chót của tòa tháp, căn bản vương tọa gì hết mà thay vào đó là vật chất màu đen vô tận.
“Nói không chừng có một ngày, khi ta đã tới được đỉnh chóp của tòa thần tháp này, xem ra ngồi trên vương tọa chính là một ác ma toàn thân đen nhánh?”
Tô Mộ cười khổ một cái.
Chỉ là vừa hơi nghĩ đến một cái trong đầu hắn lập tức có hình ảnh.
Dĩ nhiên, toàn bộ những thứ này đều để nói sau.
Ngay cả tiến vào tầng thứ nhất của tòa tháp cũng không biết, chứ đừng nói là bước lên tòa tháp này.
“Hẳn là ta có thể tìm đủ đồ mà ngươi muốn trong tòa thành này!”
Tô Mộ vừa tự nói với mình, bước chân vào trong tòa thành này.
“Sức mạnh đất đen biến mất!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận