Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 260: Nhiệm vụ con sâu rượu.

“Mang lên loại tốt nhất đi!” Tô Mộ mỉm cười đáp lại, lấy ra mấy đồng vàng đặt ở trên khay trong tay mỹ nữ.
“Được!” Đồng vàng lóe sáng khiến cho mỹ nữ vui vẻ ra mặt.
Tô Mộ đi tới một bàn trực tiếp ngồi lên.
“Nhà thám hiểm, ngươi đi một mình sao?”
Chỉ trong chốc lát, một mỹ nữ với trang phục trang điểm xinh đẹp đi tới, trực tiếp ngồi ở bên cạnh Tô Mộ.
Nàng mang nụ cười quyến rũ trên mặt, ném ánh mắt khêu gợi về phía Tô Mộ.
“Đây là ý gì?”
Tô Mộ nhìn hành động này của NPC, chân mày cau lại.
Mỹ nữ này nhìn trúng mình sao?
“Mời ta uống một chén rượu đi, chỉ cần ta uống rượu say thì ta sẽ là người của ngươi!” Mỹ nữ lên tiếng lần nữa.
“Á!”
Tô Mộ ngẩn người, nhưng ngay sau đó phản ứng ra.
Tám chín phần mười cô gái này chính là “Gái tiếp rượu” trong truyền thuyết.
Không nghĩ tới mình không gặp được ở trên thực tế nhưng ngược lại gặp được ở trong trò chơi.
“Ta không có hứng thú!” Tô Mộ vung tay áo, quyết đoán từ chối.
“Vậy thì thật đáng tiếc!” Mỹ nữ để lại một câu, rời đi rất hiểu chuyện.
Một lát sau, một ly rượu được mang đến trước mặt Tô Mộ.
“Ly rượu này được gọi là Phí Huyết Chi Ca, xin mời thưởng thức!” Mỹ nữ giới thiệu.
Tô Mộ liếc nhìn chất lỏng có màu đỏ như máu trong chén kia, hắn có hơi tò mò.
Hắn nhấc ly rượu lên nhấp nhẹ một miếng.
Mùi vị kỳ quái khiến cho gương mặt hắn hơi vặn vẹo.
Hắn không nói ra nhưng độ nặng của rượu này khiến cho cả cổ họng của mình bị thiêu cháy.
Tô Mộ lại uống thêm một ngụm.
Một giây sau, hắn có thể cảm giác được rõ ràng hình như máu của mình đang sôi trào.
“Ngươi đạt được hiệu quả Sôi Máu, tốc độ khôi phục lượng máu được nâng cao!”
Cùng lúc đó, một nhắc nhở cũng bắn ra ngoài.
“Rượu này còn có hiệu quả như vậy?” Tô Mộ khá kinh ngạc.
Nếu có rượu có thể cung cấp BUFF thì khẳng định còn sẽ có thức ăn có thể cung cấp BUFF!
“Hẳn là ta có thể học tập loại kỹ năng cuộc sống này đúng không?”
Tô Mộ nổi lên một ý nghĩ.
Chính mình có vô hạn điểm kỹ năng nên có thể nắm giữ trình độ đại sư trong từng phút đồng hồ!
“Bùm bùm!”
Đúng lúc Tô Mộ đang nghĩ như vậy, một âm thanh chai rượu vỡ vụn phá vỡ không khí trong quán rượu.
“Mau cút ngay cho tao!”
Mấy người đàn ông to lớn vạm vỡ vây một con sâu rượu vào giữa, quát lên.
“Cho ta thêm một ly đi, van xin các ngươi!” Con sâu rượu lôi tha lôi thôi, quỳ trên mặt đất không ngừng cầu xin.
“Không có tiền trả mà còn muốn uống rượu? Nếu không biến đi, bố mày đánh chết!” Người đàn ông cũng không nuông chiều con sâu rượu, giơ tay lên đấm hai phát.
Mặt con sâu rượu bị đau nhưng hắn vẫn nắm chân người đàn ông gắt gao không chịu buông tay.
“Người nào mời ta uống rượu thì ta có thể đưa cho hắn một bảo bối!” Con sâu rượu không muốn bị ném ra phát ra tiếng hô lớn.
Nhưng khi nghe được lời của hắn đại đa số mọi người đều mang vẻ mặt khịt mũi khinh bỉ.
Người đàn ông lại còn lộ vẻ mặt “Không thể có người lại tin ngươi”.
Hiển nhiên, bọn họ biết đến con sâu rượu này, họ cũng biết “Bảo bối” trong miệng người này là cái gì.
“Ta mời anh bạn kia uống rượu!”
Đột nhiên, một âm thanh vang lên.
Tất cả mọi người trong quán rượu ngây ngẩn cả người, không hẹn mà cùng nhìn về một người.
Sau khi đánh giá một phen, không ít người lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
Nếu có người còn tin tưởng kẻ nát rượu này thì hiển nhiên đó là một nhà thám hiểm rồi.
“Người này đang lừa ngươi, ngươi xác định sao?” Người đàn ông cũng đặt câu hỏi cho Tô Mộ, giọng điệu hắn vẫn tương đối khách sáo.
“Đây là đồng vàng, các ngươi đem tất cả rượu ở nơi này lên cho anh bạn kia uống đủ!”
Tô Mộ cũng không do dự, trực tiếp lấy ra hơn một trăm đồng vàng.
“Lấy rượu!” Có đồng vàng bày ra ở trước mắt, thái độ của người đàn ông cua ngược 180°.
Lập tức có người lấy ra số lượng rượu lớn.
Con sâu rượu cũng bất chấp tất cả cầm lấy chai rượu uống lên ngay lập tức.
“Nhà thám hiểm, ngươi bị lừa rồi, bảo đảm người này sẽ uống say như chết, đợi ngày thứ hai vừa tỉnh dậy là hắn sẽ bắt đầu chơi xấu, bảo bối cái chó gì, căn bản nó không tồn tại!”
Sau khi thu tiền, giọng điệu của người đàn ông thoạt nhìn hơi hả hê.
“À!”
Thoáng cái Tô Mộ ngây ngẩn cả người.
Vốn dĩ hắn mua rượu cho con sâu rượu này là bởi vì khi hắn lên tiếng trước mặt của mình xuất hiện lựa chọn nhiệm vụ.
Căn cứ vào ý định tiêu tiền là có thể hoàn thành nhiệm vụ thì tại sao lại không làm, lúc này Tô Mộ mới lựa chọn tiếp nhận.
“Hình như ta bị lừa rồi!”
Tô Mộ nhìn tư thế lang thôn hổ yết của con sâu rượu kia, hắn vỗ đầu.
Ngay sau khi uống cả mấy bình lớn, dường như con sâu rượu không chịu được nữa, trực tiếp nằm co quắp ở trên mặt đất.
“Làm sao bây giờ?” Người đàn ông dò hỏi về hướng Tô Mộ.
“Có thể đưa hắn trở về giúp ta sao?” Tô Mộ suy nghĩ một lúc, cất giọng nói.
“Được!”
Có lẽ do lấy được tương đối nhiều tiền, hoặc con sâu rượu chưa uống hết rượu, người đàn ông đáp ứng một tiếng ngay.
Hắn dẫn theo mấy tên cấp dưới khiêng con sâu rượu lên.
Tô Mộ đi theo phía sau mấy người với ý định đi đến trong nhà con sâu rượu tìm tòi đến tột cùng.
“Trong nhà của người này cũng không có gì thứ đáng giá!” Người đàn ông nhìn ra ý định của Tô Mộ, nhắc nhở một câu.
Tô Mộ cũng không nói tiếp, yên lặng đi ở phía sau cùng.
Xuyên qua trận pháp truyền tống, mấy người đi tới xóm nghèo.
Mấy người đàn ông quen cửa quen nẻo khiêng con sâu rượu đến ngoài một ngôi nhà tồi tàn, không chút khách khí nhét vào cạnh cửa.
Trước khi đi, người đàn ông đồng tình liếc mắt nhìn Tô Mộ một cái, không nhịn được lắc đầu.
Mấy người này cũng không biết, ngay sau khi bọn họ rời đi không lâu.
Khuôn mặt Tô Mộ lộ ra vẻ mừng rỡ!
Đi tới phía bên ngoài của căn phòng này, Tô Mộ lập tức mở ra Góc Nhìn Ma Pháp.
Tầm nhìn giống như nhìn thấu mọi thứ vậy, mọi góc khuất của căn phòng tồi tàn này đều được thu hết trong trong tầm mắt.
Trong phòng, phía dưới cái bàn cũ nát đó, rất rõ ràng có chôn một món đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận