Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 649: Ta là bánh răng?

Lúc này, một âm thanh làm gián đoạn suy nghĩ của Tô Mộ.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, vị Tiên Tổ Vương kia cũng xuất hiện trong tầm mắt.
“Ngươi chính là tổ tiên của nghị trưởng Vương Đô sao?”
Tô Mộ hỏi ngược lại.
“Là ta!”
Tiên Tổ Vương thản nhiên trả lời.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tô Mộ, ngoại trừ ý thù địch kia ra, hình như hắn còn có mấy phần yêu thích.
“Một nhà thám hiểm có thể trưởng thành đến bước đường này, ngươi quả thật là một dị loại!”
Nghe thấy câu nói này, Tô Mộ nhún vai.
Có thể có được lời khen ngợi của một boss phía sau bức màn, mình cũng thật có cảm giác thành tựu.
“Tiếc thật, ngươi không hề hiểu được ý nghĩa của trò chơi này!”
“Cho dù ngươi sở hữu sức mạnh hùng mạnh hơn nữa thì chẳng qua cũng chỉ là bánh răng bị thúc đẩy.”
Tiên Tổ Vương xúc động nói.
“Nếu ta là bánh răng, vậy thì ngươi lại là gì?” Tô Mộ cười hỏi ngược lại.
Mình đại khái có một chút manh mối về thâm ý phía sau sự tồn tại của game Thần Đồ.
Giọng điệu của NPC này quả thật có hơi quá giả tạo rồi.
“Đương nhiên là người thúc đẩy bánh răng rồi!”
Tiên Tổ Vương cũng nở nụ cười.
“Nói vậy thì ta nên để cho ngươi đẩy rồi?” Giọng điệu của Tô Mộ có hơi nghiền ngẫm.
“Ngươi còn có một cơ hội!”
Tiên Tổ Vương giơ cao trường kiếm trong tay lên, làm ra dáng vẻ cao cao tại thượng.
“Thần phục ta!”
“Ta có thể làm ngươi trở thành người đứng bên cạnh của ta!”
Nghe đến đây, Tô Mộ lập tức ném một ánh mắt khinh bỉ cho người tự xưng là vương này.
Cái gì gọi là người đứng bên cạnh ta?
Đây không phải chính là đàn em làm công sao?
Bánh vẽ cũng không phải vẽ như thế chứ?
“Nghe nghị trưởng kia nói ngươi có một kho tàng?”
Tròng mắt Tô Mộ đảo một vòng, chuyển chủ đề.
“Ặc!”
Vẻ mặt Tiên Tổ Vương sừng sợ một chút, không ngờ Tô Mộ sẽ hỏi câu hỏi như thế này.
“Không sai, kho tàng kia có vô số bảo bối!”
“Chỉ cần ngươi trở thành người hầu của ta thì nó sẽ là của ngươi.”
Vị vua này tiếp lời của Tô Mộ, ngữ điệu tràn đầy sự lôi kéo.
Không đến thời khắc cuối cùng, hắn vẫn không muốn liều chết với Tô Mộ.
“Có thì tốt!”
Tô Mộ bật cười ha ha.
Xử lý tên vương này thì kho tàng đương nhiên là của mình rồi.
“Đừng bày vẽ nữa, ra tay đi!”
Tô Mộ giơ pháp trượng trong tay lên, trên đầu mang Lá Chắn Thần Quang, phát động tấn công trước tiên.
Trong khoảnh khắc vừa dứt lời, một cái hố đen đột nhiên xuất hiện bên cạnh vương tọa.
Lực hút khổng lồ hình thành, tham lam hấp thu tất cả mọi thứ xung quanh.
Nhưng hố đen lại không phát huy được hiệu quả.
Vị Tiên Tổ Vương kia đứng nguyên tại chỗ, sừng sững bất động.
“Chút tài mọn!”
Âm thanh lạnh lùng vang lên, kiếm hoàng kim chém thẳng vào hố đen.
“Lách cách!”
Hố đen giống như thủy tinh, chia năm xẻ bảy.
“Vậy thì thử cái này!”
Phía trên của cung điện rất nhanh đã xuất hiện một vòng hỏa cầu.
Dưới nhiệt độ cao khủng khiếp, số vàng kia gần như đều bắt đầu tan chảy.
Tiên Tổ Vương nhìn số Thiên Hỏa kia, ánh mắt thâm trầm.
Hai tay của hắn nắm chuôi của thanh đại kiếm kia, vung lên về phía trước.
Một nhát chém màu đen mà mắt thường có thể thấy được xuất hiện, bay về phía Thiên Hỏa trong không trung.
“Ầm!”
Nhát chém nhắm thẳng vào Thiên Hỏa, phát ra một tiếng vang kịch liệt.
Cung điện hoàng kim rộng lớn cũng chấn động theo.
“Ha!”
Sau khi loại bỏ Thiên Hỏa, Tiên Tổ Vương phát ra một tiếng hét to.
Một ảo ảnh khổng lồ hiện lên từ phía sau lưng của hắn.
Ảo ảnh giống y hệt như hắn, trong tay cũng cầm một thanh kiếm lớn.
“Đây là địa bàn của ta!”
Câu nói này gần như là lời gào thét giận dự, cũng giống như là lời tuyên bố chủ quyền.
Ảo ảnh khổng lồ vung cự kiếm lên, hung hăng chém lên Lá Chắn Thần Quang.
“Keng!”
Âm thanh trầm nặng vang lên.
Lá Chắn Thần Quang ngay lập tức xuất hiện một khe hở.
Vị Tiên Tổ Vương này chỉ dựa vào một đòn đã sắp đánh vỡ trị số Lá Chắn trên trăm triệu này!
“Không hổ là boss cuối cùng!”
Tô Mộ cũng không nhịn được phát ra lời cảm khái.
So sánh với vị vương ở trước mặt này, nghị trưởng kia thật sự giống như một đứa trẻ.
Nhưng mình tuyệt đối sẽ không sợ hãi!
“Hộ Vệ Của Thần!”
Trong lúc thanh cự kiếm kia rơi xuống lần nữa, Tô Mộ khởi động kỹ năng phòng ngự.
Ngươi mạnh cũng mặc ngươi, ta sừng sững như núi.
Trong tình huống mấy kỹ năng bị động đều có, cộng thêm sự trợ lực của kỹ năng phòng ngự, nếu tên này thật sự đánh chết mình được thì mình đi tự tử luôn cho xong!
Không thể nghi ngờ, trong vòng năm phút, Tô Mộ mới là vua bất tử thật sự!
Tiên Tổ Vương không hề biết ý nghĩ bây giờ của Tô Mộ.
Tay hắn cầm thanh kiếm sắc bén, sát ý vô tận.
Cự kiếm đúng lúc mà đến.
“Ầm!”
Sau một tiếng vang lớn, Lá Chắn Thần Quang lập tức vỡ vụn.
“Ta sẽ dùng cái chết của ngươi, để cúng tế cho nô bộc của ta!”
Giọng điệu của Tiên Tổ Vương vô cùng tự tin.
Một tên pháp sư, cho dù có thực lực toàn năng, cũng không thể cứng đối cứng với chiến sĩ mạnh như ta đây.
Đây là sự chênh lệch nhất định của nghề nghiệp!
Trong nháy mắt lời nói ra, vị vương này lắc mình một cái, đến trước người Tô Mộ.
Hắn giơ thanh thánh kiếm hoàng kim kia lên, dứt khoát chém xuống.
“Keng!”
Thế công của trường kiếm rất mạnh, nhưng cả người Tô Mộ lại sừng sững bất động.
-1!
Một con số sát thương làm cho Tiên Tổ Vương phải trố mắt nghẹn lời bay ra.
Tuy là một phát này không sử dụng kỹ năng, nhưng dựa vào tất cả thuộc tính hắn có, sao lại có thể đến phòng ngự còn chưa phá vỡ được.
Đây là một pháp sư sao?
“Cơ hội tốt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận