Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 508: Trùng tộc.

“Địa điểm rơi xuống cách ta không gần, bay qua nhìn một chút!”
Ỷ vào thực lực bản thân, Tô Mộ dự định qua tìm tòi hư thực.
Từ vị trí vạn mét trên không trung, hắn thuận theo tầng mây bay về vị trí chiếc phi thuyền rơi xuống.
“Đùng đùng!”
Sau khi bay được khoảng cách nhất định, sấm sét pháp tắc kinh khủng lại xuất hiện lần nữa.
“Phiền quá đi!”
Pháp tắc xuất hiện đồng nghĩa với việc hắn không thể đi tiếp, Tô Mộ không nhịn được phàn nàn.
“Đại khái đây là khu vực lớn nhất mà ta có thể thăm dò!”
“Bên trong chiếc phi thuyền kia, rốt cuộc có cái gì?”
Tô Mộ không cách nào ức chế lòng hiếu kỳ, không muốn rời đi.
“Đùng!”
Đột nhiên, một tiếng sấm vang lên.
Mây dông kéo đến.
Tô Mộ nhếch miệng, đôi cánh hoả diễm lay động.
Nước mưa từng giọt từng giọt từng giọt rới xuống, nhanh chóng thành một cơn mưa rào tầm tã.
Tô Mộ bay trên không trung, mặc cho nước mưa rơi vào trên người.
“Xì…xì…!”
Trong trạng thái Hoả Nhân, nước mưa bốc hơi trong khoảnh khắc.
Tô Mộ cầm huân chương của Thần trên tay, xuyên qua khu vực pháp tắc, trở về vị trí cửa truyền tống.
Trở lại Ma Đô.
Hắn huỷ bỏ trạng thái Hoả Nhân.
Trải nghiệm vừa rồi chắc chắn là kỳ diệu, điều này cũng cho hắn có nhận biết sâu sắc hoàn toàn mới đối với thế giới này.
“Tiến vào game!”
Gọi Thần Đồ tinh thể ra, Tô Mộ đăng nhập vào bên trong trò chơi.

Vùng đất dị tinh.
Một chiếc phi thuyền khổng lồ rơi xuống.
Ánh lửa ngút trời, nhuộm đỏ cả tầng mây.
“Đùng!”
Khi phi thuyền rơi xuống mặt đất, gây ra tiếng động cực kỳ mạnh.
Thân tàu chia năm xẻ bảy, tiếng nổ to nhỏ vang lên khắp nơi.
Trong tình trạng như vậy, gần như không có khả năng có người sống sót trong phi thuyền.
Nhưng khi tiếng nổ từ từ yên ắng, trong xác phi thuyền dần dần xuất hiện động tĩnh.
Khoang thuyền nặng nề bị đẩy ra, một vài bóng người bò ra từ bên trong.
Những bóng người đó đều rất cường tráng, từ hình dạng bên ngoài, là sinh vật họ trùng.
Những sinh vật này hiển nhiên có trí khôn, sau khi thoát khỏi phi thuyền bắt đầu lục soát bốn phía, trợ giúp đồng bọn thoát khỏi sự vây khốn.
Sau một thời ngắn, mấy trăm sinh vật Trùng tộc có diện mạo gần như không chênh lệch xếp thành một đội ngũ chỉnh tề.
Bọn chúng bắt đầu chuyển động có quy luật.
Nhìn sơ qua giống như đang…
Reo hò!
Thành phố XH.
“Lâm tổ, chúng ta đã dò la được một số tin tức!”
Một người sống lại cung kính đứng ở bên cạnh lão tứ Lâm gia.
“Có người định phát tán tin tức liên quan tới di tích ở thành phố NJ, dẫn dụ tên Tô Mộ ấy tới, sau đó giết chết.”
Nghe người này nói vậy, Lão tứ Lâm gia nở nụ cười thản nhiên.
“Thành phố NJ? Cách nơi này có xa lắm không?”
Hắn mở miệng hỏi.
“Với tốc độ của chúng ta, muốn tới nơi cũng phải tốn ít nhất mấy ngày!” Người nọ trả lời.
“Mấy ngày à?”
Lão tứ Lâm gia nhíu mày.
Chuyện liên quan đến “Phong Thần”, rõ ràng là hắn có hơi vội vàng: “Có chắc chắn là tên kia sẽ tới thành phố NJ không?”
“Kế hoạch vừa mới bắt đầu, vị Lăng thiếu kia đang tập hợp người, định đuổi cùng giết tận tên Tô Mộ đó, vì thế nên tạm thời vẫn chưa lan tỏa tin tức.” Người nọ thành thật nói.
“Vẫn phải đợi à?”
Sắc mặt lão tứ Lâm gia trầm xuống.
Vậy rốt cuộc phải chờ đến bao giờ đây?
“Ta muốn nói chuyện với vị Lăng thiếu kia!” Giọng điệu của hắn hết sức khó chịu.
“Bây giờ ngươi phải vào game mới được!” Người sống lại kia nói.
Lão tứ Lâm gia không nói gì, bước một bước dài rồi biến mất trước một đám người sống lại.
Hơn mười phút sau, hắn trở về, cầm một tinh thể Thần Đồ trong tay.

Vương đô.
Tô Mộ đang ở dưới tầng hầm trong nơi ở của mình.
Trên mặt đất trải đầy trang bị thất giai cùng với rất nhiều ma hạch.
Có huân chương của Thần, Tô Mộ có thể ung dung tiến vào dị tinh kia.
Mặc dù phạm vi tìm kiếm trong khu vực bị hạn chế, nhưng chỉ cần trong phạm vi được cho phép, miễn là ma vật còn sống, đều sẽ không thể tránh khỏi số phận bị hắn tiêu diệt.
Vận chuyển mấy lần, Tô Mộ đã có rất nhiều trang bị và ma hạch.
“Có nên kích hoạt bảo thạch Tro Tàn trước không? Hay là pháp cầu cấm kỵ đây?”
Cầm hai thứ đồ trong tay, Tô Mộ khó khăn lựa chọn.
Bảo thạch Tro Tàn và pháp cầu cấm kỵ có tính chất giống nhau, đều có thể giúp mình hắn lại có được một kỹ năng mạnh mẽ.
Dựa theo dự đoán của hắn, vật đang nằm trong tay này, e rằng cũng chỉ có thể kích hoạt một trong số chúng.
“Hay là cứ kích hoạt bảo thạch Tro Tàn trước đi!”
Xoắn xuýt một hồi, Tô Mộ đặt bảo thạch Tro Tàn ở trung tâm trận pháp.
Dù gì cũng đã từng tiến hành thử nghiệm trước, cho thấy trận pháp có tác dụng đối với bảo thạch Tro Tàn.
Hơn nữa viên pháp cầu cấm kỵ này, chung quy vẫn khiến hắn cảm thấy nó không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.
“Vù! Vù!”
Máy móc phát ra tiếng vang, toàn bộ ma pháp trận cũng bắt đầu vận hành.
Tô Mộ không hề bủn xỉn, đưa rất nhiều trang bị và ma hạch vào trong máy.
Năng lượng tinh thuần bị rút ra, truyền vào trong bảo thạch Tro Tàn.
“Ào ào!”
Tất cả bảo thạch đều bị đốt cháy ngay lập tức.
Ánh lửa phía trên càng trở nên mãnh liệt hơn, kéo theo nhiệt độ của cả căn phòng dưới tầng hầm tăng lên cao.
May mà là ma pháp trận còn có tác dụng hạn chế nó, vậy nên lượng nhiệt kinh khủng kia mới không lan ra xung quanh.
Một hình ảnh bỗng nhiên xuất hiện.
“Thành công!”
Thấy hình ảnh xuất hiện, Tô Mộ nở nụ cười.
Không uổng công hắn tốn nhiều công sức như vậy!
“Sẽ là kỹ năng gì đây nhỉ?”
Tô Mộ bắt đầu mong đợi.
Hình ảnh kia cũng xảy ra biến đổi.
Một Hỏa Nhân bay vọt lên không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận