Thần Hồn Đan Đế

Chương 97: Luyện Thể

Chương 97: Luyện Thể Phong quyển tàn vân, một bước lên trời!
Đây chính là căn nguyên của Phong Vân Tông cùng Đăng Thiên Thê!
Đăng Thiên Thê tổng cộng có 108 bậc thang, nắm giữ một loại sức mạnh thần bí, có tác dụng hỗ trợ cực kỳ lớn đối với việc tu luyện của Võ Giả. Leo cầu thang càng cao thì thu hoạch được càng lớn!
Tương truyền, khi xưa Tổ Sư Khai Phái của Phong Vân Tông đã trèo lên đỉnh Đăng Thiên Thê, thu được sức mạnh thần bí cường đại, từ đó khai sáng ra Phong Vân Tông và tạo nên mấy ngàn năm truyền kỳ huy hoàng của Phong Vân Tông!
Chỉ là không ai ngờ tới, Đăng Thiên Thê, vốn được xem là chí bảo của Tông Môn, lại bình thản không có gì lạ, giống như một con đường núi bình thường!
Mặc Phong mỉm cười, dịu dàng nói: “Lịch sử của Đăng Thiên Thê cùng những lợi ích của nó đối với võ giả chắc hẳn không cần ta phải nói nhiều, các ngươi đều đã biết rất rõ. Tổ Sư Khai Phái của chúng ta chính là nhờ leo lên đỉnh Đăng Thiên Thê mà sáng lập ra Phong Vân Tông. Có thể nói, chính vì có Đăng Thiên Thê mà mới có Phong Vân Tông như ngày nay!” "Leo càng cao trên Đăng Thiên Thê thì càng có lợi cho việc tu luyện. Kể từ sau Tổ Sư, cũng không còn ai có thể leo hết 108 bậc thang. Người leo cao nhất sau Tổ Sư chính là Phong tông chủ hiện tại của chúng ta, hắn đã leo được trọn vẹn chín mươi bậc thang! Phong tông chủ năm đó, trước khi leo Đăng Thiên Thê, tư chất rất bình thường, nhưng nhờ nghị lực mà leo được đến bậc thang thứ chín mươi. Từ đó, nhất phi trùng thiên, tu vi đột nhiên tăng mạnh, trưởng thành trở thành Đệ Nhất Cường Giả của Phong Vân Tông chúng ta!"
Nghe được như vậy, 100 tên ngoại môn đệ tử lập tức sục sôi trong lòng. Phong Viễn Kỳ là thần tượng của bọn hắn, rất nhiều người còn xem Phong Viễn Kỳ là mục tiêu cố gắng tu luyện cả đời, chỉ mong một ngày nào đó có thể trở thành một cường giả như Phong Viễn Kỳ!
Bây giờ, cơ hội được trải qua con đường trưởng thành thần tốc, một bước lên trời, giống như Phong Viễn Kỳ đang ở ngay trước mắt, hầu như không ai không kích động!
Thậm chí, đã có mấy tên ngoại môn đệ tử không tự giác di chuyển bước chân, muốn leo lên Đăng Thiên Thê!
"Mỗi một đệ tử tiến vào Nội Môn đều có một lần cơ hội leo Đăng Thiên Thê, hy vọng các ngươi có thể nắm chắc cơ hội lần này, dũng cảm leo lên đỉnh cao đi thôi!"
Lời Mặc Phong vừa dứt, 10 mấy tên ngoại môn đệ tử đã sớm không kìm chế được, trực tiếp lao ra, đặt chân lên bậc thang thứ nhất của Đăng Thiên Thê. Một luồng lực đẩy vô hình, cường đại truyền đến, khiến cho 10 mấy người thân thể rung chuyển. Một tên ngoại môn đệ tử trực tiếp bị đẩy ngã xuống, ngồi bệt mông trên mặt đất!
"Đậu phộng, lực đẩy mạnh thật đấy! Vừa rồi không chuẩn bị kỹ, lại đến!"
Tên ngoại môn đệ tử kia trở mình đứng dậy, phủi mông, nhấc chân chuẩn bị lần nữa đặt lên bậc thang thứ nhất. Thế rồi, khi lòng bàn chân vừa mới chạm xuống, một luồng lực đẩy còn mạnh hơn vô số lần so với vừa rồi đột ngột truyền đến, trực tiếp đánh bay hắn!
"Tình huống gì thế này!"
Tên ngoại môn đệ tử kia chật vật ngồi trên mặt đất, vẻ mặt mờ mịt.
"Đăng Thiên Thê chỉ cho phép những người có tu vi Võ Sĩ hoặc thấp hơn mới được leo, hơn nữa một đời chỉ có một cơ hội. Một khi bị đẩy ra, thì cả đời này không còn cơ hội đặt chân lên Đăng Thiên Thê nữa!"
Một trưởng lão tóc trắng đi sau Mặc Phong thản nhiên mở miệng giải thích.
"A? Ta còn chưa kịp đặt chân lên bậc thang thứ nhất đã bị loại!"
Tên ngoại môn đệ tử kia khóc không ra nước mắt. Một cơ hội khó có được như vậy, cứ thế mà mất sao?
Thấy người đi trước vấp ngã, không ai còn dám manh động. Ánh mắt mỗi người đều lộ ra vẻ thận trọng, từng bước một cẩn thận tiến về phía trước.
"Tần Lãng sư đệ, chúng ta muốn so tài một phen xem ai leo cao hơn không?"
Nguyễn Hồng Nhiên cười nhìn Tần Lãng.
"Được thôi!"
Tần Lãng cười gật đầu.
Khẽ cười một tiếng, Nguyễn Hồng Nhiên trực tiếp bước về phía Đăng Thiên Thê, đôi chân dài thon thả sải một bước, đặt lên.
Tần Lãng không vội không chậm cất bước, cũng đặt lên bậc thang thứ nhất.
Ngay lập tức, một luồng lực đẩy cường đại truyền đến, sức mạnh của nó có thể so với một kích toàn lực của Võ Giả Cửu Trọng bình thường!
Lực đẩy ở bậc thang thứ nhất mà đã lớn như vậy, không trách vừa rồi tên ngoại môn đệ tử kia lại bị trực tiếp đào thải!
Nhưng loại lực đẩy này đối với Tần Lãng mà nói, giống như gió nhẹ thổi qua mặt, căn bản không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào. Tần Lãng nhấc chân bước lên bậc thang thứ hai, một luồng lực đẩy mạnh gấp đôi so với trước đó theo đó truyền đến. Tần Lãng vẫn không hề hấn gì, nhẹ nhàng đặt chân lên bậc thang thứ ba.
Thong thả ung dung giống như dạo chơi, Tần Lãng dễ dàng tiến đến bậc thang thứ mười. Ngẩng đầu nhìn lên, phía trước bản thân có khoảng 60~70 người, còn Nguyễn Hồng Nhiên đã vượt lên trước, leo đến ít nhất bậc thang thứ hai mươi mấy.
Đặt chân lên bậc thang thứ mười một, một luồng lực đẩy tương đương với gấp đôi bậc thang thứ mười truyền đến, Tần Lãng hơi chậm lại, vận chuyển Linh Lực chống cự lực đẩy, tiếp tục leo về phía trước.
Khi Tần Lãng leo đến bậc thang thứ ba mươi, một tên ngoại môn đệ tử đứng ở đây dưới chân mềm nhũn, trực tiếp bị đẩy ra rơi khỏi Đăng Thiên Thê.
Lúc này, hầu như hơn một nửa ngoại môn đệ tử đều dừng lại ở giữa bậc thang thứ ba mươi và bậc thang thứ bốn mươi, vận chuyển toàn thân Linh Lực, cố gắng chống lại lực đẩy cường đại của Đăng Thiên Thê. Thỉnh thoảng lại có một tên ngoại môn đệ tử kinh hãi kêu lên, bị đẩy ra khỏi Đăng Thiên Thê.
Điều chỉnh nhịp thở một chút, Tần Lãng biết rằng từ giờ phút này trở đi, hắn đã bước vào nơi khó khăn nhất khi leo Đăng Thiên Thê, lực đẩy ở đây so với bậc thang thứ nhất mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!
Một bước, một dấu chân!
Một bước, một bậc thang!
Tần Lãng không ngừng vận chuyển Linh Lực để chống lại một lực đẩy càng lúc càng mạnh. Cuối cùng, hắn cũng đặt chân lên bậc thang thứ năm mươi của Đăng Thiên Thê, lực đẩy xung quanh càng trở nên mạnh mẽ, Tần Lãng nhất định phải toàn lực vận chuyển Linh Lực mới có thể chống lại!
Ngẩng đầu nhìn lên, trước mặt Tần Lãng chỉ còn rải rác mấy người, Nguyễn Hồng Nhiên đang đứng ở phía trước không xa, trên bậc thang thứ năm mươi lăm, đang khổ sở chống chọi. Đôi chân dài thon thả của nàng không ngừng run rẩy, hiển nhiên đã đến giới hạn.
"Tiếp tục!"
Tần Lãng khẽ cắn môi, chậm rãi nhấc chân đặt lên bậc thang thứ năm mươi mốt. Một luồng lực lượng mạnh gấp đôi so với vừa rồi ập đến, khiến chân hắn hơi loạng choạng. Vội vàng liều mạng vận chuyển Linh Lực chống cự, cuối cùng miễn cưỡng đứng vững thân hình.
Giờ phút này, Tần Lãng không những không nhíu mày mà ngược lại còn lộ ra vẻ mặt mừng rỡ!
"Đăng Thiên Thê có thể giúp Võ Giả Luyện Thể!"
Hắn phát hiện ra rằng, dưới tác dụng của lực đẩy cường đại và việc điên cuồng vận chuyển Linh Lực, cơ thể hắn như đang trải qua hai lần thanh tẩy tinh luyện. Mỗi một tế bào trên toàn thân đều không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, bản thân hắn đang dần trở nên cường đại!
"Tách tách tách!"
Chốc lát sau, một tiếng vang lanh lảnh từ bên trong cơ thể Tần Lãng không ngừng phát ra, cơ thể Tần Lãng cuối cùng đã được tăng lên đến một độ cao mới dưới áp lực của trọng lực!
Trong nháy mắt, lực đẩy xung quanh tác động lên người Tần Lãng cũng không còn hiệu quả lớn như trước nữa. Tần Lãng chợt cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, cất bước leo về phía trước!
Trong ánh mắt kinh ngạc của Nguyễn Hồng Nhiên, Tần Lãng trực tiếp vượt qua nàng, một hơi leo đến bậc thang thứ bảy mươi mới dừng lại. Lúc này, phía trước Tần Lãng chỉ còn lại một người, chính là Lý Kiến Nghiệp, người vừa mới đặt chân lên bậc thang thứ bảy mươi sáu, đệ nhất nhân của ngoại môn đệ tử!
"Hừ, Tần Lãng, việc ngươi có thể may mắn thoát khỏi cuộc săn bắt của nội môn đệ tử là do ngươi có vận khí tốt. Nhưng đừng mơ tưởng vượt mặt ta trên Đăng Thiên Thê, ta mới là đệ nhất nhân chân chính trong tất cả các ngoại môn đệ tử!"
Nhìn thấy Tần Lãng đang đến gần, Lý Kiến Nghiệp hừ lạnh một tiếng, gian nan di chuyển bàn chân, chậm rãi đặt lên bậc thang thứ bảy mươi bảy của Đăng Thiên Thê!
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận