Thần Hồn Đan Đế

Chương 1163: Đa tạ đề điểm

"Chương 1163: Đa tạ đề điểm"
"Cô Xạ Nữ Đế bị thương, bị xà yêu cứu đi!"
Tần Lãng con ngươi chợt co rụt lại.
"Con xà yêu cứu Cô Xạ Nữ Đế kia khẳng định là Long Phi, không thể nghi ngờ!"
Tiếu Tiếu dùng thần thức truyền âm nói.
Tần Lãng không lộ vẻ gì gật nhẹ đầu.
Từ phản ứng trước đó của hai tên cường giả Võ Đế khi thấy thủ đoạn của Tiếu Tiếu, không khó đoán ra con xà yêu cứu Cô Xạ Nữ Đế chắc chắn là Long Phi.
"Long Phi sao lại ra tay cứu giúp Cô Xạ Nữ Đế? Chẳng lẽ là vì trong cơ thể Cô Xạ Nữ Đế có hồn phách của Đường Tâm?"
Tiếu Tiếu trầm ngâm nói.
Hiện tại chỉ có lý do này mới có thể giải thích hợp lý việc Long Phi xuất thủ cứu Cô Xạ Nữ Đế.
"Chúng ta bắt được hai tên cường giả Võ Đế tứ trọng đúng lúc là thủ hạ của hoàng tử Tuyết Thánh Đế Quốc đã mất tích. Bản thiếu đã vừa mới nói chuyện với bọn họ xong, chúng ta hoàn toàn là nước lũ cuốn vào miếu Long Vương, người một nhà đánh người một nhà. Bản thiếu định thả hai người bọn họ, sau đó cùng bọn họ đi gặp hoàng tử đã mất tích của Tuyết Thánh Đế Quốc, cùng bàn chuyện đuổi bắt Cô Xạ Nữ Đế."
Phương Hồi vui vẻ nói.
"Phương Hồi thông qua trái tim có thể cảm nhận được vị trí đại khái của Cô Xạ Nữ Đế. Nếu như liên thủ với thế lực lớn nhất trong Ngũ Hành Mê Lĩnh, cả hai phối hợp, Cô Xạ Nữ Đế căn bản không thể trốn thoát, nhất định chắp cánh khó bay!"
Tần Lãng trầm tư nói.
"Tuyệt đối không thể để Phương Hồi liên thủ với hoàng tử đã mất tích của Tuyết Thánh Đế Quốc, nếu không chẳng những Cô Xạ Nữ Đế và Long Phi sẽ bị bọn họ bắt được, hồn phách Đường Tâm cũng sẽ bị họ phát hiện, gặp tai ương!"
Tiếu Tiếu thần thức truyền vào trong đầu Tần Lãng, lộ ra cực kỳ gấp gáp.
Không ngờ rằng tiến vào Ngũ Hành Mê Lĩnh lại xuất hiện tình huống như vậy, Tần Lãng mặt không đổi sắc, nhưng trong đầu lại suy nghĩ rất nhanh, không ngừng nghĩ cách ngăn cản Phương Hồi.
Nhìn Phương Hồi thong thả bước tới trước mặt hai tên cường giả Võ Đế tứ trọng vừa được thả, lấy ra hai viên linh đan chuẩn bị đưa cho đối phương, Tần Lãng lập tức mở miệng ngăn cản hành động của Phương Hồi:
"Chậm đã!"
"Vệ Đan Vương, ngài có ý gì?"
Phương Hồi dừng tay lại giữa chừng, quay đầu nghi ngờ nhìn về phía Tần Lãng.
"Hai tên cường giả Võ Đế tứ trọng này không thể thả!"
Tần Lãng vẻ mặt ngưng trọng, trầm giọng nói: "Tam hoàng tử điện hạ, hai người này không những không thể thả, mà ngài cũng tuyệt đối không được đi tìm hoàng tử đã mất tích của Tuyết Thánh Đế Quốc, nếu không những người chúng ta ở đây sợ là đi không trở lại!"
"Đi không trở lại? Sao có thể! Bản thiếu là người cùng dòng máu với hoàng tử đã mất tích, hắn còn mừng ta đến không kịp, sao có thể động thủ với bản thiếu, Vệ Đan Vương ngài quá lo lắng!"
Phương Hồi căn bản không để lời của Tần Lãng vào lòng, khoát tay cười nói.
"Tam hoàng tử điện hạ, ngài đừng quên, trên người chúng ta có Thanh Linh Thánh Thủy, thứ có thể rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh này. Hoàng tử đã mất tích của Tuyết Thánh Đế Quốc bị nhốt ở đây đã không ít năm tháng, chắc hẳn hắn sớm đã nghĩ cách rời khỏi đây. Nếu để hắn phát hiện trên người chúng ta có Thanh Linh Thánh Thủy, cơ hội rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh ở ngay trước mắt, sao có thể không cướp?"
Tần Lãng trầm giọng nói.
"Thanh Linh Thánh Thủy mà bản thiếu có tuy ít, nhưng vẫn đủ để giúp hoàng tử đã mất tích của Tuyết Thánh Đế Quốc rời khỏi đây. Chỉ cần hắn muốn, bản thiếu hoàn toàn có thể cho hắn đủ Thanh Linh Thánh Thủy! Mà đợi đến khi hắn trở về Tuyết Thánh Đế Quốc, vương giả trở về, thực lực của hoàng tộc Tuyết Thánh Đế Quốc sẽ tăng lên mạnh mẽ, các thế lực đối địch khác chắc chắn sẽ nghe tin mà sợ mất mật!"
Phương Hồi cười khẩy, trong mắt ngược lại lộ ra sự chờ mong vô tận.
"Tam hoàng tử điện hạ, việc hoàng tử mất tích rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh, hoàng tộc Tuyết Thánh Đế Quốc gia tăng thực lực đúng là thật, nhưng hình như ngài quên rằng hắn đã từng là hoàng tử thiên tài, hiện tại thực lực lại càng thâm bất khả trắc, có chịu cam tâm khuất dưới phụ hoàng của ngài không?"
"E rằng đến lúc đó thứ mà ngài đưa về cho Tuyết Thánh Đế Quốc không phải một cường giả mà sẽ là một tai họa, rất có thể phụ thân ngài và các huynh đệ tỷ tỷ đều sẽ vì vậy mà mất mạng, toàn bộ Tuyết Thánh Đế Quốc cũng có khả năng bị trọng thương vì nội bộ đấu đá, cuối cùng bị thế lực đối địch thừa cơ mà diệt vong!"
"Huống chi, việc tặng Thanh Linh Thánh Thủy cho hoàng tử mất tích bất quá là ý muốn đơn phương của ngài mà thôi, hoàng tử mất tích của Tuyết Thánh Đế Quốc chưa chắc sẽ nể tình của ngài, có lẽ hắn sẽ giết ngài trước!"
"Lùi mười ngàn bước mà nói, coi như hắn không ra tay với ngài, nhưng một khi hắn phát hiện linh căn trong cơ thể ngài và Cô Xạ Nữ Đế, với sự dụ dỗ lớn như vậy, chắc hẳn hắn cũng sẽ không ngừng dao động!"
"Hợp tác là xây dựng trên cơ sở thực lực tương đương của cả hai bên, nếu chúng ta mạo muội xông lên hợp tác với đối phương, kết quả rất có thể là dâng áo cưới cho người khác, công dã tràng không nói, còn rất có thể vì vậy mà mất mạng!"
Tần Lãng từ tốn, chậm rãi nói, mỗi một câu nói ra thì sắc mặt của Phương Hồi lại trầm xuống một chút, đến cuối cùng sắc mặt trở nên tối tăm, sau lưng còn đổ mồ hôi lạnh.
Nếu như không phải hoàng tử này mất tích trước đây, phụ thân hắn cũng không có cách nào leo lên vị trí hoàng đế hiện tại, nếu thật sự để hoàng tử mất tích này rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh, thì hoàn toàn là thả hổ về rừng!
Vậy thì hắn cũng sẽ trở thành tội nhân lớn nhất của một mạch trong hoàng tộc!
"Một lời của Vệ Đan Vương như vàng ngọc, khiến bản thiếu bừng tỉnh! Đa tạ đề điểm, bản thiếu biết phải làm thế nào rồi."
Phương Hồi trực tiếp thu lại linh đan trong tay, ra hiệu cho quản gia Hoàng và tướng quân Ngô.
"Phập!"
"Phập!"
Hai vệt hàn quang lóe lên, máu tươi bắn ra, hai chiếc đầu lâu bay lên không trung!
Hai tên đại hán khôi ngô Võ Đế tứ trọng vốn tưởng mình đã thoát được một kiếp, lại không ngờ rằng chỉ một câu nói của Tần Lãng lại lần nữa khiến vận mệnh của chúng chuyển hướng, trực tiếp gặp Diêm Vương!
"Ai, thật đáng tiếc. Chúng ta mới đến Ngũ Hành Mê Lĩnh không bao lâu, đối với nơi này cũng chưa quen thuộc, tốc độ tìm kiếm Cô Xạ Nữ Đế chắc chắn không thể nào so với hai thế lực lớn kia."
Trong mắt Phương Hồi tràn đầy lo lắng.
Một khi Cô Xạ Nữ Đế rơi vào tay hai thế lực lớn kia, với thực lực của đội ngũ bọn họ, căn bản không thể đoạt lại Cô Xạ Nữ Đế từ tay hai thế lực lớn.
"Tam hoàng tử điện hạ ngài sai rồi!"
Tần Lãng lại lắc đầu, cười nói: "Vừa nãy Tiếu Tiếu nói với ta, con xà yêu cứu Cô Xạ Nữ Đế tám chín phần mười là ca ca nàng Long Phi, nàng và ca ca mình có một loại năng lực cảm ứng thần kỳ. Lại thêm trái tim của ngài có khả năng cảm ứng vị trí linh căn, hai bên phối hợp, chúng ta chắc chắn có thể đi trước một bước, tìm được tung tích của Cô Xạ Nữ Đế!"
"Thì ra con xà yêu cứu Cô Xạ Nữ Đế là Long Phi, yêu xà đang bị Thanh Sơn Kiếm phái truy nã!"
Phương Hồi giật mình gật đầu, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Có hắn và yêu nữ Tiếu Tiếu cảm ứng hai lần, chắc chắn có thể rất nhanh tìm được Cô Xạ Nữ Đế!
"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng lên đường, nhất định phải tìm được Cô Xạ Nữ Đế và rắn yêu Long Phi trước những võ giả khác!"
Phương Hồi xoay người quay lưng về phía Tần Lãng, trong nháy mắt trong mắt lóe lên một tia hàn quang khó hiểu, sau đó vung tay dẫn đầu đi thẳng về phía trước.
. . .
Ngay trước mặt Tần Lãng và những người khác hơn hai trăm dặm, một chỗ trên vách đá, cây lá rậm rạp che khuất hoàn toàn một cửa hang ẩn mình. Nếu không phải người có lòng tìm kiếm thì căn bản không có cách nào phát hiện ra ở đây có một cái động thiên khác.
"Ngươi và ta vốn không quen biết, vì sao lại mạo hiểm lớn như vậy để cứu ta?"
Một nữ tử đang ngồi xếp bằng chậm rãi mở mắt ra, đưa mắt nhìn một nam tử có khuôn mặt tuấn mỹ yêu diễm cách đó mấy mét, thản nhiên lên tiếng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận