Thần Hồn Đan Đế

Chương 2619: đặc sắc tỷ thí

Chương 2619: Tỷ Thí Đặc Sắc
Tần Lãng Vọng từ trên đài xuống với vẻ nghi hoặc, đồng thời, chăm chú tập trung vào Lý Long không rời mắt. Trực giác mách bảo hắn, Lý Long này chắc chắn có vấn đề. Nhưng bây giờ chưa phải lúc đánh rắn động cỏ, nếu như lúc này bắt Lý Long, rất dễ làm kinh động đến kẻ đứng sau.
Trên đài tỷ thí vẫn tiếp tục, khi thấy Lý Long chỉ ba chiêu đã đánh bay Chu Tuấn Dật thân cao khỏe mạnh cường tráng, trong nhất thời không ai dám khiêu chiến Lý Long. Ba Đồ Lỗ bên này liên tiếp hô ba lần, đều không có ai dám tiến lên tỷ thí.
Trong lúc mọi người đang chần chừ, một tiểu nha đầu với mái tóc buộc hai bím nhảy lên đài, cười hì hì nói: "Tiểu nữ tử Âu Dương Tuyết, đến khiêu chiến một chút. Lý Long đại ca, mạo phạm!"
Mọi người thấy nàng là một tiểu nha đầu thân cao chưa đến bảy thước, dáng người nhỏ gầy linh đinh, tuổi không quá 15, không khỏi âm thầm lo lắng cho nàng. Cũng không khỏi ở dưới đài bàn tán: "Đây là tiểu nha đầu nhà ai vậy, Lý Long kia ngay cả Chu Tuấn Dật còn đánh xuống đài, huống chi là một tiểu nha đầu, tiểu nha đầu này không muốn sống nữa rồi sao!"
Nghe những lời bàn tán liên tiếp ở dưới lôi đài, Lý Long trên đài tỏ vẻ đắc ý. Hắn không khỏi ngẩng cao cằm, hướng về tiểu nha đầu khẽ mỉm cười nói: "Nha đầu, ngươi bây giờ đi vẫn còn kịp đấy, nếu không lát nữa ta đánh cho ngươi khóc, đại nhân nhà ngươi tới tìm ta phiền phức thì cũng không hay đâu."
Dưới đài có rất nhiều đám ăn chơi thiếu gia, thấy Lý Long nói vậy, lập tức nhao nhao nhạo báng Âu Dương Tuyết trên đài, thậm chí trên mặt mang đủ loại vẻ trào phúng, có kẻ còn huýt sáo liên tục với Âu Dương Tuyết.
Âu Dương Tuyết nhìn thấy cảnh tượng trên đài dưới đài, cũng không hề sợ hãi, mà khẽ mỉm cười nói. "Bắt đầu đi, ta nghĩ kỹ rồi, không cần lãng phí thời gian."
Lý Long nghe vậy cười nhìn Âu Dương Tuyết, vẻ khinh thường trên mặt càng thêm rõ ràng. Ba Đồ Lỗ bên kia cũng cảm thấy thực lực hai bên quá chênh lệch, bèn phái người dò hỏi: "Tiểu cô nương, ngươi thật sự đã quyết định?"
Âu Dương Tuyết người nhỏ mà tinh ranh, thấy hỏi vậy, lập tức tự tin ngẩng đầu, cười nói. "Đương nhiên, ta đã lên đây thì có lý nào lại đi xuống chứ!"
Ba Đồ Lỗ thấy tiểu cô nương kia tự tin như vậy, liền sai người đánh chiêng mở màn. Theo tiếng chiêng mở màn vang lên, tỷ thí chính thức bắt đầu.
Lý Long ra sân liền đánh bại danh xưng "Kim cương bất hoại thân thể" Chu Tuấn Dật, lòng tự tin tăng vọt, nhìn về phía Âu Dương Tuyết ánh mắt càng thêm khiêu khích. "Tiểu cô nương, ngươi còn nhỏ, ngươi ra chiêu trước đi, nếu không lát nữa ta đánh cho ngươi khóc, người khác lại bảo ta thắng mà không có võ!"
Lời này của Lý Long khiến đám thiếu gia ăn chơi ở dưới cười ồ lên, thậm chí đã thấy được dáng vẻ chật vật bị đánh bại của Âu Dương Tuyết. Âu Dương Tuyết tuy bị Lý Long trào phúng như vậy, nhưng nàng không thèm để ý, thậm chí còn khinh miệt trước giọng điệu trào phúng của nhiều người như vậy.
"Vậy ta không khách khí đâu!" Âu Dương Tuyết vừa chắp tay về phía Lý Long, ánh mắt đột nhiên từ thanh thuần ngây thơ chuyển thành hung tợn.
Vừa thoáng thấy ánh mắt của Âu Dương Tuyết như vậy, Lý Long trong lòng bỗng cảnh giác. Với người như Lý Long, có thể đánh bại Chu Tuấn Dật, chắc chắn là người có thân thủ bất phàm, trước kia còn tham gia hàng trăm cuộc tỷ thí, cho nên hắn là người rất kín đáo.
Nhìn thấy ánh mắt của Âu Dương Tuyết như vậy, trong lòng hắn rùng mình, vừa định tiến tới xem xét, không ngờ ánh mắt của Âu Dương Tuyết đã trở lại bình thường.
Âu Dương Tuyết bên này từ trong tay áo hất lên, trong nháy mắt đã rút ra một cây trường tiên, vung lên phần phật, hướng phía Lý Long đổ ập xuống. "Chỉ có vậy thôi sao?"
Lúc đầu Lý Long tưởng Âu Dương Tuyết này sẽ có chiêu gì lợi hại, không ngờ lại chỉ rút ra một cây trường tiên, hơn nữa trông cũng không có sát thương gì, điều này khiến Lý Long trong lòng cười lạnh, tựa hồ đã nhìn thấy chiến thắng trong tầm tay.
Đến khi trường tiên tiến đến trước mắt, Lý Long mới vươn ba ngón tay, giống như tứ lạng bạt thiên cân, hất mạnh trường tiên ra. "Tốt!"
Thấy Lý Long dễ dàng hóa giải chiêu thức của tiểu nha đầu, đám tùy tùng của Lý Long dưới đài phát ra tiếng hoan hô vang dội như sấm dậy. Nghe thấy tiếng hoan hô, lòng tự tin trong Lý Long càng dâng cao, hắn thậm chí còn nghĩ sẽ dùng một chiêu giải quyết luôn tiểu nha đầu này, khỏi lãng phí thời gian quý báu của mình.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lý Long vận dụng càn khôn na di bộ mà mình am hiểu nhất, trong nháy mắt đã đến trước mặt Âu Dương Tuyết, một tay vồ tới, từ góc độ khuất tầm nhìn, nhắm vào cổ của Âu Dương Tuyết mà chộp. Biến hóa này xảy ra gần như trong nháy mắt, Tần Lãng đứng ở trên cao đã nhìn rõ toàn bộ động tác của Lý Long.
Thậm chí hắn còn bí mật giấu mấy cây ngân châm trong lòng bàn tay, quyết định đợi đến thời khắc mấu chốt sẽ xuất thủ cứu giúp. Nhưng Tần Lãng còn chưa kịp ra tay thì tình huống lại lần nữa đảo ngược.
Trên đài, Âu Dương Tuyết tựa hồ đã đợi sẵn chiêu này của Lý Long, đợi khi Lý Long tới gần, nàng không những không tránh mà ngược lại đưa cổ ra phía trước vài phần. Ngay khi mọi người dưới đài đang kinh hô về hành động này của Âu Dương Tuyết, thì nàng đã nhanh chóng xuất kích, động tác nhanh đến kinh người.
Không ai thấy rõ nàng đã xuất kích như thế nào, chỉ nghe Lý Long kêu thảm một tiếng, rồi tránh sang một bên. Có người ở gần đó nhìn thấy, cánh tay của Lý Long đang bị uốn cong ở một góc độ kỳ quái, đó là do xương tay bị đánh nát.
Thấy Lý Long ra nông nỗi này, Ba Đồ Lỗ vội giơ tấm bảng dừng lại, có người nhanh chóng lên đỡ Lý Long đi chữa thương. Tình thế thay đổi quá nhanh khiến cho cả đám người dưới đài bao gồm Tần Lãng đều ngây người ra, nửa ngày không hoàn hồn lại.
Trong khi mọi người trên đài còn chưa kịp phản ứng thì đã có người xông lên trước đài, vác xuống ba, hung hăng nói với Âu Dương Tuyết. “Âu Dương Tuyết đúng không? Ván này ta đến khiêu chiến ngươi!”
“Các hạ tên gì?” Âu Dương Tuyết không kiêu ngạo không tự ti, nhìn thanh niên đầu húi cua trên đài kiêu ngạo nói. “Bản danh Âu Dương Duệ. Xin mời!”
“Trùng hợp thật, cũng là bản gia của ta, chỉ là đây là lôi đài, phải coi trọng thể diện chứ!” Âu Dương Tuyết thấy sự khiêu khích trong mắt Âu Dương Duệ, tự nhiên không chút nhường nhịn đáp lại.
Ba Đồ Lỗ thấy thời cơ chín muồi, lập tức đánh chiêng khai màn. Tỷ thí bắt đầu, Âu Dương Tuyết nhìn Âu Dương Duệ, vác xuống ba nói, “Theo quy tắc, ngươi đi trước!”
Âu Dương Duệ hất mái tóc húi cua lên, nhắm mắt cười nói, "Ngươi là nữ tử, ngươi đi trước, nếu không còn mang tiếng ta đánh nữ tử thì không hay!"
Âu Dương Tuyết hừ lạnh một tiếng nói: "Không ngờ tuổi ngươi còn trẻ, sao lại dài dòng như vậy, tư tưởng lại còn phong kiến nữa, không giống với người bằng tuổi ngươi."
Âu Dương Tuyết thấy Âu Dương Duệ tuổi còn nhỏ nên dùng phép khích tướng. Nhưng Âu Dương Duệ vững như cầy, không hề quan tâm đến sự khiêu khích của Âu Dương Tuyết.
Hắn cười nói: "Đừng có nói mấy lời đó với ta, ta ăn cái bộ đấy của ngươi rồi đấy, có sát chiêu nào cứ việc dùng đi, để ta mở rộng tầm mắt, đừng có làm mấy trò mèo ấy, lằng nha lằng nhằng không ra gì cả!"
"À, không ngờ ngươi tuổi còn nhỏ mà ngược lại là một hán tử, nếu là ở nơi khác thì ta còn có thể kết làm huynh đệ với ngươi đấy!" Âu Dương Tuyết vừa mỉa mai vừa chân thành nói, khiến cho Âu Dương Duệ bật cười. Hắn không nói thêm gì, trực tiếp tung một chiêu, một cú đấm rất bình thường nhưng đánh thẳng vào mặt Âu Dương Tuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận