Thần Hồn Đan Đế

Chương 727: Khiêng đi, kế tiếp

Chương 727: Khiêng đi, người tiếp theo
Mặc dù hai mươi vạn người dự thi ở đây đều đã biết quy tắc thi đấu tinh anh của Thiên Hoang Đại Lục, nhưng khi nghe công bố quy tắc, vẫn gây ra một trận náo động không nhỏ tại hiện trường. Chỉ cần thua hai trận là sẽ bị loại, điều kiện này thật sự quá khắc nghiệt. Nếu người dự thi của thế lực Tam lưu muốn vào vòng hai thì phải thắng liên tiếp mười trận ba lần, độ khó cực lớn! Người dự thi của thế lực Nhị lưu cần mười trận thắng liên tiếp để vào khu dự thi của thế lực Nhất lưu, sau đó lại thắng liên tiếp mười trận nữa mới được vào vòng trong! Ngay cả người dự thi của thế lực Nhất lưu, cũng phải trải qua mười trận thắng liên tiếp tàn khốc mới có thể thành công tiến vào vòng hai. Nếu ngươi đã thắng chín trận liên tiếp, nhưng không cẩn thận thua ở trận thứ mười, thì cũng không thể vào vòng trong, công sức đổ sông đổ biển, phải bắt đầu lại từ đầu, một lần nữa thắng liên tiếp mười trận mới được tính là thông qua.
"Tất cả người dự thi phải theo số thứ tự trên lệnh bài màu vàng mà tiến vào truyền tống trận. Nhớ kỹ, đừng mơ tưởng lừa gạt. Nếu có người dự thi báo danh sau mười vạn mà cố tình tiến vào truyền tống trận bên trái nhất hoặc ở giữa, sẽ bị truyền tống trận nghiền nát tại chỗ. Mong các vị đừng đùa với tính mạng của mình!"
Giọng nói đó cất tiếng cảnh cáo một lần, sau đó bỗng nhiên cao giọng, vang vọng khắp nơi, "Truyền tống trận sẽ đóng sau một canh giờ, người dự thi xin tranh thủ thời gian vào trận. Ai quá hạn chưa vào, sẽ bị coi như bỏ cuộc và loại trực tiếp!"
Vừa dứt lời, lập tức một lượng lớn võ giả điên cuồng xông về phía trước, thân ảnh biến mất trong các truyền tống trận. Mặc dù biết tỷ lệ bị loại cực cao, nhưng các võ giả dự thi vẫn bất chấp tất cả tham gia.
"Dương Giang Long, ta Thiên Diệu đi trước đây, thắng liền mười trận rồi ta sẽ chờ ngươi ở vòng hai!" Thiên Diệu liếc nhìn Dương Giang Long bên cạnh một cái, rồi nhảy lên, tiến vào thông đạo truyền tống bên trái nhất.
"Vào trước thì sao chứ? Tốc độ vào vòng hai của ngươi chưa chắc đã nhanh hơn ta Dương Giang Long!" Dương Giang Long hừ lạnh một tiếng, chậm rãi bước vào thông đạo truyền tống bên trái nhất. Theo ánh sáng trắng lóe lên, thân ảnh hắn cũng biến mất.
Rất nhanh, các võ giả của thế lực Nhất lưu xung quanh Tần Lãng gần như đều đã tiến vào truyền tống trận bên trái nhất. Càng lúc càng nhiều người dự thi của thế lực Nhị lưu từ xa ùa tới, phóng vào truyền tống trận ở giữa.
"Tần Đan Vương, bọn ta phải vào truyền tống trận bên trái, xin cáo từ!"
"Tần Đan Vương, hẹn gặp lại ở vòng hai!" Khương Hồng Dương và Hứa Đào dẫn theo tộc nhân đến từ biệt Tần Lãng rồi đi vào pháp trận truyền tống ở gần đó.
"Thiếu gia, quy tắc này bất công quá! Ngươi đường đường là cường giả xếp thứ ba mươi ba Địa Bảng, mà lại vì báo danh muộn nên phải đến khu dự thi của thế lực Tam lưu tham gia trận đấu. Đây chẳng phải là cố ý hành hạ, làm hao tổn thể lực của ngươi sao?" Vân Nhi không vui nói.
"Không sao đâu. Với ta, tỷ thí ở thế lực Tam lưu và Nhị lưu căn bản không có chút thử thách nào, ta sẽ sớm tiến vào khu dự thi của thế lực Nhất lưu thôi." Tần Lãng không quan trọng phất tay.
Tỷ thí của thế lực Tam lưu và Nhị lưu cộng lại ít nhất phải đánh hai mươi trận mới được vào khu dự thi của thế lực Nhất lưu, nhưng sự hao tổn thể lực cộng lại có lẽ còn chưa bằng một trận tỷ thí của thế lực Nhất lưu.
"Cũng phải, thiếu gia lợi hại như vậy, đám người dự thi của thế lực Nhị lưu và Tam lưu kia làm sao có thể là đối thủ của ngươi được. Vậy ta đi thi đây, thiếu gia cũng phải cố gắng lên nhé!" Vân Nhi quyến luyến nhìn Tần Lãng.
"Tần Lãng, hẹn gặp lại ngươi ở vòng hai của cuộc thi tinh anh Thiên Hoang Đại Lục!" Đường Tâm Nhiên cười nhìn Tần Lãng.
"Đi đi, chúng ta sẽ sớm gặp lại." Tần Lãng cười phất tay, nhìn Vân Nhi và Đường Tâm Nhiên tiến vào truyền tống trận bên trái nhất, thân ảnh biến mất trong tầm mắt.
"Mọi người đều đi rồi, ta cũng đến lúc xuất phát!" Nắm chặt lệnh bài màu vàng trong tay, Tần Lãng nhanh chân đi vào truyền tống trận bên phải nhất.
Ánh sáng trắng lóe lên, thân ảnh Tần Lãng biến mất. Đồng thời, một luồng sức mạnh thần kỳ quét qua lệnh bài màu vàng trong tay Tần Lãng, kiểm tra thông tin chính xác rồi tiêu tán thành vô hình. Tần Lãng chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một chút, sau đó cả người đã xuất hiện trên một lôi đài dựng sẵn. Đối diện hắn là một gã đại hán cao gần hai mét, vóc dáng vạm vỡ.
"Hiện tại trận đấu giữa số báo danh 113.674 và số 189.527, xin số 166.323 chuẩn bị."
Giọng nói vang dội truyền ra, lúc này Tần Lãng mới nhận thấy ngoài hắn và gã đại hán trên lôi đài, còn có vài chục người dự thi khác đang xếp hàng chờ ở dưới.
"Trận đấu bắt đầu!" Vừa dứt lời, tên đại hán vạm vỡ đối diện lộ ra một nụ cười lạnh khinh thường, lườm Tần Lãng một cái: "Tiểu tử, cái thân thể nhỏ bé ốm yếu như ngươi căn bản không phải đối thủ của ta. Nhanh chóng dập đầu xin thua, Hổ Gia ta còn có thể cho ngươi bớt chút đau đớn. Nếu không, Hổ Gia một quyền sẽ đánh cho ngươi đến mẹ ngươi cũng không nhận ra!"
Hổ Gia không vội động thủ, hai tay chống nạnh vẻ rất tự tin. Tần Lãng xếp hạng đến mười tám vạn, thông thường người có thứ hạng này đều xuất thân từ những gia tộc thế lực cực yếu, bản thân cũng không mạnh mẽ gì, chủ yếu là đến hấp thu sức mạnh thần bí mà Cô Xạ Sơn tản ra. Trong mắt Hổ Gia, Tần Lãng tuổi còn trẻ, thứ hạng lại thấp, tám chín phần mười là đến đánh cho vui. Bị hắn quát như thế, thậm chí có khi sợ mất mật mà trực tiếp nhận thua.
"Ta không phải là đối thủ của ngươi?" Tần Lãng cười một tiếng, khoát tay: "Thôi đi, ngươi nhận thua luôn đi, ta không muốn bắt nạt ngươi."
Tần Lãng liếc mắt liền thấy gã đại hán vạm vỡ này chỉ có thực lực Võ Vương trung kỳ, cách xa cảnh giới của hắn quá nhiều, không cần thiết ra tay làm gì.
"Không muốn bắt nạt ta? Tiểu tử ngươi cũng ngông cuồng đấy!" Hổ Gia cười nhạo, như vừa nghe chuyện cười lớn, "Đã ngươi muốn tìm đến cái chết, thì Hổ Gia ta đây sẽ toại nguyện cho ngươi!"
Vừa dứt lời, sắc mặt Hổ Gia liền thay đổi, thân thể to lớn đột ngột lao thẳng về phía Tần Lãng, khí thế hung mãnh, cả người như mãnh hổ xuống núi, mang theo những cơn gió lớn, tung một quyền đánh mạnh vào Tần Lãng: "Hắc Hổ Đào Tâm!"
Khoảnh khắc này, nắm đấm của Hổ Gia như hóa thành móng vuốt của mãnh hổ, xung quanh nắm đấm phát ra ánh sáng vàng chói mắt, uy lực kinh người.
"Tên Hổ Gia này thật ác độc, đối mặt một thiếu niên mà vừa động thủ liền dùng võ kỹ mạnh như vậy, thiếu niên đối diện e rằng gặp nguy hiểm!" Phía dưới lôi đài không ít người dự thi biến sắc, lo lắng cho Tần Lãng.
Đối diện với công kích của Hổ Gia, Tần Lãng dường như không kịp phản ứng, đứng im tại chỗ không nhúc nhích!
"Mau tránh đi!"
"Ai, xong rồi!"
"Thiếu niên này nguy rồi!"
Trước sự "đờ đẫn" của Tần Lãng, người dự thi ở dưới lôi đài nhao nhao kinh hô, không ít người không nỡ nhìn thấy cảnh Tần Lãng bị thương nặng, dứt khoát nhắm mắt lại.
"Đối mặt công kích của ta mà còn không kịp phản ứng, lại còn dám nói lời ngông cuồng, chết đi!" Trên mặt Hổ Gia lộ vẻ dữ tợn, một quyền tung ra, hung hăng đánh vào ngực Tần Lãng!
"Ầm!"
Tiếng nổ lớn vang lên, cảnh Tần Lãng bị Hổ Gia đánh bay không hề xuất hiện, mà là tiếng xương vỡ vụn vang lên chói tai từ nắm đấm của Hổ Gia. Sau đó một tiếng kêu la như lợn bị giết vang lên: "A! Tay của ta, nắm tay của ta vậy mà nát rồi! Cánh tay của ta, cánh tay của ta gãy rồi!"
Xương nắm tay vỡ nát, cánh tay cũng bất lực rũ xuống, Hổ Gia đau đớn đến nổi gân xanh trên trán, run rẩy như giun, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng nhỏ xuống.
"Cái gì!"
"Sao có thể!"
Tất cả người dự thi quan chiến ở dưới đều ngây người! Hổ Gia dùng toàn lực thi triển võ kỹ công kích vào người thiếu niên kia, mà người kia không sao, ngược lại chính hắn lại bị vỡ xương, gãy tay? Lúc này, bọn họ mới hiểu, không phải vừa nãy Tần Lãng phản ứng không kịp, mà là người ta không thèm để công kích của Hổ Gia vào mắt, căn bản là khinh thường mà tránh né! Có thể coi thường công kích võ kỹ của một võ giả Võ Vương trung kỳ, thì thực lực của thiếu niên này mạnh đến mức nào?
Trong lòng những người dự thi bên dưới hốt hoảng. Xem ra lần này Hổ Gia thật sự đá phải tấm sắt rồi, người ta từ đầu đã không muốn bắt nạt hắn, ai ngờ Hổ Gia mắt chó coi thường người khác, kết quả lại tự phế mình!
Hổ Gia kinh hãi nhìn về phía Tần Lãng. Vừa rồi đánh một quyền kia ra, hắn có cảm giác như đánh vào tường đồng vách sắt, không hề làm Tần Lãng tổn thương mảy may. Ngược lại, dưới lực phản chấn lớn, toàn bộ lực lượng đều dội ngược lại nắm tay hắn, như chính mình đấm mạnh vào bản thân, trực tiếp khiến tay bị phế. Lúc này Hổ Gia thật sự sợ hãi! Người ta còn chưa ra tay, đã để hắn tự phế mình! Thực lực này không phải dạng thường! Căn bản không phải là đối thủ của hắn!
"Ta vốn định tha cho ngươi, nhưng không ngờ ngươi chẳng những không biết điều, mà còn ra tay hung hăng như vậy, hôm nay ta nhất định phải dạy cho ngươi một bài học, để ngươi nhớ kỹ cho thật lâu." Tần Lãng ánh mắt lạnh lẽo, tùy ý phất tay, trong nháy mắt kéo theo một luồng thiên địa linh khí to lớn hướng thẳng về phía Hổ Gia.
Hổ Gia chợt cảm thấy một lực lượng lớn như núi đổ ập đến, ngực như bị đè một ngọn núi lớn, xương sườn trong nháy mắt không biết gãy bao nhiêu cái. Ngực hắn bị lõm vào, trong miệng hộc ra một ngụm máu tươi lớn, cả người bay ngược ra sau, đập mạnh xuống đất, ngất đi.
"Thật mạnh!" Các võ giả dự thi ở dưới mắt ai nấy cũng đều trừng lớn, yết hầu rung lên, liên tục nuốt nước bọt khan! Tần Lãng chỉ tùy ý vung tay nhẹ nhàng, một Hổ Gia Võ Vương trung kỳ đường đường liền bị đánh bay như con ruồi! Thực lực của thiếu niên này chắc chắn đã đạt tới Võ Tông trung kỳ, thậm chí còn cao hơn! Bọn họ không tài nào hiểu được, một thiếu niên thực lực mạnh mẽ như thế sao lại bị sắp xếp đến khu dự thi yếu nhất của thế lực Tam lưu?
"Khiêng đi, người tiếp theo!" Tần Lãng thản nhiên liếc Hổ Gia đang ngất xỉu một cái, sau đó quay mắt nhìn về phía những người dự thi còn lại bên dưới lôi đài. Lập tức những người dự thi ở dưới cảm giác như bị một con hung thú tuyệt thế nhìn chằm chằm, sống lưng lạnh toát, ngay cả linh hồn cũng run rẩy lên. Đem một thiếu niên mạnh như thế cùng với bọn họ an bài cùng một khu dự thi, đang đùa cái gì vậy? Chẳng phải đang cố tình chơi bọn họ sao?
Cầu nguyệt phiếu!!!!!!
Cầu vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu kim nguyên đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận