Thần Hồn Đan Đế

Chương 637: Thiên đao vạn quả

Chương 637: Thiên đạo vạn quả.
Nam Cung Càng Hùng thế nhưng là cường giả Võ Tông lục trọng, vừa rồi cường đại mọi người rõ như ban ngày, nhưng một vị cường giả như vậy lại bị Tần Lãng một quyền đánh bại, trực tiếp đánh nát một cánh tay!
Thực lực của Tần Lãng mạnh đến mức nào?
Giờ phút này, tất cả tân khách nhìn về phía Tần Lãng ánh mắt không còn chút nào trào phúng, mà là tràn đầy kiêng kỵ!
Một quyền phế cánh tay Nam Cung Càng Hùng, Tần Lãng nhưng không có mảy may dừng tay, thân ảnh lóe lên, sau một khắc đã đi tới trước mặt Nam Cung Càng Hùng đang trùng điệp té lăn trên đất, trong ánh mắt vô cùng hoảng sợ, lần nữa trùng điệp mấy quyền ầm ầm nện xuống!
"Ầm!"
Một quyền rơi xuống, tiếng "răng rắc" vang lên, một cánh tay khác của Nam Cung Càng Hùng bị đánh cho vỡ nát!
"Ầm!"
Lại một quyền rơi xuống, tiếng "răng rắc" vang lên, một chân của Nam Cung Càng Hùng bị đập gãy!
"Ầm!"
Lại một quyền rơi xuống, tiếng "răng rắc" vang lên, một chân còn lại của Nam Cung Càng Hùng cũng bị đánh cho vỡ nát!
Vỏn vẹn bốn quyền, hai tay hai chân của Nam Cung Càng Hùng đều bị Tần Lãng hủy đi!
"A, tộc trưởng, cứu ta!"
Trong miệng cuồng phun ra không biết bao nhiêu máu tươi, Nam Cung Càng Hùng vô cùng chật vật, tim đập nhanh nhìn Tần Lãng như sát thần trước mắt, vội vàng hướng Nam Cung Chính Tề cầu cứu!
"Hỗn đản, dừng tay!"
Nam Cung Chính Tề cuối cùng từ trong khiếp sợ kịp phản ứng, giận quát một tiếng, phi tốc phóng tới vị trí Nam Cung Càng Hùng!
"Đi chết đi!"
Căn bản không để ý đến Nam Cung Chính Tề, ánh mắt Tần Lãng đột nhiên phát lạnh, bàn tay vung lên, lập tức vô số năng lượng chưởng đao gào thét mà ra, hướng Nam Cung Càng Hùng chém tới!
"Phốc xích!"
"Phốc xích!"
"Phốc xích!"
...
Vô số đạo lưỡi dao cắt chém da thịt âm vang lên, máu thịt văng tung tóe, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, toàn bộ thân hình của Nam Cung Càng Hùng bị gọt không còn một mảnh, chỉ còn lại một bộ bạch cốt âm u, tử trạng vô cùng thê thảm!
"Tần Lãng hỗn đản! Ngươi dám giết trưởng lão Nam Cung gia tộc ta, quả thực là muốn chết!"
Cứu viện chậm một bước, trơ mắt nhìn Tần Lãng ngược sát Nam Cung Càng Hùng, trong lòng Nam Cung Chính Tề nổi lên lửa giận hừng hực!
Khí tức Tần Lãng vừa xuất thủ Nam Cung Chính Tề vô cùng quen thuộc, hiện tại hắn có thể trăm phần trăm khẳng định thanh niên áo xanh đứng trước mặt hắn chính là Tần Lãng không thể nghi ngờ!
Điều khiến hắn trăm mối vẫn không có cách giải chính là Tần Lãng vậy mà thật từ trong mê tung cấm hải trốn ra, lại còn thực lực đại trướng, vậy mà tăng lên đến Võ Tông thất trọng!
"Hừ, hôm nay ta chẳng những muốn giết trưởng lão Nam Cung gia tộc ngươi, còn muốn lấy đầu ngươi!"
Ánh mắt Tần Lãng vô cùng băng hàn, lạnh lùng nhìn về phía Nam Cung Chính Tề, "Hôm nay ta Tần Lãng chính là đến phó hẹn hai năm!
"Hôm nay ta muốn đem Vân nhi từ Nam Cung gia tộc các ngươi cứu đi!"
"Hôm nay ta muốn vì Long Phi báo thù!"
"Hôm nay ta muốn vì Tâm Nhiên trọng thương hôn mê báo thù!"
"Hôm nay ta muốn báo mối thù lúc trước ngươi tính toán truy sát ta!"
"Hôm nay ta muốn lấy đầu hai cha con các ngươi!"
"Ha ha ha, ngươi còn thật sự cho rằng đột phá đến Võ Tông thất trọng liền có thể là đối thủ của bổn tộc trưởng? Ta cho ngươi biết, nửa năm trước bổn tộc trưởng có thể truy sát ngươi chật vật bỏ chạy, trời cao không đường, địa ngục không cửa, hôm nay cũng có thể hoàn ngược ngươi!"
Nam Cung Chính Tề ngửa mặt lên trời cười ha hả.
Cho dù Tần Lãng từ mê tung cấm hải ra đột phá đến Võ Tông thất trọng thì thế nào?
Nam Cung Chính Tề hiện tại đã là Võ Tông cửu trọng đỉnh phong, căn bản không thể là đối thủ của hắn!
Mọi người xung quanh cũng chậm rãi gật đầu.
Biểu hiện oanh sát Nam Cung Càng Hùng của Tần Lãng xác thực làm mọi người giật nảy cả mình, bất quá thực lực Võ Tông thất trọng so với Nam Cung Chính Tề còn chênh lệch không nhỏ!
"Thiếu gia, thật là ngươi!"
Vân Nhi mặc một thân hỉ phục, trên gương mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng!
Từ khoảnh khắc Tần Lãng xuất hiện, nàng nhìn thấy ánh mắt Tần Lãng liền biết đây chính là thiếu gia nàng mong nhớ ngày đêm!
Vân Nhi vốn đã tuyệt vọng giờ phút này trong lòng dâng lên vô tận vui sướng!
Bất quá rất nhanh Vân Nhi lại lập tức lo lắng cho tình cảnh của Tần Lãng!
Tần Lãng chỉ là lẻ loi một mình mà đến, đối mặt lại là Nam Cung gia tộc thống trị Trung Vực, mà hiện tại tộc trưởng Tứ Đại Thế Gia toàn bộ đều ở đây!
Địch nhân Tần Lãng phải đối mặt vô cùng cường đại!
Đường Tâm Nhiên đã vì nàng mà trọng thương hôn mê, hiện tại Vân nhi tuyệt đối không muốn Tần Lãng vì nàng mà có bất cứ sơ suất nào!
"Thao, lúc lão tử xuất hiện cũng không thấy ngươi cao hứng kích động như vậy, hôm nay thấy tên tiểu tử Tần Lãng lại khiến ngươi hưng phấn như vậy, thật là mất mặt cho bổn thiếu tộc trưởng!"
Trước mặt bao người, vị hôn thê muốn bái đường thành thân lại lộ ra vẻ vui vẻ và ân cần đối với Tần Lãng, trong lòng Nam Cung Thần Vũ cảm thấy mặt không ánh sáng, trực tiếp một bàn tay hung hăng quạt vào mặt Vân nhi trắng nõn xinh đẹp!
"Ba!"
Một tiếng tát vô cùng thanh thúy vang lên, trong nháy mắt mũ phượng trên đầu Vân nhi bị đánh rơi, trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên một vết bàn tay đỏ bừng, vô cùng chói mắt!
"Ngươi dám đánh Vân nhi? Muốn chết!"
Ánh mắt Tần Lãng đột nhiên phát lạnh, trong lòng nổi lên vô tận lửa giận, chân hung hăng đạp lên mặt đất, cả người phi tốc phóng về phía Nam Cung Thần Vũ!
"Hừ! Có ta Nam Cung Chính Tề ở đây còn dám tuyên bố giết con trai ta, đơn giản là si tâm vọng tưởng!"
Nam Cung Chính Tề hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động, lấy tốc độ nhanh hơn chặn đường Tần Lãng!
"Si tâm vọng tưởng?" Khóe miệng Tần Lãng lộ ra một tia cười lạnh, hừ lạnh một tiếng, "Vậy hôm nay ta liền để ngươi tận mắt nhìn nhi tử bất tài kia của ngươi chết như thế nào trong tay ta!"
Trong giọng điệu của Tần Lãng tràn đầy vô cùng tự tin, tốc độ không hề giảm chút nào, bay thẳng về phía Nam Cung Thần Vũ!
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận