Thần Hồn Đan Đế

Chương 1012: Thất bại trong gang tấc?

Chương 1012: Thất bại trong gang tấc?
"Vân Nhi, bình tĩnh lại, không nên chống cự!"
Cảm giác được cơ thể Vân Nhi có thể sẽ chống cự, Tần Lãng vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
"Vâng, thiếu gia, Vân Nhi hiểu."
Ngoan ngoãn gật đầu, tâm thần Vân Nhi buông lỏng, cả người dần dần tiến vào một trạng thái hư vô, không ta, không ham muốn, không cầu, tâm thần một mảnh thản nhiên.
Thấy Vân Nhi đã bình tĩnh lại, Tần Lãng lúc này mới gật đầu, Xích Viêm Thiên Hỏa theo gân mạch Vân Nhi cẩn thận từng chút một tiến vào, sau đó như diều gặp gió, trực tiếp đến không gian thức hải của Vân Nhi.
"Thức hải Vân Nhi mênh mông vậy mà không kém ta chút nào!"
Thấy thức hải khổng lồ, mắt Tần Lãng sáng lên, hít sâu một hơi, càng thêm cẩn thận từng chút một thăm dò Xích Viêm Thiên Hỏa vào trong thức hải. Mặc dù động tác Tần Lãng đã cực kỳ cẩn thận, nhưng khi Xích Viêm Thiên Hỏa vừa chạm vào thức hải Vân Nhi, thân thể mềm mại của nàng không nhịn được khẽ run lên, thức hải vốn bình tĩnh nổi lên sóng gió dữ dội, một cỗ lực lượng thức hải cường hãn hướng Xích Viêm Thiên Hỏa nhào đến, bản năng muốn dập tắt nó.
"Dừng lại cho ta!"
Cũng may Vân Nhi phản ứng cực nhanh, cố gắng dừng lực lượng thức hải theo bản năng, lúc này mới tránh cho hai bên va chạm kịch liệt.
Nhờ Vân Nhi điều khiển thức hải trong một thoáng, Tần Lãng điều khiển Xích Viêm Thiên Hỏa đột nhiên xông vào vị trí trung tâm thức hải Vân Nhi, hướng võ hồn đang yên lặng ở đó bao bọc mà đi!
"Ông!"
Không giống như lực lượng thức hải có thể điều khiển, võ hồn Băng Phượng bản thể của Vân Nhi đối mặt với nguy cơ tuyệt đối, căn bản không chấp nhận Vân Nhi điều khiển, một cỗ khí tức băng hàn tuôn trào ra, lao thẳng tới Xích Viêm Thiên Hỏa.
"Chờ chính là ngươi!"
Mắt Tần Lãng chợt sáng lên, Xích Viêm Thiên Hỏa đột nhiên khuếch tán ra, đem khí tức băng hàn của võ hồn Băng Phượng trực tiếp bao vây lại, sau đó cấp tốc xông ra khỏi thức hải Vân Nhi, dọc theo gân mạch từ trong cơ thể nàng bay thẳng ra.
"Tê..."
Xích Viêm Thiên Hỏa rời khỏi cơ thể, Vân Nhi nhẫn nhịn thật lâu cuối cùng không nhịn được phát ra một tiếng thở dài, toàn thân sớm đã ướt đẫm mồ hôi, không rảnh lau đi giọt mồ hôi như trân châu giữa tóc mai, đôi mắt đẹp không hề chớp mắt, trực tiếp nhìn về phía Tần Lãng.
Giờ phút này chẳng những Vân Nhi, mà cả Tôn Giả, Tiếu Tiếu và những người xung quanh đều dồn ánh mắt vào Tần Lãng, thở mạnh cũng không dám.
Bọn họ biết rõ hiện tại mới là thời khắc mấu chốt nhất Tần Lãng cứu chữa Tần Chiến Hải, bất kỳ một sơ suất nào cũng có thể dẫn đến thất bại, lúc này Tần Lãng không thể bị làm phiền dù chỉ một chút.
Đạt được khí tức băng hàn của võ hồn Băng Phượng, Tần Lãng trực tiếp điều khiển Xích Viêm Thiên Hỏa tràn vào cơ thể Tần Chiến Hải, một đường mạnh mẽ đâm tới, đánh tan lực lượng cuồng bạo, xông vào trong thức hải của Tần Chiến Hải.
Giờ phút này, khí tức thức hải Tần Chiến Hải càng thêm cuồng bạo, lực lượng so với trước đó cường hãn hơn rất nhiều, cảm ứng được cảnh này, Tần Lãng không khỏi cau mày.
"Đi!"
Trong lòng khẽ quát một tiếng, Xích Viêm Thiên Hỏa phảng phất như một đạo tên lửa đỏ rực, xé rách thức hải Tần Chiến Hải, hướng đến trung tâm nhất cuồng dũng tới!
"Xì xì xì xì... Tư tư..."
Nơi Xích Viêm Thiên Hỏa đi qua, lực lượng cuồng bạo bị đốt cháy kịch liệt, phát ra âm thanh như thịt bị nướng, từng sợi khói đen bốc lên, túm ra một đạo khoác như gió màu đen phía sau Xích Viêm Thiên Hỏa.
Tốc độ Xích Viêm Thiên Hỏa tiến lên cực nhanh, đại lượng lực lượng cuồng bạo bị thiêu đốt, mà bản thân nó cũng bị tiêu hao với tốc độ điên cuồng, thể tích giảm đi kịch liệt.
"Tốc độ nhanh thêm chút nữa!"
Tần Lãng nghiến chặt răng, theo Xích Viêm Thiên Hỏa xâm nhập vào thức hải Tần Chiến Hải, trong lúc bất tri bất giác cả người đã sớm ướt đẫm mồ hôi, tinh thần khẩn trương đến cực điểm, hết sức tập trung điều khiển Xích Viêm Thiên Hỏa tiến lên đồng thời chống lại lực lượng cuồng bạo.
Lúc này lực lượng cuồng bạo trong thức hải Tần Chiến Hải càng kinh khủng và mạnh mẽ hơn, Tần Lãng biết rõ hắn nhất định phải nắm chắc thời gian, nếu không rất có thể Xích Viêm Thiên Hỏa còn chưa tới được vị trí võ hồn Hỏa Long của Tần Chiến Hải đã bị lực lượng cuồng bạo dập tắt, uổng công vô ích.
Bên ngoài, Xích Viêm Thiên Hỏa muốn chống lại lực lượng cuồng bạo; Bên trong, Xích Viêm Thiên Hỏa còn phải bao bọc Thánh Hồn Băng Phượng đang điên cuồng giãy giụa; Một bên ngoài một bên trong, có thể nghĩ lực lượng Xích Viêm Thiên Hỏa của Tần Lãng tiêu hao kinh khủng đến mức nào?
Không biết qua bao lâu, nước trong người Tần Lãng cơ hồ chảy hết, Xích Viêm Thiên Hỏa cuối cùng phát hiện vị trí võ hồn Hỏa Long, mắt lập tức sáng lên, không nhịn được nuốt một cái khô khốc, một trận cảm giác đắng miệng khô lưỡi truyền đến. Thời khắc này Xích Viêm Thiên Hỏa đã thu nhỏ vô số lần, từ ngọn lửa cháy hừng hực biến thành một vòng ánh sáng nhỏ bé, khí thế cực kỳ yếu ớt, nếu không phải trong lòng Tần Lãng tâm niệm không ngã, liều mạng cắn răng kiên trì, dùng hết toàn lực chèo chống, Xích Viêm Thiên Hỏa đã sớm bị diệt dưới sự công kích của lực lượng cuồng bạo và võ hồn Băng Phượng!
"Thắng lợi ở ngay trước mắt!"
Đè xuống kích động trong lòng, Tần Lãng điều khiển Xích Viêm Thiên Hỏa cẩn thận từng chút một chậm rãi tới gần võ hồn Hỏa Long. Mặc dù rất muốn nhanh chóng vọt đến quanh võ hồn Hỏa Long, dùng khí tức hàn băng của Thánh Hồn Băng Phượng đóng băng tàn hồn còn sót lại của Tần Chiến Hải, nhưng lúc này tàn hồn Tần Chiến Hải quá yếu ớt, nếu như Xích Viêm Thiên Hỏa hành động quá mạnh, e rằng không cần lực lượng cuồng bạo thôn phệ, Xích Viêm Thiên Hỏa của Tần Lãng sẽ trực tiếp thiêu đốt tàn hồn còn sót lại của Tần Chiến Hải thành hư vô, cuối cùng công cốc, thất bại trong gang tấc!
"Ông——" ngay lúc Tần Lãng cẩn thận từng chút một đưa Xích Viêm Thiên Hỏa tới gần võ hồn Hỏa Long, võ hồn Hỏa Long đột nhiên dao động kịch liệt, nhanh chóng lay động, mà lực lượng cuồng bạo bao bọc nồng đậm xung quanh như sói đói phát hiện thức ăn ngon, nhanh chóng thẩm thấu vào bề mặt võ hồn Hỏa Long, ý đồ thôn phệ sạch sẽ tia tàn hồn cuối cùng còn sót lại bên trong!
"Không được!"
Thấy cảnh này, lòng Tần Lãng chợt chấn động.
Một khi tia tàn hồn cuối cùng của Tần Chiến Hải bị thôn phệ, vậy mọi cố gắng của hắn đều đổ sông đổ biển, hắn sau này sẽ vĩnh viễn không thể nhìn thấy Tần Chiến Hải.
"Mẹ nó, liều!"
Hai mắt Tần Lãng trong nháy mắt trở nên đỏ ngầu, trên mặt lộ ra vẻ kiên quyết, nhanh chóng điều khiển Xích Viêm Thiên Hỏa như đom đóm bay thẳng về phía võ hồn Hỏa Long của Tần Chiến Hải!
Lúc này thời gian gấp rút, Tần Lãng căn bản không kịp do dự!
Về phần việc có thể sẽ làm tàn hồn Tần Chiến Hải biến mất vì ảnh hưởng hay không?
Tần Lãng đã không còn thời gian quan tâm nhiều!
"Xì xì xì xì...."
Xích Viêm Thiên Hỏa đột nhiên va vào lực lượng cuồng bạo, âm thanh chói tai nhanh chóng vang lên, lực lượng cuồng bạo bao bọc xung quanh võ hồn Hỏa Long của Tần Chiến Hải nhanh chóng bị thiêu đốt thành hư vô, tạo thành một vùng chân không xung quanh nó.
"Lực lượng cuồng bạo quanh võ hồn Hỏa Long của phụ thân tạm thời tiêu trừ, tàn hồn của ông ấy vẫn tốt, không bị ảnh hưởng quá lớn!"
Tần Lãng cuối cùng thở một hơi dài nhẹ nhõm, lo lắng trong lòng vừa mới buông xuống, ngay sau đó lại biến sắc!
"Phốc!" Một tiếng vang nhỏ truyền ra, sau đó trong "ánh mắt" vô cùng kinh hoàng của Tần Lãng, Xích Viêm Thiên Hỏa như đom đóm hao hết tia lửa cuối cùng, hoàn toàn bị dập tắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận