Thần Hồn Đan Đế

Chương 2181: Một tờ giấy trắng

“Cái này sao có thể!” Nhị Thánh trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi. Uy lực do thiên địa pháp tắc tạo thành còn kinh khủng hơn nhiều so với những lần các nàng từng trải qua lôi kiếp trước đó! Mà dưới sự oanh kích của uy lực thiên địa pháp tắc to lớn như vậy, Tần Lãng vậy mà chỉ nằm một lát đã lại giãy giụa đứng dậy! Năng lực chống chịu oanh kích của thân thể hắn mạnh hơn hai người các nàng không biết bao nhiêu lần! Đôi mắt đẹp của Mộng Nhiên cũng trừng lớn hết cỡ. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người có thể may mắn sống sót dưới sự tấn công của thiên địa pháp tắc! “Tiền bối!” Trần Như Tâm mừng đến phát khóc, vọt thẳng xuống đáy khe rãnh lớn, một tay ôm lấy Tần Lãng, không hề ghét bỏ Tần Lãng toàn thân cháy đen gần như không còn mảnh vải, lại càng không thèm để ý ánh mắt của mọi người xung quanh, kể cả Cách Lan Vân. Cảm giác mềm mại cùng hương thơm thoang thoảng từ cơ thể mềm mại truyền đến, Tần Lãng không khỏi cứng đờ người một cách bản năng, sau đó xấu hổ cười một tiếng, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Trần Như Tâm: “Khụ, khụ khụ, cái kia có thể để ta mặc bộ đồ rồi ôm không, gió thổi vẫn hơi lạnh.” Nghe thấy Tần Lãng nói, Trần Như Tâm lập tức cảm nhận được sự tiếp xúc chặt chẽ với thân thể cường tráng của hắn, lúc này mới kịp phản ứng ra nàng ôm Tần Lãng hiện tại cơ hồ chẳng khác nào không mặc quần áo, trong nháy mắt gương mặt xinh đẹp đỏ bừng như táo, giật mình đẩy Tần Lãng ra, sau đó vội vàng cởi áo choàng của mình khoác lên người Tần Lãng, giúp hắn che chắn cơ thể. “Đa tạ!” Khoác áo choàng của Trần Như Tâm, một mùi hương thoang thoảng chui vào mũi, Tần Lãng cảm kích người trước mà cười một tiếng: “Chúng ta rời khỏi hố sâu này rồi nói.” Mặt của Trần Như Tâm đã sớm nóng ran, thậm chí không dám nhìn Tần Lãng, liên tục gật đầu, sau đó để Tần Lãng kéo mình rời khỏi hố sâu lớn. Leo ra khỏi hố sâu, Tần Lãng nhìn lại, lộ ra vẻ mặt kinh hãi. Cái hố sâu bị thiên địa pháp tắc oanh tạc ra tựa như một vực sâu khổng lồ, không những vừa rộng vừa sâu, mà lực phá hoại càng vô cùng khủng khiếp, bên trong ngàn vết, khắp nơi tràn ngập khí tức hủy diệt! May mà nhục thể của hắn cường hãn, nếu không có lẽ đã ngỏm củ tỏi dưới cú oanh kích vừa rồi! Tần Lãng có ngốc tới giờ phút này cũng hiểu rõ mình căn bản không phải cái gì người bình thường không thể tu luyện! Mà là một võ giả thực thụ! Về phần tu vi cụ thể như thế nào, Tần Lãng người còn chưa khôi phục ký ức vẫn chưa rõ lắm! Nhưng từ phản ứng của nam tử tóc trắng và đám người Mộng Nhiên không khó đoán tu vi của mình hẳn là rất mạnh! Nghĩ tới đây, Tần Lãng trực tiếp quay đầu nhìn về phía nơi nam tử tóc trắng trước kia đứng. Gia hỏa này suýt nữa cho mình cúp máy, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ! Đập vào mắt lại là một mảnh trống không, nơi nào còn có bóng dáng của nam tử tóc trắng? Thực ra khi nhìn thấy Tần Lãng lại vẫn sống sót dưới sự công kích khủng khiếp của thiên địa pháp tắc, nam tử tóc trắng đã sớm ba chân bốn cẳng chuẩn bị chuồn đi! Ngay cả đại thế giới đều giết không chết được người, hắn còn ở ngây ngốc nơi này chẳng lẽ chờ chết sao? Đè toàn thân khí tức xuống đến mức thấp nhất, toàn bộ cơ thể của nam tử tóc trắng gần như trong suốt đến mức không thể nhìn thấy, mũi chân điểm nhẹ, cẩn thận từng li từng tí một hướng nơi xa tiềm hành. Nhưng hắn còn chưa chạy ra trăm mét đã nghe một trận gà bay chó sủa, một chú hươu con còn trực tiếp nhảy qua đầu hắn, nước tiểu từ trên đầu hắn nhỏ xuống! “Ào ào ào!” Bị nước tiểu đổ lạnh đến tận tim, cơ thể gần như trong suốt của nam tử tóc trắng trong nháy mắt hiện rõ ra. “Ha ha ha!” Hơn chục con gà mái càng nhanh chóng vỗ cánh nhào về phía hắn! “Ngọa Tào! Đau chết mẹ nó!” Bị mổ cho mặt mũi bầm dập, nam tử tóc trắng lúc này mới kịp phản ứng, trước mắt đám này là cái gì, đều không phải động vật bình thường sao? Từng con không phải linh thú thì cũng là thần thú! “Hắn ở đó!” “Nhanh lên, tiền bối, đừng để hắn chạy thoát!” Trần Như Tâm thấy nam tử tóc trắng bị vây công, vội vàng chỉ tay nhắc nhở Tần Lãng. Theo hướng tay của Trần Như Tâm, Nhị Thánh và Mộng Nhiên nhìn thấy đàn gà, mèo, hươu con đang đại phát thần uy kia, ai nấy đều ngây người! Động vật nuôi mà cũng hổ báo như vậy? Tần Lãng này cũng quá nghịch thiên đi? Mặt của nam tử tóc trắng lúc này trông muốn khóc mà không ra nước mắt! Vốn tưởng rằng mượn mật địa yểm hộ có thể chuồn êm thần không biết quỷ không hay, ai ngờ lại lật thuyền trong mương, thua dưới tay một đám động vật hắn vừa rồi còn chẳng thèm để ý tới! “Đừng chạy!” Tần Lãng khẽ quát một tiếng, trực tiếp cất bước hướng nam tử tóc trắng chạy như bay! Suýt chút nữa thì bị hắn giết chết, vậy mà đối phương còn muốn chuồn? Đâu có chuyện tốt như vậy? Tốc độ của Tần Lãng cực nhanh, trăm thước chớp mắt đã qua, người đã xuất hiện trước mặt nam tử tóc trắng, một quyền thẳng nện ra! Nhìn thì không có kỹ xảo gì, chỉ là một quyền cực kỳ đơn giản, nam tử tóc trắng lại phát hiện cả người đã bị nắm đấm bao phủ, căn bản không có cách nào né tránh! “Phanh!” Một quyền đánh trúng vào ngực nam tử tóc trắng, tiếng xương sườn gãy răng rắc vang lên, nam tử tóc trắng đột nhiên phun ra một ngụm lớn máu tươi, cả người bị đánh bay xa trăm mét sau mới trùng điệp ngã xuống đất! Một quyền của Tần Lãng đã gần như lấy mất nửa cái mạng của hắn! Vùng vẫy nửa ngày trên mặt đất, nam tử tóc trắng vẫn không sao đứng dậy nổi! “Sưu!” Sau một khắc, một bóng người thuấn di mà đến, xuất hiện trước mặt nam tử tóc trắng, người này không ai khác chính là Tần Lãng đuổi theo lần nữa! Tay phải nắm thành quyền, Tần Lãng lại đánh ra một quyền nữa! Đối với người suýt chút nữa giết mình, Tần Lãng không hề nương tay! Tiêu diệt đối phương rồi nói sau! Nam tử tóc trắng trong nháy mắt mặt xám như tro! Quyền trước đó đã muốn hắn nửa cái mạng, một quyền này lại bị đánh trúng, hắn tuyệt đối ngỏm củ tỏi! “Tiền bối, tha mạng!” “Chỉ cần hôm nay ngài tha cho ta một mạng, ta nguyện hai tay dâng lên món bảo vật này!” Nam tử tóc trắng run run rẩy rẩy lấy từ trong ngực ra một vật, mà nắm đấm của Tần Lãng đang lao đến cũng dừng lại ngay tại chóp mũi hắn không đến ba cm! Ánh mắt của Tần Lãng rơi vào tay nam tử tóc trắng, lúc này người sau đang cầm trong tay một tờ giấy trắng không một chữ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận