Thần Hồn Đan Đế

Chương 1951: Không ai tin tưởng

Chương 1951: Không ai tin tưởng Vạn Bảo Các.
Việc làm ăn buôn bán hừng hực khí thế tiến hành.
Tần Lãng ở trong phòng.
Tần Lãng triệu tập mọi người lại cùng một chỗ.
“Hiện tại ta bị Bồ Đông và Bồ Nguyên để mắt tới, bọn hắn đoán chừng sẽ không bỏ qua ta, cũng may ta có sản nghiệp Vạn Bảo Các, bọn hắn không thể tùy tiện đụng đến ta, nhưng các ngươi ở Vĩnh Trì Thành không có sản nghiệp, một khi Bồ Đông cẩu cấp khiêu tường, hắn tạm thời không động được ta thì sợ sẽ ra tay với các ngươi, nhờ đó mà áp chế ta.” “Cho nên, nhân lúc Bồ Đông chưa kịp phản ứng, các ngươi mang theo những tài nguyên tu luyện này mau chóng rời khỏi Vĩnh Trì Thành, tốt nhất là rời khỏi Thần Hoa Quốc.” Tần Lãng lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Tần Chiến Hải.
Bên trong đúng là số thần thạch lớn mà hắn có được sau khi bán hồng anh quả.
“Vậy Lãng nhân huynh thì sao?” Hiên Viên Tinh Tinh lo lắng nhìn về phía Tần Lãng.
Để Tần Lãng một mình ở Vĩnh Trì Thành, bị Bồ Đông dòm ngó, làm mẹ nàng vô cùng lo lắng.
“Thiếu gia, nếu không để ta ở lại chăm sóc ngươi đi, chúng ta có thể chiếu ứng lẫn nhau.” Vân Nhi không muốn rời đi, mở miệng đề nghị.
“Các ngươi yên tâm rời đi đi. Ta có sản nghiệp Vạn Bảo Các, Bồ Đông dù hận ta thấu xương, nhưng tạm thời cũng sẽ không tùy tiện đụng đến ta! Ta trong thời gian ngắn sẽ không có việc gì.” Tần Lãng mở miệng an ủi: “Đợi sau khoảng thời gian này, ta sẽ tìm cơ hội rời khỏi Vĩnh Trì Thành, cùng các ngươi đi hội họp.” Lúc này, Tần Lãng biết việc hắn rời khỏi Vĩnh Trì Thành sẽ có nguy hiểm, nơi đây tuy bị Bồ Đông dòm ngó, nhưng ở lại Vĩnh Trì Thành ngược lại là lựa chọn tốt nhất.
Lùi một bước mà nói, nếu Bồ Đông cẩu cấp khiêu tường ra tay với hắn trong thành Vĩnh Trì, Tần Lãng đến lúc đó sẽ không tiếc triệu hồi ra thiên Uy, dẫn tới Vĩnh Trì Thành, để Bồ Đông hối hận cả đời!
“Được, chúng ta đi trước, ngươi nhất định phải cẩn thận!” Biết bọn họ ở lại cũng vậy, ngược lại sẽ làm Tần Lãng lo lắng, đám người lúc này mới gật đầu đồng ý rời đi.
Sau khi dùng đan dược của Tần Lãng, bọn họ căn bản không sợ bị người phát hiện, đổi dung mạo rồi lặng lẽ rời khỏi Vạn Bảo Các, rất nhanh rời khỏi Vĩnh Trì Thành.
Ngay khi nhóm Tần Chiến Hải vừa rời đi không bao lâu.
“Giải tán hết!” “Đi sang một bên!” “Thành chủ đại nhân giá lâm, tất cả mọi người tránh ra!” Bồ Đông mang theo một đội quân sĩ trùng trùng điệp điệp mà đến, xua tan đám người đang chen chúc trước Vạn Bảo Các.
Về phần những người đông nghịt trong đại sảnh cũng bị đuổi đi.
“Thành chủ đại nhân, ngài đây là có ý gì?” Đỗ Hải Minh trong lòng tràn đầy khó chịu, việc làm ăn tốt đẹp lại bị quấy rầy như vậy, hắn hận không thể quát mắng Bồ Đông bọn người một trận.
Nhưng dù sao nơi này thuộc sự quản hạt của người ta, chỉ có thể đè nén cơn giận trong lòng, cười khổ nhìn Bồ Đông nghênh ngang đi vào đại sảnh.
“Có ý gì? Không cần giả vờ hồ đồ trước mặt người đã hiểu rõ! Bổn thành chủ vì sao mà đến, chính các ngươi lòng dạ biết rõ!” Trong đôi mắt già nua của Bồ Đông tràn đầy vẻ giận dữ, lạnh lùng nhìn về phía Đỗ Hải Minh.
Ánh mắt Đỗ Hải Minh lộ vẻ mờ mịt, lắc đầu: “Thành chủ đại nhân, tiểu nhân thật không hiểu ý của ngài a.” “Hừ! Còn dám mạnh miệng! Cũng được, liền để cho các ngươi chết rõ ràng! Các ngươi từng thề son sắt là đã bán hết tất cả hồng anh quả cho bổn thành chủ, tại sao hiện giờ vẫn còn bán hồng anh quả khắp nơi!” Bồ Đông hừ lạnh một tiếng, nói: “Các ngươi có biết lừa gạt bổn thành chủ là tội lớn, có thể bị lăng trì xử tử sao?” Nghe vậy, sắc mặt Đỗ Hải Minh đại biến, cả kinh nói: “Thành chủ đại nhân ngài bớt giận, dù chúng ta có một trăm cái gan, cũng không dám lừa gạt thành chủ ngài a!” Bồ Đông hừ lạnh nói: “Biết là tốt! Vậy còn không mau kêu Tần Lãng đi ra gặp ta, ta xem hắn hôm nay còn có thể giải thích thế nào! Nếu không thể cho bổn thành chủ một câu trả lời vừa lòng, hôm nay nhất định phải để hắn đổ máu tại chỗ!” “Cái này…” Đỗ Hải Minh một mặt xoắn xuýt, tình thế khó xử.
“Thành chủ đại nhân, chuyện gì mà khiến ngài giận dữ như vậy a?” Đúng lúc này, chỉ thấy Tần Lãng từ cửa sau đại sảnh chậm rãi bước đến, mặt không chút biểu cảm, đối mặt với Bồ Đông đang giận dữ đùng đùng, trên mặt không hề có chút sợ hãi.
“Tiểu tử ngươi còn dám tự mình đi ra, quả nhiên có gan!” Thấy Tần Lãng khí định thần nhàn, Bồ Đông giận quá ngược lại cười, âm thanh lạnh lùng nói: “Tần Lãng lớn mật, ngươi có biết tội của mình không?” Tần Lãng nhún vai: “Thành chủ đại nhân, tiểu dân không hiểu, ta có tội gì?” “Còn dám cãi!” Bồ Đông tức giận: “Ngươi miệng nói là đã bán hết toàn bộ hồng anh quả trên người cho bổn thành chủ, tại sao bây giờ lại lấy ra một lượng lớn hồng anh quả đưa cho Vạn Bảo Các bán? Ngươi đây là có ý gì?” “Chẳng lẽ ngươi cảm thấy bổn thành chủ dễ bị lừa phải không?” Tần Lãng một mặt vô tội, nói: “Thành chủ đại nhân, ngài đây là đang trách oan ta đấy!” “Lúc đầu ta thật sự đã bán hết tất cả hồng anh quả trên người cho thành chủ ngài, mà giá cả cũng cực thấp, chỗ nào cũng đều là vì ngài cả mà.” “Còn việc Vạn Bảo Các hiện tại mua bán hồng anh quả, đó là bằng hữu của ta cùng đi ra từ vị diện chiến trường bán cho Vạn Bảo Các. Bọn họ muốn lựa chọn thế nào, ta không thể chi phối được bọn họ.” Nói đến câu cuối cùng, mặt Tần Lãng tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
“Người khác bán cho Vạn Bảo Các?” Con ngươi của Bồ Đông chợt co lại.
“Không sai.” Tần Lãng nhẹ gật đầu: “Không tin, thành chủ đại nhân ngài có thể hỏi Đỗ phó tông chủ.” Tần Lãng chỉ vào Đỗ Hải Minh.
Nghe vậy, Bồ Đông quay đầu đưa mắt nhìn Đỗ Hải Minh.
Đỗ Hải Minh liên tục gật đầu, nói: “Không sai! Thành chủ đại nhân, chúng ta mua bán hồng anh quả bây giờ là do những người khác ủy thác Vạn Bảo Các chúng ta bán.” “Nơi đây có hợp đồng ủy thác của bọn họ, xin thành chủ đại nhân xem qua.” Đỗ Hải Minh đưa tay chạm vào nhẫn trữ vật một vòng, ánh sáng lóe lên, ngay lập tức từng phần hợp đồng ủy thác bán xuất hiện trong tay hắn.
Một tên lính tiến lên cầm hợp đồng từ tay Đỗ Hải Minh, cung kính đưa cho Bồ Đông.
Bồ Đông cầm lấy hợp đồng trước mặt, mắt nhìn vào những dòng chữ, từng cái một lướt qua, thấy có con dấu và thủ ấn của Vạn Bảo Các, con ngươi chợt co rút lại.
Những hợp đồng này đúng là không có vấn đề.
Là hợp đồng Vạn Bảo Các ký kết với những người khác!
Chỉ là Bồ Đông biết rõ, đây chỉ là màn diễn do Vạn Bảo Các và Tần Lãng hợp lực bày ra cho hắn xem thôi!
Từ ngay đầu hắn đã bị lừa!
Vốn cho rằng Tần Lãng nói hai mươi quả hồng anh là đã cực hạn, Bồ Đông chưa bao giờ nghĩ nhóm Tần Lãng lại có thể mang ra khỏi vị diện chiến trường vượt quá một trăm quả hồng anh!
Bồ Đông chưa từng nghĩ hắn đã cẩn thận đến mấy cũng có sơ hở, đúng là lật thuyền trong mương!
Bị một tiểu tử đến từ vị diện chiến trường bày trò cho một vố!
“Hừ! Giao những người này ra đây, bổn thành chủ phải thẩm tra bọn chúng cho ra lẽ!” Bồ Đông nảy ra một kế, lạnh lùng mở miệng nói.
Đỗ Hải Minh một mặt bất đắc dĩ nói: “Bọn họ chỉ là ký kết hợp đồng bán với Vạn Bảo Các chúng ta, không phải là người của Vạn Bảo Các, hiện giờ họ đã rời đi rồi, bọn họ đang ở đâu, chúng ta cũng không hề biết!” Bồ Đông nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Đỗ Hải Minh: “Những người cùng Tần Lãng đến Vạn Bảo Các vẫn luôn ở Vạn Bảo Các của các ngươi, thật sự cho rằng bổn thành chủ là mù, không biết bọn họ ở chỗ này?” Đỗ Hải Minh mồ hôi nhễ nhại, cười khổ nói: “Trước kia bọn họ đúng là ở chỗ này không sai. Nhưng sau này việc làm ăn của Vạn Bảo Các chúng ta ngày càng khó khăn, hao tổn liên tục, sắp phá sản, tự nhiên nuôi không nổi những người này nữa, nên bọn họ đã sớm không còn ở chỗ này nữa rồi. Vì vậy, chúng ta cũng không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu.” Bồ Đông hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía Tần Lãng: “Bọn họ là bạn của ngươi, ngươi cũng đừng nói ngươi không biết tung tích của họ?” Tần Lãng bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Chung hưởng phú quý thì dễ, mà cùng nhau hoạn nạn thì khó! Vạn Bảo Các gần phá sản, những bằng hữu kia của ta đã sớm vứt bỏ ta mà rời đi, ta cũng không biết bây giờ bọn họ ở đâu nữa.” “Vĩnh Trì Thành là địa bàn của thành chủ đại nhân ngài, nơi đây có tai mắt của ngài khắp nơi, ta cảm thấy thành chủ đại nhân ngài nên rõ ràng hơn ta mới đúng chứ!” “Nếu ngay cả người như ngài còn không biết họ ở đâu thì một dân đen như ta làm sao mà biết tung tích của họ.” Nói đến câu cuối cùng, Tần Lãng ý tứ rất rõ ràng, nhìn về phía Bồ Đông.
Nghe Tần Lãng nói, mặt Bồ Đông liền trở nên tái nhợt.
Rõ ràng Tần Lãng là muốn lừa gạt cho xong chuyện, bảo vệ đồng bọn, sợ hắn ra tay với họ!
“Tốt!” “Rất tốt!” “Chuyện hôm nay bổn thành chủ ghi nhớ!” Bồ Đông cười lạnh: “Tần Lãng, ngươi cứ yên tâm, bổn thành chủ sẽ nghiêm mật điều tra, dù những bằng hữu của ngươi đang ở Vĩnh Trì Thành, hay là đã rời đi, ta nhất định sẽ tìm ra bọn họ, để bọn họ biết cái giá của việc phản bội là như thế nào!” Để lại một câu mang ý nghĩa sâu xa, Bồ Đông phất tay áo giận dữ đứng dậy.
“Hô, cuối cùng cũng đi rồi......” Thấy Bồ Đông rời đi, Đỗ Hải Minh thở dài ra một hơi, thần kinh căng thẳng lúc này mới thả lỏng xuống.
Bồ Đông ở đại sảnh chẳng qua chỉ trong chốc lát, nhưng toàn bộ lưng hắn đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt!
Vừa rồi hơi không cẩn thận, đừng nói Tần Lãng hẳn phải chết không nghi ngờ, sợ là toàn bộ Vạn Bảo Các cũng xong đời!
“Yên tâm đi! Bây giờ việc làm ăn của Vạn Bảo Các chúng ta tốt như vậy, mọi người đều biết, Bồ Đông sẽ không dám tùy tiện động vào Vạn Bảo Các đâu.” Tần Lãng vỗ vai Đỗ Hải Minh, mở miệng cười an ủi.
“Ngươi đắc tội chính là một trong mười cường giả của Thần Hoa Quốc! Bồ Đông chỉ cần một ngón tay liền có thể nghiền chết chúng ta! Ngươi đúng là con nghé mới đẻ không sợ cọp!” Đỗ Hải Minh mặt mày kinh hãi: “Bây giờ ngươi thân cô thế cô, cùng lắm thì vỗ mông bỏ đi, nhưng mà sản nghiệp Vạn Bảo Các của chúng ta lớn như vậy, phía sau còn có Tinh Thần Tông! Chúng ta có thể trốn không được! Vạn nhất Bồ Đông thật sự nổi điên, Tinh Thần Tông chúng ta sợ là đều không giữ nổi!” Giờ khắc này, Đỗ Hải Minh vô cùng hối hận vì đã trộn lẫn cùng với Tần Lãng.
Trước kia sao lại nghe theo ý của tinh cũng thần chủ, để Tần Lãng đến vận hành Vạn Bảo Các.
Bây giờ khó khăn của việc làm ăn của Vạn Bảo Các đã được giải quyết, nhưng lại đắc tội Bồ Đông!
Bây giờ Vạn Bảo Các nhìn như thái bình!
Nhưng trong bóng tối nguy cơ càng khủng bố hơn!
Nếu như có cơ hội có thể lựa chọn lại một lần, hắn tình nguyện không cần một nửa sản nghiệp Vạn Bảo Các, cũng muốn ép Tần Lãng đem Vạn Bảo Các bán cho Chí Bảo Đường!
Như vậy ít nhất Tinh Thần Tông còn có thể kéo dài hơi tàn!
Còn Tần Lãng sống chết thế nào?
Chuyện đó thì liên quan gì đến Tinh Thần Tông của hắn?
Chỉ tiếc là, không có nếu như!
Bây giờ quan hệ của Vạn Bảo Các với Tần Lãng giống như bùn đất bám vào mông rồi!
Không phải tách ra thì là phân hủy!
Căn bản không nói rõ được!
Lúc này mà nói Vạn Bảo Các và Tần Lãng không có bất cứ quan hệ nào?
E rằng căn bản không có ai tin tưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận