Thần Hồn Đan Đế

Chương 2529: thăm dò

Nhện con cực kỳ linh hoạt, tốc độ rất nhanh, nhanh chóng nương theo ưu thế của bản thân tránh né, né được ngọn lửa liếm láp, nhưng những ngọn lửa kia cực kỳ ương ngạnh, thấy nhện con muốn tránh thì tốc độ càng nhanh hơn, gần như tên bắn mà ra, trong chốc lát liền đem đám nhện con nuốt chửng. Đám nhện con còn giãy dụa nhưng cuối cùng không địch lại ngọn lửa cường thế liếm láp, rốt cuộc táng thân biển lửa. Nhện tinh thấy đám nhện con toàn bộ táng thân biển lửa, lập tức nổi giận.
Chỉ thấy hắn sử xuất chiêu cuối: vừa mới còn là nhện tinh trưởng thành bình thường, giờ phút này lại hóa thành nguyên hình, nguyên hình của hắn to lớn như núi, giờ phút này lại bành trướng mấy lần, càng lộ ra khổng lồ như núi. Chân của hắn tự dưng mọc thêm hơn trăm chiếc, mỗi chiếc chân đều phun ra tơ độc, tơ độc kết thành một tấm lưới, hướng về phía đám người Thần giới cuốn tới. Tấm lưới kia vừa mới cuốn tới một người Thần giới, người Thần giới kia trong nháy mắt liền hóa thành bột phấn, phiêu tán giữa không trung.
Ba Đồ Lỗ thấy tình thế không ổn, sợ người Thần giới lại bị tổn thương, vội vàng từ trong ngực móc ra một nắm đất đỏ sáng lấp lánh, hướng phía lưới độc vung đi. Cùng Yêu Tổ giao đấu thời gian dài như vậy, Ba Đồ Lỗ sớm đoán được sẽ có ngày này, bởi vậy đã sớm chuẩn bị sẵn những vật này, không ngờ thật sự dùng tới. Đất đỏ vừa ra, nhện tinh đã cảm thấy tinh lực của mình bị ngăn trở, rất nhiều lực lượng đều không phát huy ra được, mà tấm lưới nhện khổng lồ kia cũng lấy tốc độ cực nhanh tan rã, rất nhanh liền tan rã chỉ còn một hai sợi tơ. Nhện tinh thấy thế, nhìn thấy đại thế đã mất, vội vàng thu lưới, ý đồ giữ lại một chút lực lượng của mình, không ngờ lại bị Ba Đồ Lỗ một tay kéo qua.
Cao thủ bên cạnh Ba Đồ Lỗ thấy vậy, liền vội vàng tiến lên hỗ trợ, kiếm phong nhất chuyển, thẳng vào mệnh môn nhện tinh, nhện tinh không kịp né tránh, trực tiếp bị chém ngã xuống đất, chảy hết máu mà chết. Tuyết Lang nấp trong bóng tối thấy nhện tinh ngã xuống đất, lập tức ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng, bước nhanh về phía Ba Đồ Lỗ.
Ba Đồ Lỗ thấy thế, biết Tuyết Lang này đến để báo thù cho nhện tinh, chỉ nhìn thần sắc trong mắt Tuyết Lang thôi đã biết nó có tình cảm đặc biệt với nhện tinh này. Chỉ bằng điểm này, Ba Đồ Lỗ không thể giữ lại hắn, đừng nói chi hắn còn là người của Yêu Tổ bên kia. Ba Đồ Lỗ thấy Tuyết Lang dần đến gần, liền lấy cung tên trong túi trữ vật ra, giương cung bắn tên về phía Tuyết Lang. Mũi tên này có thể liên tiếp phát ra mười phát, mười phát cùng lúc, lại có thể tự động khóa mục tiêu, Tuyết Lang hoàn toàn không có đường chạy. Mũi tên vừa rời dây cung, lợi dụng thế sét đánh không kịp bịt tai phóng về phía Tuyết Lang.
Tuyết Lang thấy vậy, liền sử dụng một cú đá xoay người, chưởng phong gào thét, trong giây lát liền đem mũi tên đang bắn tới đánh ngược trở lại. Thấy Tuyết Lang này cũng có chút tài năng, trong lòng Ba Đồ Lỗ lại âm thầm khen hay, may mà Tuyết Lang này không phải là gà yếu, nếu không đối thủ quá yếu cũng làm người ta ngột ngạt. Bên này, mũi tên toàn bộ bắn ngược trở lại, Ba Đồ Lỗ không vội, chưởng phong thổi ra, những mũi tên gần trong gang tấc liền lại đánh theo đường cũ trở về. Tuyết Lang không nghĩ Ba Đồ Lỗ còn có chiêu này, còn chưa kịp phản kích, chỉ là mũi tên quay về quá nhanh khiến Tuyết Lang không kịp trở tay, một mũi tên lông sượt qua da đầu nó, suýt làm mất đi một lọn lông trên trán nó, đồng thời kéo theo một chút máu đỏ sậm.
Tuyết Lang cảm thấy da đầu đau xót, vội vàng đưa tay sờ, khi nhìn thấy máu trên tay, nó hoa mắt, lập tức giận dữ. Nó chưa từng bị thương bao giờ, lần này lại bị thương trước mặt lũ người đê tiện này. Trong cơn giận dữ, thân thể nó đột nhiên phóng lớn mấy chục lần. Dưới ánh trăng, một con Tuyết Lang với kích cỡ khó khăn lắm sượt qua mặt trăng, miễn cưỡng nhìn xuống đám người bên dưới. Đã gặp qua yêu vật, nhưng chưa thấy qua yêu vật nào lớn đến như vậy. Một cao thủ nhìn thấy Tuyết Lang như thế trước mặt, không khỏi khẩn trương nuốt nước bọt một cái, vụng trộm lẻn qua hỏi Ba Đồ Lỗ: “Đại nhân, ngài xem cái này?” Ba Đồ Lỗ không chút nào sợ hãi.
Nói thật, Tuyết Lang này trước mặt hắn chỉ là hổ giấy, chỉ có vẻ ngoài, kỳ thực không chịu nổi một kích. “Mọi người ổn định đội hình, bảo vệ tốt vị trí của mình, không cần tùy ý biến động.” Ba Đồ Lỗ dùng linh lực truyền lời nói này chính xác không sai sót vào tai những người ở đây, thanh âm bình tĩnh tỉnh táo, vô hình cổ vũ lòng người. Đám người đang hoảng loạn như một mớ bòng bong được Ba Đồ Lỗ xốc lại, liền như vừa uống một viên thuốc an thần, đều một mặt tàn khốc nhìn con Tuyết Lang vô cùng to lớn trước mặt.
Tuyết Lang nhìn thấy đám người trước mặt thờ ơ, còn tưởng mình đã dọa sợ được bọn chúng. Lập tức không nói nhếch miệng, mặt mày đầy khinh thường nhìn trời tru lên một tiếng. Theo âm thanh tru lên phát ra, trên mặt đất như có cơn lốc màu vàng chà xát qua, sức gió lớn làm mọi người đứng không vững, có hai người thậm chí bị thổi lên trời. “Chỉ có thế này?” Ba Đồ Lỗ thả ra linh thú khế ước của mình, đó là một con thất thải Kim Long, khi được Ba Đồ Lỗ lấy ra từ trong tay áo chỉ lớn bằng ngón tay cái, thậm chí còn đang ngủ say. “Dậy đi, đến giờ ăn trưa!” Ba Đồ Lỗ vỗ mông nó, đánh thức nó từ trong mộng đẹp.
Nghe thấy có đồ ăn ngon, thất thải Kim Long trong nháy mắt từ ngủ mê tỉnh táo lại, mắt sáng long lanh nhìn Ba Đồ Lỗ: “Đồ ăn ngon ở đâu?” Một người bên cạnh yếu ớt chỉ về phía quái vật khổng lồ trước mặt. Thất thải Kim Long nhàn nhạt liếc nhìn, thấy là một con Tuyết Lang to con, liền cười vui vẻ ra mặt: “Tuyết Lang, ta thích ăn!”
Tuyết Lang đứng ngạo nghễ giữa không trung, tuy nó nhìn không rõ con thất thải Kim Long nhỏ bé kia, nhưng nó nghe rõ lời nó nói. “Ha, ngay cả ta nhét kẽ răng cũng không đủ, ở đó làm xuân thu đại mộng, còn cuồng vọng hơn ta!” Chỉ là lời nó vừa dứt, liền bị “bốp bốp” đánh mặt. Vừa mới còn bé nhỏ linh đinh, chỉ trong chớp mắt, thất thải Kim Long đã hóa thành một con Cự Long trên không, hai mắt rực sáng như đèn, giơ vuốt vàng, chụp về phía Tuyết Lang. Tuyết Lang không kịp chuẩn bị, cần tránh né, nhưng kim quang trên thân thất thải Kim Long chiếu khắp nơi, khóa chặt Tuyết Lang, làm nó không thể động đậy.
Thất thải Kim Long phi thường hài lòng, liền như bắt rùa trong hũ, dễ dàng bắt Tuyết Lang trong tay, ngay trước mặt mọi người bẻ gãy cổ nó. Rồi lại cho Tuyết Lang vào trong túi vải mang theo, lúc này mới thu nhỏ thân hình, biến thành kích thước ngón tay cái, nhảy vào trong lòng bàn tay Ba Đồ Lỗ, tranh công ngoắt ngoắt cái đuôi, một đôi mắt xanh đắc ý nhìn Ba Đồ Lỗ.
“Tốt, làm tốt lắm, Tuyết Lang là của ngươi, sau khi về hấp hay thịt kho tàu đều tùy ý ngươi!” Thất thải Kim Long nghe vậy cười càng vui vẻ hơn, nó cười một hồi, ngáp một cái rồi lại ngủ mất. Tuy đã xử lý Tuyết Lang và nhện tinh, nhưng trong lòng Ba Đồ Lỗ không hề thả lỏng cảnh giác. Hắn biết rõ, Yêu Tổ có thể ở lại Thần giới nhiều năm như vậy không bị phát hiện, thì không thể có chút thực lực nhỏ nhặt này. Những bản lĩnh vừa rồi chỉ là để thăm dò mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận