Thần Hồn Đan Đế

Chương 587: Đa tạ Thiếu gia thành toàn

"Ngươi câm miệng cho ta!" Nam Cung Chính Tề trực tiếp đá một cước khiến Nam Cung Thần Vũ ngã nhào xuống đất! Hắn sao lại sinh ra một đứa con trai vô dụng như vậy, không những hố cha, mà còn chẳng có chút tinh mắt nào! Đã lúc này rồi mà còn không phân rõ nặng nhẹ, đến cùng nên đuổi theo Thánh nữ hay là truy đuổi cường giả Võ Hoàng kia, chẳng lẽ còn phải nói thêm gì nữa sao? "Tần Lãng đã mang theo Thánh nữ chạy trốn dưới sự bảo vệ của chúng ta, nếu chậm trễ thêm thì Thánh nữ sẽ thoát khỏi phạm vi khống chế của chúng ta, muốn tìm lại cũng không được!" Nam Cung Chính Tề giận dữ quát lên một tiếng, dẫn đầu một mạch, xác định phương hướng vị trí của Vân nhi, nhanh chóng đuổi theo! Giờ phút này hắn cuối cùng cũng đã hiểu ra cái lỗ hổng mà Tần Lãng vừa nói tới! Nhưng vừa rồi tên cường giả Võ Hoàng kia nóng lòng truy sát Tần Lãng, vừa đến đã ra tay, căn bản không cho Nam Cung Chính Tề có nhiều thời gian suy nghĩ. Sau đó Nam Cung Chính Tề vì nắm chắc cơ hội tiêu diệt đối phương, càng dốc hết toàn lực, đối phương cũng không có cơ hội nói chuyện nhiều, kết quả dẫn đến hai bên khổ chiến một trận, cuối cùng mới phát hiện mục đích của cả hai rất giống nhau, đều là muốn giết Tần Lãng! Nghĩ đến đây, Nam Cung Chính Tề hận đến muốn thổ huyết! Lúc đầu hắn khổ cực chờ đợi ở bên ngoài Hoang Cổ cấm Địa chính là để giết Tần Lãng, không ngờ kết quả lại ngược lại, giúp Tần Lãng trốn thoát! "Tần Lãng cái tên hỗn đản này, lại dám lừa gạt tộc trưởng, thật sự muốn chết!" Giờ phút này, Nam Cung Chính Tề hận không thể băm Tần Lãng thành trăm mảnh, thi triển tốc độ đến cực hạn, không ngừng rút ngắn khoảng cách với Tần Lãng! Vừa rồi Thánh nữ khẳng định là ở cùng với Tần Lãng! Mặc dù không tận mắt thấy Vân nhi, nhưng Nam Cung Chính Tề suy đoán chắc chắn Tần Lãng có thứ pháp bảo nghịch thiên gì đó có thể che giấu người, để Thánh nữ trốn bên trong, còn hắn thì toàn lực chạy trốn! Tìm được Thánh nữ, giết chết Tần Lãng, món pháp bảo nghịch thiên kia cũng sẽ thuộc về tộc trưởng hắn! Trong lòng Nam Cung Chính Tề rực lửa, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang, đuổi sát về phía Tần Lãng! "Không xong! Nam Cung Chính Tề đã phát hiện ra hành tung của ta, đang từ phía sau đuổi sát đến!" Thần thức tản ra phía sau, cảm ứng được trong vòng hơn mười dặm, Nam Cung Chính Tề đang điên cuồng đuổi theo, khoảng cách hai bên càng ngày càng gần, sắc mặt Tần Lãng chợt biến đổi! Không ngờ nhanh như vậy Nam Cung Chính Tề đã nhìn thấu kế hoạch của hắn, đã đuổi đến rồi! Với tốc độ của Nam Cung Chính Tề, chỉ sợ chỉ cần một khắc thời gian là có thể đuổi kịp hắn! Vẻ mặt Tần Lãng hiện lên sự dày đặc. "Thiếu gia, ngươi hãy để ta ra ngoài đi, trên người ta có ấn ký đặc thù của Nam Cung gia tộc, ngươi mang theo ta, nhất định không thể trốn thoát sự truy sát của Nam Cung Chính Tề!" Giọng nói vội vàng của Vân nhi vang lên từ trong không gian hình xăm. "Không được, lần này ta vất vả lắm mới đưa được ngươi đến bên cạnh ta, dù thế nào đi nữa, ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ ngươi, một mình chạy trốn!" Lúc này Tần Lãng bác bỏ lời nói kia. Lúc này không có bất kỳ sự lựa chọn nào khác. Muốn đi cùng đi, muốn chết cùng chết! "Thiếu gia, nếu ngươi không đồng ý, Vân nhi sẽ chết ngay cho ngươi xem!" Đột nhiên, trong không gian hình xăm, cổ tay trắng của Vân nhi khẽ động, từ trong chiếc nhẫn trữ vật rút ra một con dao găm ánh lên vẻ lạnh lẽo, đột nhiên chĩa vào cổ trắng nõn của mình, trên khuôn mặt xinh xắn tràn đầy vẻ kiên quyết! "Vân nhi, đừng manh động!" "Vân nhi cô nương, ngươi làm như vậy chẳng phải là uổng phí tấm lòng của Tần Lãng sao!" Đường Tâm Nhiên cùng Long Phi vừa hồi phục tinh thần đều kinh hãi, vội vàng khuyên nhủ Vân nhi. "Gâu gâu gâu!" Dưới chân Vân nhi, Đản Đản gần đó sủa mấy tiếng, vẫy vẫy đuôi, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Vân nhi. "Vân nhi, ngươi đang làm cái gì vậy!" Con ngươi của Tần Lãng chợt co rút lại, trong lòng căng thẳng. Trong mắt hắn, tính mạng của Vân nhi còn quan trọng hơn của hắn rất nhiều, hắn thà mình xảy ra chuyện, cũng tuyệt đối không hy vọng Vân nhi bị tổn thương dù chỉ một chút xíu! "Thiếu gia, ta biết ngươi muốn cứu ta rời khỏi Nam Cung gia tộc, nhưng hiện tại Vân nhi tự biết đi theo ngươi hoàn toàn là đang liên lụy ngươi! Ngươi đã mạo hiểm to lớn giúp ta độ kiếp đã khiến Vân nhi vô cùng cảm động, nếu lại vì Vân nhi mà khiến ngươi có chuyện bất trắc, cả đời này Vân nhi lương tâm sẽ không yên!" Đôi mắt đẹp của Vân nhi phiếm hồng, khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ cương nghị, hai hàng nước mắt trong suốt chậm rãi lăn xuống. Tần Lãng đối đãi với nàng như vậy, nàng còn mong cầu gì hơn nữa! Vân nhi tuyệt đối không thể để vì nàng mà khiến Tần Lãng lâm vào nguy hiểm! "Thiếu gia, ngươi thật sự nếu không cho Vân nhi ra ngoài, ta sẽ tự vẫn ngay tại chỗ này!" Răng cắn chặt môi đỏ, khuôn mặt Vân nhi đầy kiên quyết, con dao găm trong tay càng thêm sát cổ, có thể thấy một tia máu tươi từ cổ trắng nõn chảy xuống, nhìn qua vô cùng kinh hãi. Nam Cung Chính Tề có thể cảm ứng được vị trí của nàng, nàng cũng có thể cảm ứng được vị trí của Nam Cung Chính Tề, hiện giờ người phía sau đang nhanh chóng tiến lại gần bọn họ! Với tốc độ hiện tại của Tần Lãng, căn bản không thể nào thoát khỏi sự truy sát của Nam Cung Chính Tề! Hiện tại không đưa ra quyết định thì bọn họ tất cả đều không thể chạy trốn! "Vân nhi tuyệt đối không được làm bất kỳ chuyện dại dột nào, ta đồng ý với ngươi là được!" Tần Lãng căng thẳng, thần thức khẽ động, ngay lập tức, thân ảnh Vân nhi rời khỏi không gian hình xăm, xuất hiện trước mặt hắn. "Đa tạ thiếu gia thành toàn!" Thu hồi dao găm, Vân nhi khom người hành lễ với Tần Lãng, ngọc thủ khẽ lật, ngay lập tức một luồng khí lạnh lẽo bao phủ lấy toàn thân Tần Lãng! "Vân nhi, ngươi muốn làm gì!" Bất ngờ Vân nhi đột nhiên ra tay với hắn, Tần Lãng biến sắc, kinh hãi hỏi. Xin Nguyệt Phiếu!!!!!! Xin Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!! Xin Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận