Thần Hồn Đan Đế

Chương 116: Ta ngược lại là có thể thử xem

"Chuyện vị trí U Hàn Trúc chỉ là chuyện nhỏ thôi, về sau đừng nhắc lại." Địch Thế Kiệt khoát tay, tươi cười hòa ái, thái độ cực kỳ khiêm nhường. "A, Địch thúc, cha mẹ ta đâu? Sao bọn họ chưa ra đây?" Tiểu Lạt Tiêu nghi hoặc hỏi. Lúc nãy Trương Quân đã cho người về trước báo tin cho cha mẹ nàng biết nàng đã về, sao bọn họ còn chưa ra đây? Điều này không giống với tính cách bình thường của họ mà. Nghe Tiểu Lạt Tiêu hỏi, sắc mặt Địch Thế Kiệt biến đổi, lộ vẻ ảm đạm, ấp úng nói: "Mẹ của ngươi nhớ ngươi sinh bệnh, Hỏa độc phát tác càng nghiêm trọng, hiện tại đã... đã nằm trên giường không dậy nổi rồi!" "Cái gì!" Mắt hạnh của Tiểu Lạt Tiêu trợn tròn, không dám tin vào lời Địch Thế Kiệt nói, cấp tốc phóng về phía một tòa kiến trúc cao lớn nhất. "Mẫu thân!" Người còn chưa vào đến, tiếng kêu của Tiểu Lạt Tiêu đã truyền tới. Người phụ nữ trung niên mặt đỏ bừng đang nằm trên giường nghe tiếng Tiểu Lạt Tiêu gọi, vẻ mặt mừng rỡ, muốn giãy dụa ngồi dậy, lại bị người đàn ông trung niên bên cạnh giữ lại: "Tiêu Linh, thân thể nàng còn yếu lắm, vẫn là không nên ngồi dậy!" Người phụ nữ trung niên chính là mẹ của Tiểu Lạt Tiêu, Ninh Tiêu Linh, còn người đàn ông trung niên bên cạnh là cha của Tiểu Lạt Tiêu, Lạc Thiên Thiết, đoàn trưởng của Huyết Dong Binh Đoàn. "Mẫu thân!" Nhìn thấy Ninh Tiêu Linh đang nằm trên giường yếu ớt, Tiểu Lạt Tiêu trực tiếp nhào tới, nước mắt lưng tròng nghẹn ngào khóc nức nở: "Mẫu thân, con bất hiếu để người phải lo lắng!" "Đứa con ngốc, mẹ bị bệnh cũ do lâu ngày thu thập Hỏa Tinh, không liên quan đến con, con đừng tự trách." Ninh Tiêu Linh chậm rãi vuốt mái tóc của Tiểu Lạt Tiêu, trên mặt lộ vẻ hiền hòa nhẹ giọng an ủi. "Hỏa Tinh! Đúng!" Nghĩ đến điều gì, Tiểu Lạt Tiêu trực tiếp lấy Túi Trữ Vật từ trong ngực, ngọc thủ khẽ đảo, một cây U Hàn Trúc dài nửa mét xuất hiện trên tay nàng. "Mẫu thân, con đã tìm được Linh Thảo Nhị Cấp U Hàn Trúc rồi, Hỏa độc trong cơ thể người có thể loại trừ!" "Tiểu nha đầu, con vậy mà thật sự tìm được U Hàn Trúc!" Ninh Tiêu Linh vừa mừng vừa sợ, kinh ngạc là con gái ra ngoài tìm U Hàn Trúc chắc chắn đã trải qua không ít hiểm nguy, mừng là Hỏa độc của bản thân cuối cùng đã có hy vọng chữa khỏi. Lạc Thiên ở một bên cũng sáng mắt lên, có cây U Hàn Trúc này liền có thể loại trừ Hỏa độc trong người Ninh Tiêu Linh, thân thể của nàng tự nhiên có thể hồi phục! Giờ khắc này, trong lòng Lạc Thiên dấy lên hi vọng! Nếu có thể chữa khỏi Hỏa độc cho vợ, về sau sẽ không để cho nàng tiến vào đáy cốc Hỏa Hải đầy kinh khủng tra tấn người kia để thu thập Hỏa Tinh nữa, việc này cứ để mình một người làm là tốt rồi! "Phụ thân, mẫu thân, cây U Hàn Trúc này là do con gặp được hai người bạn ở Hỏa Di Cốc giúp con đào được. Nếu không có họ, đừng nói đạt được U Hàn Trúc, e là con lúc này vẫn còn trong tay Trần Khắc tên khốn kia!" "Cái gì!" Lạc Thiên cùng Ninh Tiêu Linh lạnh toát cả mồ hôi, Trần Khắc là thiếu đoàn trưởng Dã Lang Dong Binh Đoàn, tiếng xấu lan xa, gian dâm cướp bóc, làm đủ chuyện ác. Nếu con gái rơi vào tay hắn, chỉ cần nghĩ đến hậu quả đáng sợ kia đã khiến hai người rùng mình, sợ hãi không thôi! "Mau kể cho ta nghe lần này con ra ngoài đã xảy ra chuyện gì?" Lạc Thiên vô cùng thương yêu con gái bảo bối, vội vàng lên tiếng hỏi. Tiểu Lạt Tiêu gật gật đầu, kể lại từ việc bị Khắc thiếu bắt được đến khi gặp được Tần Lãng và Vân nhi cứu nàng, rồi ba người cùng đi tìm kiếm U Hàn Trúc, gặp Lục Cấp Yêu Miêu Thủ Lĩnh, nàng đem tất cả những gì đã trải qua kể lại một năm một mười cho Lạc Thiên và Ninh Tiêu Linh nghe. "Bọn khốn kiếp Dã Lang Dong Binh Đoàn kia dám ra tay với con gái ta, thật sự là tự tìm cái chết! Lão Hổ không phát uy, bọn chúng lại coi ta Lạc Thiên là mèo bệnh sao!" Lạc Thiên tức giận đến song quyền nắm chặt kêu răng rắc, ngực phập phồng kịch liệt. "Cũng may con gái gặp được quý nhân tương trợ, cuối cùng là hữu kinh vô hiểm!" Ninh Tiêu Linh thương yêu vuốt khuôn mặt Tiểu Lạt Tiêu, "Con nói hai người bạn kia đâu, có cùng con trở về Thiết Huyết Dong Binh Đoàn của chúng ta không?" "Đương nhiên là có, bọn họ đang ở bên ngoài đó!" Tiểu Lạt Tiêu cười nói. "Còn không mau mời người ta vào đây, cha và mẹ nhất định phải hảo hảo cảm tạ bọn họ!" Ninh Tiêu Linh thúc giục nói. Trong lòng Lạc Thiên cũng dâng lên một tia chờ mong, có thể dùng thực lực Võ Sĩ Nhất Trọng chém giết Khắc thiếu cùng Trương Lão, sau đó lại cùng yêu thú Lục Cấp triền đấu mấy chục phút, cuối cùng thành công đào thoát, bất kỳ chuyện nào cũng đều không phải người bình thường có thể làm được! Hơn nữa, điều khiến Lạc Thiên càng kinh ngạc hơn là, tất cả những điều này đều là một thiếu niên 16 tuổi làm được! Võ Sĩ Nhất Trọng 16 tuổi ở Tung Hoành Đế Quốc cũng không thiếu, nhưng có thể làm được cả hai việc trên thì e rằng chỉ đếm trên đầu ngón tay! Rất nhanh, Tiểu Lạt Tiêu trở về, theo sau lưng nàng là Tần Lãng và Vân nhi. "Bá phụ, bá mẫu!" Tần Lãng hướng cha mẹ Tiểu Lạt Tiêu chắp tay thi lễ, khi nhìn thấy hai người, trong lòng hắn dâng lên một tia gợn sóng. Bản thân cực kỳ mẫn cảm với Hỏa thuộc tính nên đã sớm cảm nhận được Hỏa Nguyên Tố cặn bã xao động trong cơ thể Lạc Thiên và Ninh Tiêu Linh dường như đã đạt đến một trình độ cực kỳ nghiêm trọng! "Các ngươi chính là Tần Lãng và Vân nhi sao? Vô cùng cảm tạ các ngươi đã cứu Tiểu Lạt Tiêu, còn liều mạng giúp chúng ta đạt được U Hàn Trúc, các ngươi chính là đại ân nhân của người một nhà chúng ta, xin hãy nhận của ta một lạy!" Lạc Thiên một bên cảm kích Tần Lãng hai người, một bên cung kính hành lễ. Lạc Thiên tính tình ngay thẳng, Tần Lãng cứu con gái tìm được U Hàn Trúc tương đương cứu vợ hắn, chính là đại ân nhân của người một nhà, bất luận tuổi tác lớn nhỏ đều đáng nhận một lạy của hắn! "A..." Ngay lúc này, Ninh Tiêu Linh vốn đang tươi cười đột nhiên cau chặt mày, hai tay nắm chặt đặt ở ngực, tóc mai trong nháy mắt chảy ra một tầng mồ hôi lạnh mỏng, cả người sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch. "Là Hỏa độc vừa phát tác!" Lạc Thiên giật mình, vội vàng quát to với hộ vệ ngoài cửa, "Mau mời hai Đoàn trưởng tới!" Hộ vệ vội vã chạy đi, rất nhanh bên ngoài vang lên tiếng bước chân gấp gáp, chỉ thấy một ông lão tóc xám vội vã đi vào, chính là hai Đoàn trưởng Thiết Huyết Dong Binh Đoàn, Tiếu Nhân Hùng. "Nhanh, Tiếu huynh mau giúp ta nhìn xem!" Lạc Thiên như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng hướng lão giả tóc xám cầu cứu, người sau gật gật đầu, bắt mạch của Ninh Tiêu Linh thăm dò một lát sau chậm rãi mở miệng nói: "Hỏa độc của Ninh Tiêu Linh càng thêm nghiêm trọng, nhất định phải trị liệu trong vòng ba ngày, nếu không thì e là vô phương cứu chữa!" "Tiếu thúc, ta có U Hàn Trúc ở đây, xin người nhanh giúp mẫu thân ta trị liệu đi!" Tiểu Lạt Tiêu trong lòng giật mình, vội vàng lấy U Hàn Trúc từ trong Túi Trữ Vật ra đưa đến trước mặt Tiếu Nhân Hùng khẩn cầu. "Ôi, Hỏa độc trong cơ thể mẫu thân của cô quá nghiêm trọng, hiện tại U Hàn Trúc không giúp được gì cho mẹ của cô nữa, chỉ có đem U Hàn Trúc luyện chế thành Nhị Phẩm Linh Đan, Thiên Hàn Đan, mới có thể trị tận gốc Hỏa độc trong cơ thể mẹ của cô! Đáng tiếc ta chỉ là Nhất Phẩm Luyện Đan Sư, không thể giúp mẹ cô luyện chế Thiên Hàn Đan." Tiếu Nhân Hùng thở dài một tiếng, lắc đầu nói. "Nhị Phẩm Luyện Đan Sư!" Lạc Thiên, Ninh Tiêu Linh, Tiểu Lạt Tiêu lộ vẻ cay đắng. Nhị Phẩm Luyện Đan Sư vô cùng khan hiếm mà địa vị lại cao quý, nào dễ gì thỉnh cầu được? Huống chi, bệnh tình của Ninh Tiêu Linh cho dù có mời được Nhị Phẩm Luyện Đan Sư cũng phải ba ngày sau, đến lúc đó thì đã muộn! "Ta ngược lại là có thể thử xem luyện chế Thiên Hàn Đan!" Ngay lúc này, đột nhiên một đạo thanh âm truyền đến, lọt vào tai Lạc Thiên, Ninh Tiêu Linh, Tiểu Lạt Tiêu giống như Thiên Lại Chi Âm, cả ba người đều sáng mắt lên, nhìn về phía người vừa nói. Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!! Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!! Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận