Thần Hồn Đan Đế

Chương 1868: Đánh giết miêu yêu

Chương 1868: Đánh giết miêu yêu Tần Lãng một khi từ bỏ tấn công nàng, thì kết cục cũng chỉ có một! Hắn cùng Hiên Viên Tinh Tinh, Vân Nhi ba người, cùng nhau mất mạng dưới sự vây công của đám người Thiết Mộc Dương!
"Lãng Nhi, chúng ta chịu được, đừng nghe theo chuyện ma quỷ của nàng!" Hiên Viên Tinh Tinh chú ý thấy động tác của Tần Lãng dừng lại, vội la lên.
"Thiếu gia, chỉ cần bắt được con miêu yêu này, liền có thể khiến Thiết Nguyên Soái bọn hắn dừng tấn công chúng ta!" Vân Nhi nói.
"Các ngươi yên tâm, ta nhất định bắt được miêu yêu, để các ngươi an toàn sống sót!" Tần Lãng hung hăng cắn răng một cái, quay đầu dồn ánh mắt vào miêu yêu Tần Thiến, chân đạp thần tích, hướng nó bạo xông tới!
"Chậc chậc chậc, thật không ngờ ngươi lại nhẫn tâm như vậy, đúng là thấy chết không cứu, vậy thì chuẩn bị trơ mắt nhìn bạn bè của ngươi chết trước mặt ngươi đi!" Miêu yêu Tần Thiến cười khanh khách một tiếng, cả người phi tốc lui về phía sau.
Tần Lãng chân đạp thần tích tốc độ mặc dù nhanh, nhưng miêu yêu Tần Thiến cực kỳ giảo hoạt, tốc độ nhanh như chớp giật, Tần Lãng nhào tới trước trực tiếp rơi vào khoảng không, căn bản không chạm được vào nó chút nào.
"Bản Mệnh Võ Hồn!"
Bất quá Tần Lãng trên mặt không hề nhụt chí, đột nhiên quát lên một tiếng lớn, một đạo thân ảnh giống hệt hắn bỗng nhiên xuất hiện phía sau miêu yêu Tần Thiến đang lùi lại.
Bản Mệnh Võ Hồn vừa hiện ra, trực tiếp một quyền hung hăng đánh tới phía sau lưng miêu yêu Tần Thiến!
"Cái gì!"
Cảm nhận được kình phong sau lưng, miêu yêu Tần Thiến kinh hãi, kinh hô một tiếng, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cái đuôi dài ngoằn ngoèo đột nhiên quét qua, cùng nắm đấm của Bản Mệnh Võ Hồn hung hăng đụng vào nhau.
"Sưu!"
Mượn lực phản chấn từ đuôi truyền tới, miêu yêu Tần Thiến mượn lực nhảy lên phía trước, hiểm hiểm tránh được công kích của Bản Mệnh Võ Hồn của Tần Lãng.
Mặc dù đuôi truyền đến từng cơn đau nhức, miêu yêu Tần Thiến trên mặt vẫn lộ ra nụ cười đắc ý: "Chậc chậc chậc, thật không ngờ tiểu tử ngươi còn có Bản Mệnh Võ Hồn, bất quá thật đáng tiếc, dù vậy, ngươi cũng không đánh lén được lão nương."
"Hừ! Đừng quên còn có ta Chu Long Long ——"
Đột nhiên một tiếng quát lớn vang lên, chỉ thấy một bóng người như quỷ mị xuất hiện phía sau miêu yêu Tần Thiến, sau đó hung hăng một chưởng đao rơi xuống!
"Phốc xích!"
Vừa chém xuống, máu tươi vẩy ra, một bàn tay lông xù của miêu yêu Tần Thiến đứt lìa từ cổ tay!
Tần Lãng mắt nhanh tay lẹ, thân hình khẽ động, một tay lấy cái bàn tay lông xù gãy mất kia chụp lấy, hất nó ra, lập tức một hạt Huyễn Hải Ma Vân Tiên phấn tản ra ánh sáng xuất hiện trước mặt hắn, Tần Lãng một tay tóm lấy nó.
Thấy Huyễn Hải Ma Vân Tiên phấn rơi vào tay Tần Lãng, miêu yêu Tần Thiến vẻ mặt ảo não, tay còn lại nắm chặt chỗ cổ tay, khắp mặt là vẻ không thể tin được, quay đầu nhìn về phía Chu Long Long đánh lén mình sau lưng: "Ngươi vừa mới bị ta đánh lén trọng thương, sao có thể còn sức đánh lén ta?"
Chu Long Long trên mặt lộ vẻ hưng phấn: "Hừ, đừng quên không gian này là do một tay ta, Chu Long Long, kiến tạo, mà ta giỏi nhất cũng là không gian pháp tắc! Ngươi đánh lén ta một chưởng, vậy chỉ dùng vuốt của ngươi đánh lén ta để trả lại!"
Nói xong, Chu Long Long quay đầu mong chờ nhìn về phía Tần Lãng: "Ta hiện tại sẽ nói cho ngươi phương pháp điều khiển Huyễn Hải Ma Vân Tiên phấn, xin ngươi giúp ta điều khiển Thiết Nguyên Soái đám người, tru sát miêu yêu, báo thù cho Tần Thiến đã chết và rửa hận!"
Nói xong, Chu Long Long cấp tốc truyền âm thần thức cho Tần Lãng kỹ xảo điều khiển.
Tần Lãng giật mình gật đầu, tâm niệm vừa động, hồn lực khuấy động, Huyễn Hải Ma Vân Tiên phấn tản mát ra năng lượng kỳ lạ, nhanh chóng tản ra bốn phía, rất nhanh bao phủ toàn bộ không gian ngăn cách.
Mà Thiết Mộc Dương và mấy tên thống soái vốn đang điên cuồng tấn công Hiên Viên Tinh Tinh cùng Vân Nhi đều ngừng lại. Những binh lính xung quanh đang vây công cũng từng người buông thõng hai tay.
"Bọn hắn đã ngừng tấn công, Lãng Nhi đã khống chế được bọn chúng!" Hiên Viên Tinh Tinh thở dài một hơi, khóe miệng lộ ra một ý cười.
"Quá tốt rồi!" Vân Nhi tuy toàn thân đau nhức, nhưng trong đôi mắt đẹp tràn đầy kích động.
Nếu Tần Lãng chậm trễ thêm một chút, hai người bọn họ sợ là đã bị Thiết Mộc Dương đám người điên cuồng tấn công đến gân mạch toàn thân đứt đoạn mà chết!
"Toàn lực tru sát miêu yêu!"
Theo Tần Lãng ra lệnh, Thiết Mộc Dương cùng mấy tên thống soái, cùng lượng lớn binh sĩ trực tiếp hướng miêu yêu Tần Thiến ùa tới, rất nhanh nuốt chửng thân ảnh nó.
Lúc đầu Tần Thiến còn có thể mượn thân hình linh hoạt chuyển dịch né tránh, nhưng người tấn công nàng quá nhiều, nàng căn bản không có cách nào hoàn toàn tránh né, rất nhanh trên người xuất hiện hết vết thương này đến vết thương khác.
"Phanh!"
Theo một quyền nặng nề của Thiết Mộc Dương hung hăng đánh vào lưng nàng, miêu yêu Tần Thiến ngã xuống bên cạnh Chu Long Long, hai mắt trợn trừng, khí tuyệt bỏ mình!
"Mẫu thân, Vân Nhi, các ngươi không sao chứ?"
Tần Lãng nhanh chóng đến bên cạnh Hiên Viên Tinh Tinh cùng Vân Nhi, mắt lộ vẻ ân cần, mở miệng hỏi.
"Chúng ta không sao, ngươi yên tâm đi." Hiên Viên Tinh Tinh lên tiếng an ủi.
"May là vừa rồi có hắn ra tay giúp đỡ, nếu không thì thiếu gia người sợ là cũng không dễ dàng có được Huyễn Hải Ma Vân Tiên phấn, điều khiển Thiết Nguyên Soái bọn hắn, lật ngược tình thế." Vân Nhi chỉ vào Chu Long Long đang ngồi im dưới đất, mở miệng nói.
"Không ngờ ta cố gắng gần ngàn năm, cuối cùng giúp lại là một con miêu yêu, ta yêu Tần Thiến sớm đã vứt bỏ ta mà đi, hương tiêu ngọc vẫn!" Chu Long Long mặt mũi tràn đầy ảo não, ngồi liệt trên mặt đất, mặt xám như tro, ánh mắt đờ đẫn, thần trí hỗn độn.
Quay đầu nhìn về phía Tần Lãng, Chu Long Long trong mắt lộ vẻ một bộ sinh không thể luyến: "Vừa rồi là do ta, mới khiến các ngươi lâm vào nguy hiểm. Cảm ơn ngươi giúp nói cho ta biết chân tướng của con miêu yêu này, nếu không thì ta Chu Long Long còn bị mờ mịt, đến khi giúp nó có được hồn lực mạnh mẽ trong Lạc Thần Uyên quay về Thần Giới sau cũng không biết nó sớm đã không còn là tâm ta yêu nữ tử."
"Tất cả là lỗi của ta, hiện tại biết được Thiến Thiến đã hương tiêu ngọc vẫn, ta sống cũng vô vị, hy vọng ngươi có thể cho ta một cái thống khoái, để ta trên đường Hoàng Tuyền cùng Thiến Thiến trùng phùng."
Nói xong, Chu Long Long ngẩng cổ, mong đợi nhìn về phía Tần Lãng.
"Ngươi gây ra chuyện sai lầm lớn như vậy, muốn chết cũng không dễ dàng như vậy! Muốn bù đắp sai lầm của ngươi, thì hãy giúp ta một tay, sau khi mọi chuyện được giải quyết lại tìm chết cũng chưa muộn!" Tần Lãng mở miệng nói.
"Ta bây giờ thế này, còn giúp ngươi được gì?" Chu Long Long sửng sốt một chút, nhìn về phía Tần Lãng.
"Vừa rồi ta nghe ngươi nói là mượn nhờ lực của đội thu thập tiên thảo, mới giúp miêu yêu Tần Thiến được tự do, ta hỏi ngươi đội ngũ đó hiện tại thế nào, bọn họ có nguy hiểm gì?" Tần Lãng nhìn vào Chu Long Long.
Từ trước đó nghe được cuộc đối thoại của Chu Long Long cùng miêu yêu Tần Thiến, Tần Lãng có thể khẳng định mười phần, đội thu thập tiên thảo của phụ thân hắn chắc chắn gặp phải phiền toái! Đây cũng là lý do vì sao Thiết Mộc Dương sẽ mang theo mấy tên thống soái cùng lượng lớn binh sĩ vội vã chạy tới!
"Tần Thiến vì lỗ mãng mạo phạm một nhân vật lớn, cho nên bị giam ở đây, mà biện pháp duy nhất để cứu nàng là để linh lực trận pháp bị một lượng lớn tiên thảo thôn phệ, sau đó bị người hái."
Chu Long Long nói: "Mà hiện tại đội thu thập tiên thảo này đã vừa hái xong cây tiên thảo cuối cùng thôn phệ linh lực trận pháp, trận pháp đã bị phá, nếu ta đoán không nhầm, thì hiện tại những người đó đã rơi xuống Lạc Thần Uyên rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận